Nông Gia Tiểu Phúc Nữ - Chương 151

Cập nhật lúc: 2025-10-21 04:30:42
Lượt xem: 8

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Ngay cả đại phu khám bệnh cho đại tỷ cũng , đại tỷ tuy đây cũng uống thuốc, nhưng chị nghỉ ngơi đủ, ăn uống theo kịp, ăn đói mặc rách, uống bao nhiêu t.h.u.ố.c cũng vô dụng.

 

Vì thế Mãn Bảo rút một kết luận, ăn mặc thông thường quan trọng, quan trọng! Còn quan trọng hơn cả uống thuốc.

 

Bị ảnh hưởng của lão Chu, Mãn Bảo cũng cảm thấy trồng trọt là một trong những con đường quan trọng nhất để duy trì sinh hoạt và kiếm tiền. Ăn uống của cả nhà đông như đều từ đất mà , nên trồng trọt quan trọng.

 

Vậy thì dĩ nhiên, phân bón nông nghiệp cũng quan trọng.

 

Mãn Bảo mua sách, Khoa Khoa chu đáo chuyển đổi sách thành văn tự và hình thức của thời đại , ngay cả bìa sách cũng biến thành màu xanh lam.

 

Chỉ nội dung là đổi.

 

Mãn Bảo cầm trong tay tò mò lật lật: “Vừa nãy bìa sách rõ ràng là màu sặc sỡ mà!”

 

Khoa Khoa : “Ký chủ thể tìm hiểu một chút về công nghệ in ấn nhanh chóng của tương lai chúng , một giây cắt, nhanh chóng in ấn, đóng sách, bộ tự động hóa.”

 

Mãn Bảo liền lấy cuốn sách truyện về cha già, hỏi: “Tại cuốn sách đóng như ?”

 

“Bởi vì rẻ tiền, nên cung cấp dịch vụ .” Khoa Khoa : “Hơn nữa trong cuốn sách truyện nhiều câu chuyện của thời đại , đề nghị ký chủ nên lấy ngoài. hai cuốn sách giống , ký chủ thể lấy nghiên cứu.”

 

Mãn Bảo liền thò đầu ngoài , thấy ai phát hiện, lúc mới lén lút lấy sách . Như cô bé sẽ cần giả vờ ngủ, đó sách trong hệ thống.

 

Cô bé cũng thích dùng ý thức sách, cô bé cảm thấy như dễ mệt. Dùng mắt xem thì giống, cô bé thể say sưa lâu.

 

Mãn Bảo do dự giữa hai cuốn sách, cuối cùng vẫn xem lịch sử phát triển . Cô bé xem xem trong lịch sử, phân bón nông nghiệp như thế nào.

 

Kết quả mở đầu là, tục ngữ “Cây lúa một cành hoa, dựa phân chủ nhà” những câu như dễ hiểu. Điều dễ hiểu hơn nhiều so với đống sách trong thư phòng của và sách của nhà Bạch Thiện Bảo. Mãn Bảo thế mà một là hiểu ngay.

 

Cô bé ôm sách dựa cửa sổ say sưa.

 

Tiểu Tiền thị đang ở ngoài sàng lọc giống lúa, nhận thấy Mãn Bảo nhà lâu động tĩnh, nhịn dậy xem. Kết quả thấy cô bé đang ôm sách say sưa, bước chân nhịn dừng , rón rén lui ngoài.

 

Tiền thị liếc chị một cái, hỏi: “Nó ở trong phòng gì đấy?”

 

Tiểu Tiền thị vẻ mặt vui mừng, nhỏ giọng : “Đọc sách đấy. Mãn Bảo nhà chúng thật tự giác. Nghe những học sinh khác trong thư đường, mỗi nghỉ học hoặc học về nhà, bảo họ lấy sách cứ như là đòi mạng họ .”

 

Đối với sự tự giác của cô con gái út, Tiền thị cũng kiêu ngạo: “Đứa trẻ thích sách, tự nhiên sẽ tự giác hơn khác một chút.”

 

Chu Hỉ cũng liếc cửa sổ, trong lòng mềm mại, chua xót, tay khỏi chậm .

 

Mãn Bảo một cuốn sách mới, liên tiếp mấy ngày đều say sưa. Cô bé còn mang đến thư đường, giờ học là lấy .

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nong-gia-tieu-phuc-nu/chuong-151.html.]

Bạch Thiện Bảo tò mò ghé gần xem, một lát liền nhịn bịt mũi : “Có mùi?”

 

Mãn Bảo liền đưa sách đến mũi , : “Là mùi mực ?”

 

Bạch Thiện Bảo đẩy sách : “Không , là mùi phân bón hoa.”

 

Mãn Bảo liền đến cả run lên, cô bé vui vẻ : “Có giống như lúc cầm phân bón hoa ?”

 

Bạch Thiện Bảo tức giận, đưa tay định đ.á.n.h cô bé. Mãn Bảo lập tức ôm sách chạy, chạy khỏi phòng học còn mặt quỷ với : “Đại Cát đều với tớ , phân bón hoa cho gừng của dùng tay cầm bón đấy, còn nhè nữa, hổ.”

 

Bạch Thiện Bảo tức điên, reo lên định đ.á.n.h cô bé. Mãn Bảo bỏ chạy, đó một đầu chui lòng Trang .

 

Bạch Thiện Bảo mắt đỏ hoe chạy , cũng Trang bắt . Sau đó Trang liền với Mãn Bảo: “Con bắt nạt Thiện Bảo.”

 

Mãn Bảo thừa nhận: “Con !”

 

Trang liền điểm mũi cô bé, : “Không bắt nạt bạn học.”

 

Lòng Bạch Thiện Bảo càng thêm tủi , ngẩng đầu lên , sụt sịt mũi, tủi gọi một tiếng: “Tiên sinh…”

 

Lòng Trang chút vui, chút bất lực, xoa xoa đầu nhỏ của : “Con là con trai, nhè. Sau Mãn Bảo mà bắt nạt con nữa, con cứ dùng sách vở mà phản bác . Động thủ là việc của quân tử, chúng một quân tử ?”

 

Bạch Thiện Bảo: “ con còn nhỏ mà, cần quân tử.”

 

Mãn Bảo cũng gật đầu, tán thành : “Tiên sinh, chúng tiên tiểu nhân, đợi lớn lên quân tử ?”

 

Trang : “… Làm quân tử phân biệt tuổi tác lớn nhỏ.”

 

hai đứa trẻ hiển nhiên nghĩ như . Để quân tử, chúng thậm chí còn bỏ qua hiềm khích, cãi , nhất trí khuyên bảo Trang , khi lớn lên mới quân tử.

 

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.

Sau giờ học, hai đứa trẻ liền tay trong tay ngoài. Mãn Bảo mời đến xem nhà ủ phân nông nghiệp, cô bé : “Tớ xem sách , hiểu nhiều, ủ phân như thế nào. Đợi tớ ủ xong, đến lúc đó đưa cho một ít.”

 

Bạch Thiện Bảo ghét bỏ: “Tớ cần , gừng của tớ đủ .”

 

Sau đó theo Mãn Bảo xuống ruộng xem phân. Hôm qua Chu Nhị lang đổ lá cây xong liền tưới một ít nước quản nữa.

 

Bởi vì họ cảm thấy như thể ủ phân, chẳng qua là thừa để thành yêu cầu của cô em út mà thôi. Dù cũng tốn mấy công sức, tháng giêng đều nhàn rỗi.

 

Chu Tứ lang đang chăm sóc mảnh ruộng quý báu của , thấy Mãn Bảo đây liền chào một tiếng.

 

Mãn Bảo liền trịnh trọng lấy cuốn sách của , với Chu Tứ lang: “Tứ ca, tìm phương pháp ủ phân , chúng cùng . Trồng gừng cần nhiều phân.”

 

Chu Tứ lang tò mò ghé gần xem một cái, hỏi: “Ngươi là lừa chứ? Còn sách chuyên về ủ phân ?”

Loading...