Nông Gia Tiểu Phúc Nữ - Chương 143
Cập nhật lúc: 2025-10-20 12:50:22
Lượt xem: 7
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ
Cập nhật lúc: 2025-10-20 12:50:22
Lượt xem: 7
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ
Nếu đại tỷ tiền, cha còn sẽ vội vã chị gả chồng như ?
Cô bé : “Mẹ, con nghĩ kỹ cho đại tỷ . Cấp cho đại tỷ một cái nhà, bảo các trai khai hoang trồng trọt cho đại tỷ. Đại tỷ lợi hại như , nhất định thể sống .”
Lão Chu : “Nó bây giờ còn trẻ, tay chân lanh lẹ , già thì ?”
Lão Chu : “Đến lúc đó nó nổi, việc, ăn gì, uống gì?”
“Đại tỷ tiền thì thể thuê mà, ví dụ như Đại Đầu. Chỉ cần cho nó tiền, nó sẽ chăm sóc cho đại tỷ.”
“Nghe con như , giống như kiếm tiền dễ như nhặt đá . Tiền dễ kiếm như ?”
Mãn Bảo: “Cũng là khó lắm.”
“Được , ,” Tiền thị : “Ông tranh cãi với Mãn Bảo gì. Nó mới về nhà, dù gả cũng qua Tết hẵng . Không thể nào tùy tiện tìm một là gả nó . Phải tìm kiếm cho kỹ, đợi một hai năm nữa hẵng .”
Lão Chu liền thở phì phò hỏi: “Vậy trong nhà ở thế nào?”
Đây thực sự là một vấn đề lớn, quan trọng nhất cũng là vấn đề , trong nhà đủ chỗ ở.
Lúc xây nhà , Chu Hỉ gả mấy năm , nên tính đến cô.
Hơn nữa lúc đó nhà họ Chu cũng mấy tiền, thấy ngay cả Tứ lang, Ngũ lang và Lục lang đều ở chung một phòng ?
Tiền thị lo lắng sân một cái, : “Ở bên cạnh phòng để củi dựng một cái lều tranh , bảo lão Tứ bọn nó dọn đến đó ở. Chuẩn cho chúng nó thêm hai cái chăn, đợi xuân sẽ lạnh như nữa.”
Lão Chu lúc mới gì.
Nhà họ Chu giữ những dân làng đến giúp ăn một bữa cơm, đó tiễn họ . Còn ba nhà họ Tiền .
Tiền đại cữu : “Ba ngày chúng cùng các một chuyến đến thôn nhà họ Lưu. Người về , các cũng đừng mắng nó. Nó còn trẻ, lớn lên , lo gả .”
Chỉ là gả thể lắm, dù ở nông thôn nhiều độc . Cóc hai chân thì khó tìm, chứ đàn ông độc hai chân thì đầy rẫy.
Tiền tam cữu thì : “Còn gả gì nữa, Hỉ thể sinh con, gả cũng là trâu ngựa cho , thà ở nhà giúp việc còn hơn. Không thì ngoài tìm một công việc. Ta , một gia đình giàu bên ngoài đối xử với hầu cũng tệ, còn dưỡng lão lo ma chay nữa.”
Tiền thị tức đến nhẹ, trừng mắt : “Ngươi câm miệng cho .”
Tiền tam cữu cả đời sợ nhất là chị gái , cúi đầu dám nữa.
Tiền nhị cữu cũng liếc xéo một cái, : “Đợi lấy tiền từ nhà họ Lưu, vẫn là nên đưa nó huyện thành khám xem. Ta thấy nó ngoài sắc mặt chút , bệnh gì lớn. Chữa trị một chút chừng thể khỏi.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nong-gia-tieu-phuc-nu/chuong-143.html.]
Có thể chữa khỏi bệnh, sinh một đứa con là nhất.
Tiền đại cữu cũng gật đầu: “Đi đến Tế Thế Đường, tiền nếu đủ, nhà sẽ góp cho các ngươi một ít.”
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nói đến góp tiền, Tiền đại cữu nghĩ , về phía Chu Tứ lang, trầm mặt hỏi: “Tứ lang, ngươi bây giờ còn đ.á.n.h bạc ?”
Chu Tứ lang giật , chủ đề chuyển sang . Hắn cúi đầu, chút run rẩy lắc đầu: “Không, đ.á.n.h bạc nữa ạ.”
Tiền đại cữu cả đời ghét nhất là dân cờ bạc, hừ lạnh một tiếng, : “Ngươi mà còn đ.á.n.h bạc nữa, cha em ngươi thế nào quan tâm, sẽ bảo họ ngươi đ.á.n.h gãy chân ngươi .”
Chu Tứ lang cúi đầu, Tiền tam cữu cũng cúi đầu.
Tiền đại cữu quét mắt hai họ một cái, hừ lạnh một tiếng : “Hôm nay cứ , chúng về , việc gì bảo Ngũ lang đến gọi chúng .”
Lão Chu đồng ý, vội vàng đưa ba vợ ngoài.
Buổi tối, Chu Hỉ cùng và em gái ngủ chung một giường. Tiền thị sờ sờ tay cô, : “Hơi lạnh, tay con gái lạnh. Con sờ tay Mãn Bảo xem, ấm áp bao.”
Mãn Bảo mệt lả, đang ngáp ngủ. Nghe , cô bé tỉnh táo hẳn lên, đưa bàn tay thịt bụ bẫm của tay đại tỷ, hì hì : “Ấm , em sưởi ấm tay cho chị.”
Chu Hỉ vuốt ve tay cô bé : “Mãn Bảo bây giờ chăm sóc thật. Nhớ hồi nó còn nhỏ, tay chân đều lạnh ngắt, mặc bao nhiêu quần áo cũng vô dụng. Có lúc lưng còn nóng đến toát mồ hôi mà tay vẫn lạnh.”
Tiền thị bệnh lâu thành thầy, : “Đó là do dương khí đủ. Con bây giờ cũng , phần lớn là do cung hàn. Cậu hai của con sai, đợi lấy tiền từ nhà họ Lưu, con nên huyện thành khám bệnh .”
Chu Hỉ khổ: “Mẹ, con thấy cần tốn tiền vô ích. Con từng khám, ông chỉ con thể hư, bảo con bồi bổ cho , chứ một lời chắc chắn nào cả. Con cũng uống ít t.h.u.ố.c , nhưng tác dụng gì, hà tất tốn tiền vô ích nữa?”
Tiền thị thở dài: “Đại phu giỏi nhất ở huyện thành chính là đại phu ở Tế Thế Đường. Không nhà ai quen với ông , ít cũng một lời chắc chắn, thể chữa , chữa như thế nào.”
Mãn Bảo giơ tay lên: “Con, con, con quen đại phu mà.”
Chu Hỉ còn kịp gì, Tiền thị điểm trán nhỏ của cô bé : “Con mới gặp một , quen cái gì mà quen?”
“Không chỉ một , con còn mượn sách của ông , con trả . Tuy là nhờ Ngũ ca trả , nhưng chúng con thư từ qua mà,” Mãn Bảo kiên trì : “Chúng con là bạn bè.”
Nếu là bạn bè, hỏi vấn đề, đối phương chắc chắn sẽ trả lời nghiêm túc.
Mãn Bảo : “Đại tỷ, đợi chị khám bệnh, em cùng chị.”
Chu Hỉ sang Tiền thị, Tiền thị liền gật đầu: “Cũng , để em gái con cùng con một chuyến.”
Thời gian cũng lâu. Ngày hôm , lão Chu liền dẫn mấy đứa con trai cùng dọn dẹp mảnh đất trống bên cạnh phòng để củi. Họ dùng rơm rạ và bùn đất thành gạch đất, đó lấy những thanh gỗ chuẩn sẵn để xây nhà, men theo phòng để củi mà dựng lên.
Nhà tranh thì nhanh hơn, nhưng lúc vẫn còn mùa đông, thời tiết lạnh. Lão Chu cũng sợ hỏng sức khỏe của ba đứa con trai, nên mới tính toán cho hơn một chút.
Vui lòng mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo lỗi đúng sẽ được thưởng ngay 1,000 xu.
Đối với mỗi báo cáo "Truyện không chính chủ" chính xác sẽ nhận ngay 10,000 xu.