Nông Gia Tiểu Phúc Nữ - Chương 139
Cập nhật lúc: 2025-10-20 07:46:04
Lượt xem: 5
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
Cập nhật lúc: 2025-10-20 07:46:04
Lượt xem: 5
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
Mãn Bảo nghi ngờ gì, luyến tiếc ngoài. Vừa khỏi cửa liền chạy như bay về phía thư đường, định sớm về sớm.
Khoa Khoa sợ cô bé ngã, : “Đừng chạy, nếu cô về, cô tìm cớ đuổi cô nữa đấy.”
Mãn Bảo vẫn học cách chạy chuyện với Khoa Khoa, bước chân chậm , hỏi nó: “Tại ?”
“Rất rõ ràng, cô thấy khi nào cô để cô một chạy đến thư đường ? Đều cho các cháu trai cháu gái của cô theo. Rõ ràng, bà cô ở nhà bà và đại tỷ của cô chuyện, nên đuổi cô .”
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Mãn Bảo liền cúi đầu, uể oải về phía chỗ của Trang .
Hôm nay Trang ngoài, lúc đang dựa ghế trong sân sách, phơi sách.
Không sai, phơi sách, bốn phía ông đều bày đầy sách. Vừa ngẩng đầu lên thấy cô học trò nhỏ cúi đầu , dáng vẻ rũ rượi đó ông nhịn .
Trang vẫy tay gọi cô bé đến, hỏi: “Đây là , cãi với Bạch Thiện ?”
Mãn Bảo bĩu môi, lẩm bẩm : “Ai mà cãi với nó, con là lớn…”
Mãn Bảo trong lòng nhiều câu hỏi hiểu, vì thế liền đem chuyện đại tỷ trở về sáng nay kể . Cô bé năng lưu loát, tuy chút logic lộn xộn, nhưng vẫn rõ ràng. Đặc biệt là trí nhớ của cô bé , những lời qua tự nhiên quên , nên thuật lời của những lớn, bao gồm cả lời của và đại tỷ lúc nãy.
Sau đó cô bé đặc biệt khó hiểu hỏi Trang : “Tiên sinh, đại tỷ tại cứ ở cùng một mới thể sống, chị thể tự sống ? Chị tại đến chân núi dựng lều ở? Nhà cửa trong nhà thể ở ?”
Trang cô học trò nhỏ, trầm ngâm nửa ngày, cân nhắc : “Phụ nữ đời sinh tồn dễ dàng. Chị ruộng đất, nghề nghiệp, tự nhiên khó thể nuôi sống chính .”
Trang tiện với cô bé về thế tục, về những lời đồn thổi. Như đối với một đứa trẻ con mà quá nặng nề, nên ông chỉ thể từ khía cạnh sinh tồn. Ông : “Ăn, mặc, ở, đều chỗ dựa. Chị gả chồng, nhà chồng ruộng đất, cũng lao động. Cuộc sống tuy khó khăn, nhưng dù cũng thể sống sót. Vì thế con mới đề nghị chị tái giá.”
Mãn Bảo bừng tỉnh đại ngộ: “Hóa là như .”
Cô bé hớn hở, : “Cái khó , đại tỷ đất, bảo cha con chia cho chị một ít là . Còn thể bảo các trai khai hoang cho chị , khai hoang thêm mấy mảnh, trồng bao nhiêu thì trồng bấy nhiêu.”
Trang nghẹn lời, cô học trò nhỏ hớn hở, một lúc mới : “Ruộng đất thường đều là con trai kế thừa. Dĩ nhiên, cũng trường hợp con gái, đó là của hồi môn…”
Nói , Trang cũng cảm thấy mâu thuẫn. Ông thể nào thẳng với cô học trò nhỏ, cha cô bé thể sẽ thiên vị, vui vẻ chia tài sản cho đại tỷ của cô bé chứ?
Trang ho khan một tiếng, chuyển sang : “Đại tỷ của con ruộng đất tên , thì lập nữ hộ.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nong-gia-tieu-phuc-nu/chuong-139.html.]
Nói như , ông thuận miệng trả lời một câu hỏi khác của cô học trò nhỏ: “Nếu là nữ hộ, nhà cửa trong nhà dĩ nhiên thể nào chia cho chị , hơn nữa nhà con bây giờ nhà cửa cũng ít, e rằng đều đủ cho các trai của con chia ?”
Mãn Bảo nắm bắt trọng điểm, cô bé tò mò hỏi: “Tại nữ hộ thể chia nhà cửa, mà nam hộ thể? Tiên sinh, đây là quy định của pháp luật ?”
Điều thực sự , Trang lặng lẽ cô học trò nhỏ, cô học trò nhỏ cũng lặng lẽ ông.
Một lúc , Trang nhịn thở dài: “Con mà lớn hơn một chút nữa thì .”
Lớn hơn một chút nữa, ông cũng đến nỗi khó như . Tuy vẫn sẽ khiến cô học trò nhỏ sốc, nhưng lúc đó cô bé chắc chắn sẽ hiểu nhiều hơn, hiểu thế tục, đối với những điều sẽ dễ chấp nhận hơn.
Dù ông cha cô bé thiên vị, cũng thể một cách chính đáng. Bởi vì cha đời , ai mà thiên vị ?
Đặc biệt là khi đối mặt với một bên là con trai, một bên là con gái.
Không thể ly gián mối quan hệ cha con cái của , thì chỉ thể từ khía cạnh khách quan.
Trang về thư phòng tìm một quyển sách dày, với cô bé: “Con bây giờ còn nhỏ, đợi con lớn hơn một chút nữa là thể sách pháp luật.”
Trang lật đến một trang, đưa Mãn Bảo đến bên cạnh, bảo cô bé xem.
Biết cô bé bây giờ rành dấu chấm câu, cũng khó hiểu những điều khoản tối nghĩa , Trang liền chỉ sách dùng ngôn ngữ thông tục giải thích cho cô bé: “Phụ nữ cũng thể kế thừa tài sản của cha , của hồi môn mà cha chuẩn cho con gái chính là biểu hiện trực tiếp nhất.”
Trang : “Từ góc độ pháp luật mà , chỉ cần cha để di ngôn, để nhà cửa cho con gái kế thừa, thì về mặt lý thuyết mà , con gái thể kế thừa nhà cửa.”
Mãn Bảo Khoa Khoa lừa nhiều , nên cô bé liền hỏi ngay: “Vậy thực tế thì ?”
Trang tán dương cô bé một cái, : “Tuy quốc pháp, nhưng loại chuyện dân kiện, quan xét. Dưới quốc pháp còn tộc pháp, gia pháp. Trừ phi phụ nữ ở nhà ở rể, nếu sản nghiệp tổ tiên thường sẽ truyền cho phụ nữ.”
Mắt Mãn Bảo sáng lấp lánh, hỏi: “Ở rể là gì ạ?”
“Là để đại tỷ của con cưới một chồng về, nam gả nữ cưới.” Trang : “Đây là điều kiện đơn giản nhất để kế thừa tài sản của cha , nhưng cha con chắc đồng ý cho đại tỷ của con ở rể.”
Dù nhà họ Chu cũng con trai.
Mãn Bảo : “Đại tỷ của con thể tự kiếm tiền, tự xây nhà mà. Các trai của con sẽ giúp chị khai hoang, cũng sẽ giúp chị trồng trọt.”
Trang mỉm nhạt, : “Vậy thì lập nữ hộ, nếu những tài sản cũng thể tên chị . Thậm chí tiền chị tự kiếm cũng thể tên .”
Vui lòng mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo lỗi đúng sẽ được thưởng ngay 1,000 xu.
Đối với mỗi báo cáo "Truyện không chính chủ" chính xác sẽ nhận ngay 10,000 xu.