Nông Gia Tiểu Phúc Nữ - Chương 132
Cập nhật lúc: 2025-10-20 00:04:46
Lượt xem: 7
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Cô bé quyết định tự . Khoa Khoa , chỉ cần quan sát kỹ lưỡng, ghi nhật ký gieo trồng, là thể phương pháp trồng gừng. Huống chi, trong từ điển của Khoa Khoa cũng ghi chép phương pháp gieo trồng cơ bản.
Dịch vụ khách hàng trong cửa hàng cũng sẽ trả lời các câu hỏi về gieo trồng của cô bé. Chỉ là, những thứ như dung dịch dinh dưỡng, phân bón, cô bé hiểu. Khoa Khoa cũng những thứ đó ở chỗ cô bé , nên phương pháp gieo trồng ở đây vẫn tự mày mò.
Mãn Bảo và Bạch Thiện Bảo bây giờ đều là những đứa trẻ nghèo, hăng hái kiếm tiền. Vì thế, Bạch Thiện Bảo hào phóng dọn sạch vườn hoa trong sân nhà , đó chôn đó những miếng gừng cắt thành từng khối nhỏ.
Thỉnh thoảng Trịnh thị đến tìm con trai, thấy hai đứa trẻ đang cặm cụi chơi đùa trong vườn hoa, bà chút bối rối. Tuy những bông hoa trồng trong vườn là loại quý hiếm, nhưng cũng dễ trồng, đào lên hết thế ?
Hai đứa trẻ việc đến lấm lem bùn đất. Cuối cùng, Mãn Bảo còn đập sạch đất ở rễ của những bông hoa nhổ lên, nhẹ nhàng đặt chúng lên mặt đất, nghiêm túc với Bạch Thiện Bảo: “Trời lạnh quá, giữ ấm cho chúng. Dùng rơm rạ và cỏ lúa mạch là nhất, ngày mai tớ sẽ mang cho một ít.”
Bạch Thiện Bảo cũng nghiêm túc gật đầu, đó ân cần tưới nước cho chúng. Tối khi ngủ, nghĩ đến những củ gừng trong sân, bò dậy tưới thêm một nữa.
Tết Nguyên Đán đến gần, nhiệt độ bắt đầu ấm lên một chút. Những củ gừng Mãn Bảo trồng trong vườn rau nảy mầm. Mãn Bảo vui mừng khôn xiết, ngay hôm đó liền chạy đến nhà họ Bạch, hỏi xem gừng của Bạch Thiện Bảo nảy mầm .
Hai đứa trẻ xổm trong vườn hoa nửa ngày cũng thấy mầm nào nhú lên. Cuối cùng, hai đứa nhịn bới đất lên, liền thấy những củ gừng vốn căng mọng biến thành màu đen sì. Chọc thì nó mềm nhũn , rõ ràng là hỏng.
Hai đứa trẻ mở to hai mắt , vội vàng đào những củ gừng khác lên. Lúc gieo trồng, để thể tìm thấy chúng một cách chính xác mà tưới nước, chúng còn ký hiệu ở mặt đất.
Vì thế đào lên dễ dàng. Sau khi bới hết tất cả các củ gừng lên, chúng phát hiện ngoài một củ sắp c.h.ế.t mà c.h.ế.t, cũng nảy mầm , thì những củ khác đều biến thành màu đen, chỉ cần bẻ nhẹ là gãy, bên trong dường như là những sợi bông màu đen, rõ ràng hỏng thể hỏng hơn.
Mãn Bảo còn đỡ, Bạch Thiện Bảo nhịn mà nước mắt cứ từng viên từng viên rơi xuống. Gừng trồng ngay trong sân nhà , mỗi sáng thức dậy đều xem, khi ngủ cũng ngó qua, tình cảm với những củ gừng .
Bạch Thiện Bảo đến t.h.ả.m thương, ôm lấy những củ gừng của mà đến mắt sưng đỏ, mặt đầy nước mắt. Mãn Bảo liền dùng đôi tay đầy bùn đất lau nước mắt cho , khiến trông càng thê t.h.ả.m hơn.
Khoa Khoa : “Đây là do tưới quá nhiều nước, cô hỏi xem rốt cuộc tưới bao nhiêu nước.”
Bạch Thiện Bảo : “Tớ chúng nó nhanh nảy mầm, nên buổi sáng tớ tưới một , buổi chiều học về tưới một , buổi tối khi ngủ tưới một nữa. Hoa cỏ đều thích uống nước ?”
Mãn Bảo cảm thấy thật ngốc: “Nó sẽ úng c.h.ế.t. Nhà tớ một mảnh đất ở ven sông, mỗi năm trồng trọt đều khổ, chính là vì mùa xuân gieo hạt, đến tháng năm tháng sáu mưa nhiều là úng. Trồng đậu thì đậu sẽ hỏng, trồng lúa thì lúa sẽ cuốn trôi. Sao thể tưới nhiều nước như ? Gừng của tớ gieo xuống, mấy ngày mới tưới một chút nước thôi.”
Đó là lúc cô bé nhớ mới tưới, lúc nhớ thì tưới, kết quả là chúng nó đều nảy mầm cả.
Mãn Bảo thể nào thừa nhận là lười phúc của lười, cô bé cảm thấy đây là do nhiều, cách trồng gừng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nong-gia-tieu-phuc-nu/chuong-132.html.]
Vì thế cô bé lấy hai củ gừng từ hệ thống, với Bạch Thiện Bảo: “Chúng trồng một nữa , đừng tưới nước cho nó nhiều nữa.”
Bạch Thiện Bảo sụt sịt mũi, cùng Mãn Bảo đem hai củ gừng lớn phân thây, , là cắt thành từng miếng nhỏ, đó chôn xuống đất.
Cậu hỏi: “Nếu tớ nhịn mà tưới nước thì bây giờ?”
Mãn Bảo liền đảo mắt, đưa một ý kiến : “Nếu nhịn , thì bảo chuẩn cho một ít phân bón hoa. Mỗi nhịn tưới nước thì rắc cho nó một ít phân, gừng thích phân bón lắm.”
Bạch Thiện Bảo cũng phân bón hoa là gì, nhưng thấy cái tên , vì thế liền gật đầu.
Đến ngày hôm , mới mặt mày đen sì tìm Mãn Bảo: “Phân bón hoa mùi thối.”
Mãn Bảo liền bịt mũi cách xa , hỏi: “Hôm nay tắm , cũng mùi thối ?”
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Bạch Thiện Bảo tức điên, liền xông lên định ôm cô bé: “Tớ thối , ngửi một cái là ngay chứ gì?”
Mãn Bảo sợ hãi, bỏ chạy. Hai đứa trẻ đuổi chạy loạn, chỉ một lát hi hi ha ha ôm lấy .
Sau đó, Mãn Bảo dẫn đến vườn rau nhà xem gừng, hứa hẹn: “Bây giờ nó nảy mầm, sẽ càng ngày càng lớn. Đợi đến mùa hè là thể đào lên mang bán. Đến lúc đó kiếm tiền tớ sẽ mời ăn thịt ngỗng.”
Bạch Thiện Bảo chấp niệm với đồ ăn, nghĩ một lúc : “Vậy đợi tớ kiếm tiền, tớ sẽ mua cho một cây bút .”
Hai một lời định.
Bởi vì Bạch Thiện Bảo hứa sẽ tặng quà cho , Mãn Bảo tự giác cảm thấy hai thiết hơn một chút, vì thế liền đem hạt giống củ mài chuẩn sẵn trong nhà cho hai hạt, : “Củ mài cũng thể kiếm tiền, hơn nữa còn ngon. Bạn của tớ , xào lên còn ngon hơn, nhưng tớ xào là gì, tớ chỉ hầm thôi.”
“Tớ , xào rau chứ gì. Nếu ăn, đến nhà tớ là .”
Mãn Bảo nuốt nước bọt lắc đầu: “Mẹ tớ cho tớ ăn cơm ở ngoài.”
Bạch Thiện Bảo liền đảo mắt : “Vậy ngày mai tớ bảo Đại Cát mang hộp cơm đến cho tớ, đến lúc đó tớ mời ăn cùng.”
Lần Mãn Bảo gật đầu lia lịa.