Nông Gia Tiểu Phúc Nữ - Chương 131
Cập nhật lúc: 2025-10-19 15:46:00
Lượt xem: 12
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
Cập nhật lúc: 2025-10-19 15:46:00
Lượt xem: 12
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
Đại Đầu bọn họ miễn cưỡng đồng ý, thể để cô út đói bụng .
Tuy nhiên, để cô út tiêu tiền lung tung nữa, Đại Đầu vẫn bắt Mãn Bảo chia tiền cho họ ngay tại chỗ khi mua bánh bao xong, giao cho cô bé giữ hộ.
Đại Đầu và Đại Nha , tuy tiền vẫn ở trong tay cô út, nhưng chỉ cần là tiền chia giao cho cô bé giữ, thì trong lòng cô út, đó còn là tiền của cô bé nữa.
Giờ khắc , Mãn Bảo thực sự còn một đồng nào.
Mãn Bảo vỗ vỗ cái túi nhỏ của , buồn bã thở dài một . Vừa về đến nhà, cô bé liền đưa vải và bông cho , đó trịnh trọng tuyên bố với cả nhà: “Tiền của con tiêu hết , tiền mua thịt các trả!”
Lão Chu liếc mảnh vải và cục bông tay vợ, sờ sờ cái tẩu t.h.u.ố.c thầm nghĩ, cuối cùng cũng tiêu hết.
Ông gật gật đầu, sang với mấy đứa con trai: “Sau các con bán canh, nhớ chừa một ít, tối mang về hâm nóng cho em gái ăn.”
Mọi tỏ vẻ thành vấn đề, Chu Nhị lang còn thêm: “Bọn con còn thể mang xương còn dính thịt về cho Mãn Bảo gặm.”
Thế là chuyện thịt thà coi như giải quyết.
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Thời đại tin tức truyền chậm. Việc nhà họ Chu theo đám phu phen để buôn bán, ngoài những phu dịch cứ mười ngày về nhà một và gia đình họ , thì ít khác tin.
Chuyện lan xa, nên hơn bốn mươi ngày đầu, họ hề đối thủ cạnh tranh, thu nhập cũng định.
Những phu dịch đó, đầu tiên nghỉ về nhà lấy lương khô, hơn phân nửa mang lương khô nữa mà gánh thóc hoặc lúa mạch đến, trực tiếp đổi lấy lương khô nóng hổi mới lò của em nhà họ Chu. Thêm một bát canh thịt, dù đồ ăn kèm cũng đủ no bụng.
Không nghĩ đến việc cũng theo, đặc biệt là những phu dịch đông em trong nhà. Họ cũng từng ý định, nhưng từ đến là cả một trời một vực.
Biết bao nhiêu đến hàng thịt, hỏi giá chùn bước.
Mãi cho đến khi tin tức từ thôn truyền sang thôn khác, cuối cùng cũng những gan và lanh lợi rằng theo đám phu phen nấu cơm cũng thể kiếm tiền.
Thế là bắt đầu đẩy xe tay xuất hiện ở các tốp phu dịch, dĩ nhiên bao gồm cả hai tốp mà em nhà họ Chu thường theo.
Họ lớn như em nhà họ Chu, đa là sẵn màn thầu đặt trong giỏ giữ ấm, vội vàng mang đến. Có lẽ đến , nên họ cố ý hạ giá thấp hơn một chút, hoặc cái màn thầu to hơn của nhà họ Chu một chút.
Thế là việc ăn của nhà họ Chu san sẻ bớt.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nong-gia-tieu-phuc-nu/chuong-131.html.]
Tuy tiếc, nhưng Chu Nhị lang cũng : “Kiếm nhiều ngày như là may mắn lắm .”
Chu Ngũ lang quen nhiều, : “Vậy chúng còn nữa ? Một ngày chỉ hai trăm văn, đồ ăn thì bán , mua màn thầu và bánh nướng cũng ít , chỉ canh là vẫn bán đều.”
“Đi chứ, . Dù chỉ bán canh, một ngày cũng kiếm hơn trăm văn đấy.” Chu Đại lang và Chu Nhị lang cái cao ngạo như các em , còn dặn dò họ: “Trời đông giá rét, ở nhà cũng chỉ quanh quẩn trong nhà, chẳng thà ngoài kiếm ít tiền. Lão Tứ, mày còn nợ tiền nhà đấy. Lão Ngũ, Lão Lục, hai đứa cứ đòi mua quần áo mới ? Đi một ngày mỗi đứa ít nhất cũng chia ba mươi văn, dành dụm mấy hôm là đủ may một bộ quần áo mới .”
Chu Ngũ lang cam lòng cúi đầu chằm chằm mũi chân, vui cho lắm.
Lão Chu liền nổi giận, gõ ghế : “Lười biếng cho lắm , thì về nhà cuốc đất!”
Trời mùa đông, ai cuốc đất chứ.
Mãn Bảo vẫn như thường lệ đang gặm xương cùng các cháu của . Nghe , cô bé ngẩng đầu lên, vỗ tay : “Được ạ, về giúp con khai hoang . Các ca ca, con thấy mảnh đất hoang của Tứ ca đủ lớn, những thứ con định trồng đều trồng hết , nên khai hoang thêm một chút nữa .”
Cô bé : “Ngũ ca chắc chắn là chê đông mà kiếm ít tiền. Vậy các luân phiên . Hôm nay chị dâu ba và Tứ ca , Ngũ ca và Lục ca ở nhà giúp con khai hoang. Ngày mai Ngũ ca và Lục ca , Tứ ca ở nhà việc. Như hơn ?”
Mấy em liền thấy cha họ nghiêm túc suy nghĩ một lúc gật đầu: “Mãn Bảo sai. Nếu chỉ bán canh, các con đông như cũng lãng phí, hai là đủ , hai còn ở nhà việc.”
Ông sang Chu Đại lang và Chu Nhị lang, : “Hai em con cũng phiên , cần thiết một chuyến bốn . Việc nhà cũng ít , nhà bếp cần một cái kệ để đồ, chuồng gà cũng sửa …”
Chu Đại lang và Chu Nhị lang tuy trưởng thành nhưng cũng ở nhà việc lặt vặt. Nghe , họ chỉ trĩu vai xuống, nhưng dám sự thất vọng , sợ con cái học theo.
Lão Chu càng sắp xếp càng thấy phương pháp . Luân phiên , thu nhập trong ngày trừ phần nộp công, còn hai chia .
Tiền nộp công thiếu, mà mỗi ngày còn dư bốn lao động để việc nhà, gì để chê.
Chu Ngũ lang nhịn oán trách Mãn Bảo: “Em trồng cái gì mà mảnh đất của Tứ ca cũng đủ? Trồng củ mài cần nhiều đất như ?”
“Còn gừng nữa.”
Chu Ngũ lang : “Đắt như , trồng sống nữa. Em cũng gan thật.”
Mãn Bảo liền hừ hừ : “Em nhất định sẽ trồng .”
Thế là, Mãn Bảo còn cầm củ gừng tìm Bạch Thiện Bảo. Hai lật nhiều sách, nhưng tìm thấy phương pháp trồng gừng trong các sách nông nghiệp. Mãn Bảo thời gian nhiều sách như , tức đến hoa cả mắt, : “Gừng quan trọng như mà ai cách trồng. Hừ, họ thì tớ .”
Nói xong, cô bé tự lấy nhiều giấy trắng từ hệ thống, trực tiếp gấp cắt , nhờ chị dâu cả khâu . Cô bé cầm bút lông nghuệch ngoạc lên trang đầu hai chữ “Sinh khương” (Gừng tươi).
Vui lòng mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo lỗi đúng sẽ được thưởng ngay 1,000 xu.
Đối với mỗi báo cáo "Truyện không chính chủ" chính xác sẽ nhận ngay 10,000 xu.