Nông Gia Tiểu Phúc Nữ - Chương 120
Cập nhật lúc: 2025-10-12 06:32:38
Lượt xem: 14
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ
Cập nhật lúc: 2025-10-12 06:32:38
Lượt xem: 14
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ
Ông liền với Chu nhị lang và tiểu Tiền thị: “Tối hôm nay các con suy nghĩ kỹ xem món ăn nên thế nào. Ngày mai các con theo chúng nó, cho những phu dịch đó , nhà chúng sáu đứa con trai.”
Chu nhị lang hiểu , đáp lời, đó liền nhận lấy một trăm văn từ tay Mãn Bảo.
Mãn Bảo hề ngại ngần đưa tiền cho , còn dặn dò: “Nhị ca, mua ít trứng gà nhé. Đến lúc đó luộc chín bán cho họ, một văn một quả, ba quả trứng gà chúng thể kiếm một văn lận.”
Bên ngoài bán trứng gà là hai văn ba quả, một văn một quả, tương đương với mỗi quả trứng họ kiếm một phần ba.
Chu nhị lang cảm thấy lợi nhuận quá nhỏ, thời gian đó, chẳng bằng tìm một nơi phu dịch khác, nấu thêm một nồi nước.
Mãn Bảo cảm thấy , còn lải nhải bên tai : “Tam ca đáng thương quá, em định giấu nước trứng gà buổi sáng mang cho uống, nhưng em sợ mang đến đó sẽ đổ hết, cho nên vẫn là mang trứng gà đến đó luộc chín cho ăn .”
Cô bé : “Nước trứng gà ngon, trứng luộc mới ngon. Đại tẩu thật là, chị lúc nào cũng cho em luộc trứng gà, cứ bắt em uống nước trứng gà. Nhị ca, ngày mai là nhị tẩu nấu nước trứng gà, bảo nhị tẩu luộc thành trứng cho em , em uống nước trứng gà.”
Chu nhị lang thấy cô bé một hồi quên mất chuyện nấu ăn kiếm tiền, mấy thành ý gật đầu: “Ta sẽ với nhị tẩu con một tiếng.”
Còn về việc nàng , thì chắc.
Mãn Bảo tự cho là nhị ca đồng ý với , vui vẻ hẳn lên. Vui vẻ ăn xong bữa tối, cô bé liền lấy phần tiền của định tìm Bạch Thiện Bảo.
Chu ngũ lang đưa cô bé , dọc đường lải nhải: “Chúng vất vả cả một ngày chỉ chia mười lăm văn tiền. Mãn Bảo, em chia nhiều tiền như để chi phí?”
“Em còn chỉ chia mười văn thôi.” Mãn Bảo hề cảm thấy tiền ít, còn an ủi Chu ngũ lang: “Ngày mai chắc chắn sẽ kiếm nhiều hơn.”
“Cũng chúng cầm, là nhị ca cầm tiền, chúng thể chia chắc chắn sẽ nhiều.” Chu ngũ lang thở dài: “Tối nay cha chắc chắn đến tìm đòi tiền. Ai, tích tiền khó như ? Mãn Bảo, tiền của em giúp giữ mười văn , cha hỏi , sẽ cho ông năm văn.”
Mãn Bảo tỏ vẻ thành vấn đề.
Chu ngũ lang đưa Mãn Bảo đến cửa nhà họ Bạch, cô bé về nhà.
Mãn Bảo ở nhà họ Bạch xem như là khách quen, cô bé hầu nhà họ Bạch dẫn đến thư phòng. Cô bé liền xông , Bạch Thiện Bảo ăn tối xong, hiện tại đang cầm bút luyện chữ.
Nhìn thấy Mãn Bảo đến, lập tức vứt bút xuống, vẫy tay nhỏ: “Sao bây giờ ngươi mới đến?”
Mãn Bảo khen : “Ngươi chăm chỉ thật, bây giờ luyện chữ .”
Bạch Thiện Bảo liền : “Ta chăm chỉ, tổ mẫu bắt . Ta hôm nay nhiều chữ cũng vô dụng, ai.”
Mãn Bảo liền từ trong rương sách nhỏ của lấy giấy và bút, : “Ta cùng ngươi luyện nhé.”
Có bạn nhỏ, Bạch Thiện Bảo cuối cùng cũng chút nhiệt tình với việc luyện chữ, cùng Mãn Bảo cạnh chữ.
Mãn Bảo nhận nhiều chữ, nhưng bảo cô bé mẫu mà , vẫn sẽ nhiều chữ , vì trong đầu đột nhiên nhớ hình dáng của chúng.
Còn những chữ , cũng luôn thiếu nét thiếu vạch, hoặc các bộ phận đảo ngược, hoặc là dứt khoát một chữ biến thành hai chữ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nong-gia-tieu-phuc-nu/chuong-120.html.]
Mãn Bảo cảm thấy những tình huống đều thể sửa . Quan trọng nhất là, cô bé chấm mực lúc nào cũng nhiều, đến cuối cùng luôn biến thành một cục mực, bây giờ?
Mãn Bảo cầm bút buồn bã thở dài một , đó chấm chấm mực, nghiêm túc xuống chữ đầu tiên giấy.
Mà lúc , Lưu thị cũng xem xong cuốn sổ mà Thiện Bảo mang về. Bà khép cuốn sổ giao cho Đại Cát, bảo mang cuốn sách đến cho hai đứa nhỏ.
Bà vẫn xem xem, chúng sẽ gì với cuốn sổ .
Mãn Bảo và Bạch Thiện Bảo hẹn sẽ bàn bạc về việc văn, sớm quên mất chuyện . Chúng ném cuốn sổ mà Đại Cát mang đến sang một bên, đó ghé bình phẩm chữ của .
Bạch Thiện Bảo cô bé: “Chữ của ngươi thật đó.”
Mãn Bảo thì ngưỡng mộ : “Chữ của ngươi thật đó.”
Bạch Thiện Bảo khen, cảm thấy mới phê bình cô bé, dường như lắm, liền : “Không , luyện nhiều là , dạy cho ngươi.”
Mãn Bảo hỏi : “Lần đầu tiên ngươi chữ cũng như ?”
“Không , từ nhỏ chữ .” Bạch Thiện Bảo : “Ta thông minh hơn ngươi.”
Mãn Bảo phục: “Rõ ràng là thông minh hơn ngươi, là thông minh nhất trong vòng trăm dặm.”
Bạch Thiện Bảo mặt quỷ với cô bé: “Đồ khoác lác.”
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
“Không ,” Mãn Bảo cao giọng : “Ta là sự thật! Ta chính là thông minh nhất.”
“Vậy ngươi chữ như , ngươi học thuộc lòng cũng nhiều bằng , xem qua sách cũng nhiều bằng .”
Mãn Bảo sửng sốt, vẻ mặt đưa đám, thầm hỏi Khoa Khoa: “Ngươi xem, là thông minh hơn, là nó thông minh hơn?”
Hệ thống khó xử, nó liếc giá trị trí tuệ của hai , : “Gần như .”
“Vậy vẫn khác biệt, ngươi xem, là ai kém hơn?”
Khoa Khoa im lặng chống đối.
Mãn Bảo “oa” một tiếng liền lớn, đẩy Bạch Thiện Bảo một cái: “Ta chơi với ngươi nữa, sẽ thông minh hơn ngươi, ngươi cứ chờ xem, hừ!”
Đại Cát một bên trợn mắt há hốc mồm, hai đứa nhỏ đột nhiên cãi .
Bạch Thiện Bảo cô bé đẩy ngã xuống đất. Cậu cũng tức giận, bò dậy liền đẩy Mãn Bảo, cũng đẩy cô bé ngã lăn đất. Cậu còn bỏ qua, mặt đỏ bừng vì hổ với cô bé: “Ngươi ngốc hơn , còn thừa nhận, đồ hổ, đồ mít ướt, bao giờ chơi với ngươi nữa.”
Ôi mặt , đến cứng cả .
Mãn Bảo một hầu gái nhà họ Bạch đưa về nhà. Để dỗ cô bé, Lưu thị còn cho cô bé ôm nhiều điểm tâm.
Vui lòng mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo lỗi đúng sẽ được thưởng ngay 1,000 xu.
Đối với mỗi báo cáo "Truyện không chính chủ" chính xác sẽ nhận ngay 10,000 xu.