Nông Gia Tiểu Phúc Nữ - Chương 10
Cập nhật lúc: 2025-10-09 00:46:52
Lượt xem: 30
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9
Cập nhật lúc: 2025-10-09 00:46:52
Lượt xem: 30
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9
Dọc đường , họ gặp ít dân làng từ ngoài đồng về nhà ăn sáng. Hiện tại, nhà họ Chu đang là chủ đề nóng nhất trong thôn, đặc biệt là Chu tứ lang.
Mọi thấy họ, đầu tiên là dùng ánh mắt quan tâm cái m.ô.n.g của Chu tứ lang một lượt, đó hết lời khuyên răn: “Tứ lang , đừng ham mê cờ b.ạ.c nữa nhé, đó là thứ của nợ phá gia chi tử đấy.”
“Tứ lang , cháu còn trẻ, đừng tái phạm sai lầm như nữa nhé.”
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
…
Gặp nào cũng nhận một tràng khuyên nhủ, mặt Chu tứ lang xanh mét. Anh trả lời, ngũ lang và lục lang cũng cảm thấy mất mặt, chỉ Mãn Bảo, cô bé còn nhỏ, cảm giác hổ, hơn nữa cô bé thật tâm cảm thấy những lời khuyên của các chú các bác em quá đúng.
Vì thế, cô bé suốt dọc đường đều hùa theo: “Chú Sáu đúng ạ, nếu chú thấy tư con chui sòng bạc, chú cứ cha con đ.á.n.h , về nhà cha con nhất định sẽ mời chú ăn thịt heo.”
“Chứ còn nữa, Đại Trụ, các lên huyện thì để mắt đến tư con nhé, mà ngoan thì cứ trói mang về, con nhất định sẽ cảm tạ .”
Thấy tư mặt mày sa sầm lời nào, Mãn Bảo còn vỗ một cái: “Bất lịch sự, thấy các chú các bác em đang chuyện với ? Có vẫn thành tâm hối cải, còn đ.á.n.h bạc ?”
Chu tứ lang chỉ thể mặt như đưa đám cảm ơn, ai , ai dạy dỗ đều một tiếng cảm ơn.
Người trong thôn thấy , âm thầm bàn tán, thằng bé Tứ lang chắc là thật sự cải tà quy chính , thật nó tuổi còn nhỏ, nhất thời chịu nổi cám dỗ cũng là chuyện thường tình.
Vì thế, những gia đình vốn định mai cho , nhưng đó từ bỏ ý định, nay nhen nhóm một chút hy vọng.
Thằng nhóc Tứ lang nếu thể sửa đổi, vẫn là một trai tồi, cao lớn khỏe mạnh, việc cũng , em đông và tiền đồ.
, dân làng nhất trí cho rằng ba em thành gia lập thất của nhà họ Chu tiền đồ, việc đồng áng , siêng năng, hễ rảnh rỗi là đến nhà Bạch địa chủ công nhật kiếm tiền. Lại Chu lão đầu và Tiền thị, đó cũng đều là những siêng năng bậc nhất, suy , Chu tứ lang chắc cũng kém.
Ánh mắt Chu tứ lang liền thêm hai phần khoan dung.
Chu tứ lang thể cảm nhận điều đó, vì về đến nhà sai bổ củi.
Bây giờ mùa gặt kết thúc, trong nhà chuẩn củi cho mùa đông. Trước , những việc đều do ba lớn đảm nhiệm, việc nặng như bổ củi luôn là của ba, vì khỏe nhất.
Còn mấy em thành gia lập thất ở thì phụ trách lên núi nhặt củi và mang củi bổ xong lều.
vì Chu tứ lang thua bạc, Tiền thị và lão Chu bàn bạc, liền giao việc bổ củi cho , đây là hình phạt, cũng là để cho mấy đứa con trai và con dâu trong nhà xem.
Trong nhà đông con, mà ngón tay còn ngón dài ngón ngắn, Tiền thị chắc chắn thể xử sự công bằng, nhưng về đại thể thì thỏa, nếu chỉ cần một ầm lên, nhà đừng hòng yên .
Lão Chu mặt mày ủ rũ xổm ngạch cửa, chằm chằm đứa con trai thứ tư lấy rìu, lúc mới hừ một tiếng dời mắt .
Thấy cô con gái út, mặt ông lộ nụ : “Mãn Bảo về , chơi vui ?”
Mãn Bảo vui vẻ gật đầu: “Vui ạ, cha, núi vui lắm, đó nhiều hoa, còn nhiều cỏ, chiều nay con còn nữa!”
“Buổi chiều nắng to, con cứ ở nhà nghỉ trưa, để tư con bọn nó là ,” lão Chu : “Nếu thích hoa, bảo mấy đứa cháu gái lớn của con hái về cho, con phơi nắng, nếu phơi nắng đến ốm là uống t.h.u.ố.c đó.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nong-gia-tieu-phuc-nu/chuong-10.html.]
Mãn Bảo nghĩ đến bát nước t.h.u.ố.c đen sì mà uống, nhăn mũi , cả khuôn mặt nhỏ nhắn cũng nhăn tít , như nuốt thứ gì đắng ngắt.
Chu lão đầu thấy vui vẻ mặt, tâm trạng cuối cùng cũng lên một chút, bảo con gái nhà , lát nữa là ăn sáng.
Nông dân thường ăn sáng khi xong một đợt việc đồng áng, một ngày chỉ ăn hai bữa.
Một bữa là giờ Tị ( 9-11 giờ sáng), một bữa là giờ Thân ( 3-5 giờ chiều). Ăn xong bữa chiều, dọn dẹp một chút, trời tối là thể ngủ.
Người lớn đều như , chỉ trẻ con là ngoại lệ. Như mùa hạ và mùa thu, vì ngày dài, đêm xuống muộn, trong nhà thường sẽ nấu một ít cháo buổi tối cho bọn trẻ ăn, để chúng đói quá.
Mãn Bảo chui phòng chính, Tiền thị sức khỏe , hôm qua kinh hãi tức giận, dọa sợ, hôm nay liền giường dậy.
Thấy con gái đầy cỏ, bà nhịn : “Chơi vui lắm hả con?”
Mãn Bảo “ừm ừm” hai tiếng, mép giường, vẻ ngoan ngoãn: “Mẹ, chợ phiên con cùng hai.”
“Con gì?”
“Con cũng học buôn bán.”
Tiền thị nhịn : “Con là chơi thì ?”
Tiền thị nghĩ ngợi, đầu xuân năm nay lễ hội ở chùa Mãn Bảo , mùa gặt cũng kết thúc, bây giờ , đợi trời lạnh khỏi nhà nữa.
Nghĩ , Tiền thị liền đồng ý: “Để chị dâu hai con đưa con , Đại Đầu bọn nó cũng hết, hôm qua đều sợ hãi, ngoài chơi một chút, trấn tĩnh tinh thần.”
Còn về chuyện buôn bán, Tiền thị cũng để trong lòng, trong mắt bà, đây chỉ là lời của trẻ con.
Mãn Bảo nghĩ đó là lời của trẻ con, cô bé nghiêm túc.
Cho nên ăn xong bữa sáng cô bé cũng đến học đường giảng, mà kéo năm, sáu và các cháu trai cháu gái cùng bàn mưu tính kế.
Ngũ lang đưa tay sờ trán em gái: “Cũng sốt mà, sảng thế ?”
Lục lang : “Nhà chúng gì để bán chứ?”
Mãn Bảo lắc đầu: “Không , nhưng bên ngoài mà.”
Cô bé chỉ ngoài : “Bên ngoài nhiều cỏ và hoa như , chúng đều thể mang bán mà.”
Mọi : “…”
Ngay cả Tam Đầu cũng : “Bán !”
Vui lòng mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo lỗi đúng sẽ được thưởng ngay 1,000 xu.
Đối với mỗi báo cáo "Truyện không chính chủ" chính xác sẽ nhận ngay 10,000 xu.