Nông Gia - Đại Nữ Nhi Dựng Nghiệp - Chương 42: Sinh nở.
Cập nhật lúc: 2025-11-02 14:56:52
Lượt xem: 22
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1qTxv2arfV
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Rừng trúc rộng một mẫu đất, Giả Thanh Sơn mất đến hai tuần để rào một vòng quanh rừng trúc bằng hàng rào cao một mét.
Sau nửa tháng nuôi dưỡng, gà con vịt con rụng hết lớp lông tơ màu vàng nhạt, mọc những chiếc cánh nhỏ.
Gà con vịt con thả rừng trúc, mỗi ngày chỉ cần cho ăn một cám lúa mạch là đủ, những thời gian còn chúng tự tìm côn trùng trong rừng trúc để ăn.
Vịt vốn thích nước, để vịt lớn nhanh hơn, Giả Thanh Sơn còn đào một cái ao nhỏ trong rừng trúc để vịt con vui chơi.
Vốn dĩ thả vịt con xuống con suối nhỏ nhà để nuôi, nhưng sợ chúng theo dòng nước bơi xuống hạ lưu tìm về , nên từ bỏ ý định .
Thời gian cứ thế trôi từng ngày, cũng đến ngày Lý Văn dự kỳ thi Phủ Thí.
Lần Giả Thanh Sơn cùng, nương tử bụng to như cái rổ, dù nhạc mẫu cả nhà chăm sóc, vẫn yên lòng.
Thẩm thị trưởng nữ m.a.n.g t.h.a.i bảy tháng, lòng chợt đau xót, phụ nữ mang một đứa con đủ vất vả , mà con gái nàng m.a.n.g t.h.a.i đôi, nỗi vất vả thể tưởng tượng .
Nhìn tế tử luôn hết mực cẩn thận bảo vệ con gái, Lý mẫu trong lòng vô cùng an ủi.
"Con gái sắp sinh , chuyến phủ thành nhiều ngày thể về ."
Lý phụ quyết định tự cùng con trai đến phủ thành, để tế tử ở nhà chăm sóc con gái.
Lý Quả Nhi chút yên lòng về Lý phụ và từng xa, liền dặn họ mang theo nhiều bạc để phòng khi cần đến.
Lý phụ đặt hành lý và lương khô của hai lên xe, lên đường.
Do đường xá xa xôi, cha con hai mất một tháng trời, trong thời gian Giả Thanh Sơn mỗi ngày đều cho gà vịt ăn, trấn bán măng tre, măng xuân mọc to tươi, bách tính ưa thích, mỗi đều bán hết sạch.
Nhìn bạc trong hộp càng ngày càng nhiều lên, Lý Quả Nhi cuối cùng cũng nở nụ , lòng cũng yên tâm hơn nhiều.
Giả Thanh Sơn một bên vẻ ham tiền của nàng khỏi bật , nhà thiếu bạc ? So với dân làng, thực bạc trong nhà vẫn đủ dùng.
Chỉ là trong nhà từng nhiều bạc hơn, đều dùng để mua nhà và cửa hàng, bạc bỗng chốc vơi nhiều, nên nàng mới cảm thấy trong lòng yên.
lúc cả nhà đang mong ngóng thì Lý phụ đ.á.n.h xe lừa chở Lý Văn trở về.
Lý Văn thi Phủ Thí đạt hạng mười, giờ là Đồng Sinh, cả nhà đều vui mừng.
Chuyện đỗ Đồng Sinh cả nhà ai nhắc đến với ngoài, vẫn như nuôi thỏ bán thỏ, chạy chạy giữa nhà và trấn.
Bởi vì Lý Văn cảm thấy Đồng Sinh chỉ là sự khởi đầu chính thức cho con đường học vấn của một , mà khoa cử dài lâu, đáng để khoe khoang.
Khi dân làng Lý Văn của nhị phòng Lý gia đỗ Đồng Sinh, cả thôn nhỏ đều sôi trào, kẻ ghen ghét, cũng kẻ ngưỡng mộ...
Trưởng thôn vuốt vuốt chòm râu của mà cảm thán rằng! "Năm xưa thấy Lý gia nay khác xưa ."
"Giờ đây tiểu tử Lý gia tư cách Đồng Sinh, e rằng tương lai thể xem thường."
Nhìn lão trượng cửa sổ cảm thán về con nhà , Trưởng thôn phu nhân Điền Đại Nương chợt nhớ đến cháu trai cũng đang học ở trấn, trong lòng khỏi cảm thấy một trận buồn bã.
Chàng An An với vẻ mặt nghiêm túc xem, chẳng khác hẳn với vẻ tinh nghịch thường ngày của nó ? Lý Quả Nhi Giả Thanh Sơn đang cửa sổ đan giỏ mà .
Ban đầu khi Lý Văn đề nghị dạy hai hài tử sách chữ, đôi phu thê còn lo An An và Viên Viên quá nhỏ sẽ thể yên.
Giờ hai hài tử chăm chú học hành, phu thê họ đều chút bất ngờ chút mãn nguyện. An An tuy ngày thường nghịch ngợm nhưng hiểu chuyện, luôn cách quan tâm đến cảm xúc của .
Xem An An nhà chúng cũng thích sách như cữu của nó . Giả Thanh Sơn với tiểu nương tử của .
Hay là chúng dọn đến trấn sống ! Bây giờ trong thôn, nhà nuôi gà vịt ngày càng nhiều, gánh hàng của chúng cũng ngày càng khó buôn bán.
Măng tuy thể bán quanh năm, nhưng giờ đây mua cũng còn nhiều.
Nhìn An An chăm chú học chữ như , e rằng sẽ con đường khoa cử. Chúng dọn đến trấn sớm ngày nào thì thể tích cóp thêm bạc để cho con trai học.
Giả Thanh Sơn gần đây cũng vẫn đang do dự nên dọn đến trấn . Trước đây là vì các con còn quá nhỏ thể xa , nay An An và Viên Viên ba tuổi đều hiểu chuyện.
Xem cũng đến lúc dọn đến trấn . Giả Thanh Sơn tiểu nương tử đang chờ đợi bên cạnh, : "Được, đều theo nàng."
Vậy chúng với cha nương, tiện thể bàn bạc với họ xem nên để Văn ca cũng dọn đến trấn sống cùng chúng , như học cũng tiện hơn.
Nghe tướng công định đưa cả cùng đến trấn sống, Lý Quả Nhi cảm động. Nàng vẫn luôn Giả Thanh Sơn với cha nương và , nhưng từng ý nghĩ từ khi nào.
Nhìn tiểu nương tử vẻ mặt khó hiểu, Giả Thanh Sơn giải thích: "Ta vẫn luôn quý tiểu cữu tử. Trước đây đề nghị đến nhà ở trấn là vì còn quá nhỏ, cha nương chăm sóc gia đình, căn bản thể đến trấn cùng sách."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nong-gia-dai-nu-nhi-dung-nghiep/chuong-42-sinh-no.html.]
"Bây giờ chúng dọn đến trấn, sống cùng chúng thì cha nương cũng thể yên tâm." Lý Quả Nhi ngờ tướng công ý định từ sớm, : "Đa tạ ."
"Cha, nương! Muội hôm nay học ba chữ cái lớn đó! Cuux cữu còn khen chúng con thông minh." An An chạy từ trong nhà , khoe khoang .
Nhìn con trai đang ôm lấy đùi , vẻ mặt chờ khen ngợi, Giả Thanh Sơn bế nó lên khỏi mặt đất, cưng chiều : "An An nhà chúng thật thông minh, còn giỏi hơn cả cha nữa." Nói , dùng râu cằm của cọ nhẹ mặt tiểu gia hỏa.
"Cha thật hư." An An bĩu môi . Nhìn ca ca cha khen, Viên Viên theo cũng sang mẫu đang bên cạnh.
Lý Quả Nhi Viên Viên với ánh mắt " gì đó", khỏi bật : "Viên Viên nhà chúng cũng giỏi, mẫu ôm con ?"
Tiểu gia hỏa đầu ca ca một cái: "Con mới giống ca ca !"
Viên Viên ngọt ngào : "Con mẫu đồ ăn ngon cho con." Nói xong, nàng còn nuốt nước bọt, bộ dáng như một tiểu tham ăn.
Nhìn hành động của hai song sinh, Lý Văn bước , với Lý Quả Nhi: "Đại tỷ, An An thông minh, học cái gì cũng nhanh đặc biệt là nó thích sách."
Lý Quả Nhi cao bằng , dung mạo tuấn lãng mà : "Đó chẳng là nhờ cữu dạy dỗ giỏi ?"
Tiểu thiếu niên tuấn lãng ngượng ngùng gãi gãi đầu, : "Đâu là dạy giỏi, rõ ràng là tiểu chất nhi thông minh."
Nghe lời của tiểu cữu cữu, An An lập tức từ trong lòng cha nhảy xuống : "Là cữu dạy giỏi, con thích cữu nhất!"
Cả nhà bộ dáng nịnh hót của An An khỏi phá lên , đặc biệt là Lý Quả Nhi bên cạnh vui vẻ nhất, cảnh tượng khiến nàng nhớ đến Lý Văn năm xưa, chất nhi giống cữu cữu, xem một chút cũng sai...
Lý Văn cùng đại tỷ và gia đình bốn xuống núi, trong nhà Lý phụ Lý mẫu và Lý Hạnh Nhi chuẩn ăn cơm, thấy tiếng động liền vội vàng đón.
Hạt Dẻ Nhỏ
An An một bước lao lòng Lý phụ, nũng nịu : "Ngoại công, con nhớ lắm ."
Nhìn tiểu ngoại tôn mới một ngày gặp mà miệng ngọt như , Lý phụ vui mừng khôn xiết: "Xem ngoại công đang chuẩn tặng con cây kiếm gỗ , thế nào, con thích ?" Nói , đưa cây kiếm gỗ gọt gần xong cho An An.
Viên Viên trong lòng Thẩm thị vẻ mặt khinh thường : "Hừ! Đồ nịnh hót."
Nhìn ngữ điệu và biểu cảm của cháu ngoại, Thẩm thị chọc thôi: ", ca ca chính là tiểu nịnh hót, Viên Viên nhà chúng đừng học ca ca nhé!" Lý mẫu dỗ dành Viên Viên đang bĩu môi, .
"Ngoại bà, con ăn bánh quế ." Nghe cháu ngoại ăn bánh quế do .
Lý mẫu vội vàng đặt Viên Viên lòng Lý Hạnh Nhi lớn phổng phao như thiếu nữ: "Để tiểu di của con ôm con một lát, ngoại bà đồ ăn ngon cho con ngay đây."
hai hài tử đến, sân nhỏ nhà họ Lý trở nên náo nhiệt hơn hẳn khi, tiếng khúc khích của tiểu hài tử ngừng vọng ngoài sân.
Sau bữa cơm, đôi phu thê trẻ rõ ý định của với Lý phụ và Lý mẫu. Chuyện đại nữ nhi và tế tử mua nhà mua cửa hàng ở trấn, bọn họ sớm .
Biết đôi phu thê trẻ định dùng để cho thuê, Lý phụ Lý mẫu đều tán thành, để bạc trong nhà quả thực an .
Hôm nay nữ nhi và tế tử định đưa cả con trai cùng đến trấn sống chung với họ, lão phu phụ đều bất ngờ.
Thông thường, nữ tử khi thành ít khi còn giúp đỡ nương gia, bởi vì việc chu cấp cho nương gia thường phu gia cho phép.
May mà nữ nhi của Công công bà bà, nếu thấy tế tử cứ cách vài ba bữa đưa đồ về nhà nhạc phụ thì chắc tức c.h.ế.t mới lạ.
"Cha, nương, sắp thi khoa cử . Nếu mỗi ngày cứ như , thời gian sách sẽ ít nhiều. Nếu sống cùng chúng ở trấn, sẽ nhiều thời gian hơn để học tập."
Lý Văn đang bên cạnh lời của đại tỷ và đại tỷ phu, mắt sáng lên. Gần đây quả thực cảm thấy thời gian dùng để sách chút đủ.
Nếu đến trấn thì sẽ tiết kiệm nhiều thời gian, nghĩ đến đây liền ngẩng đầu cha nương.
Lý phụ Lý mẫu thấy sự mong đợi trong mắt con trai, liền với con: "Còn mau qua Đa tạ đại tỷ và đại tỷ phu của con!"
Chuyện dọn nhà cứ thế định đoạt. Cả nhà định tiên sẽ xem cửa hàng một chút.
Sáng sớm hôm , Giả Thanh Sơn thắng xe lừa nhà , đưa tiểu nương tử và hai hài tử cùng đến trấn.
Kể từ khi sinh con, Lý Quả Nhi vẫn từng đưa các con đến trấn. Chủ yếu là vì các con còn quá nhỏ, sợ trông nom sẽ kẻ buôn bắt cóc.
Nửa sườn núi cách thôn một , bình thường các con tiếp xúc nhiều nhất là ngoại công, ngoại bà và tiểu cữu, tiểu di.
Lần đầu tiên thấy cảnh tượng náo nhiệt như , An An phấn khích líu lo ngừng, ngay cả Viên Viên ngày thường khá trầm tính cũng vẻ mặt đầy tò mò.
Xe lừa dừng cửa hàng, Giả Thanh Sơn và Lý Quả Nhi lượt bế hai hài tử xuống xe. Người thuê trả cửa hàng và dọn hai tháng , là về phủ thành nương tựa họ hàng .
Nhìn cửa hàng nhiều đổi so với lúc mới mua, Lý Quả Nhi : "Vẫn là một thuê hộ chi tiêu, ngay cả bàn ghế cũng , vẫn dùng của bán để ."