Nông Gia - Đại Nữ Nhi Dựng Nghiệp - Chương 33: Mua Trạch Viện

Cập nhật lúc: 2025-11-02 00:09:17
Lượt xem: 20

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/7plAJeJWjI

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Lý Quả Nhi nghĩ rằng, tuy trạch viện giá cao hơn một chút nhưng thắng ở sự rộng rãi, yên tĩnh. Người ở là gia quyến của học tử, so với những thể tiếp xúc ở gần trạch viện thứ nhất, chắc chắn họ tu dưỡng hơn. Sẽ rảnh rỗi mà ba hoa chuyện đông chuyện tây, gây ồn ào gà bay ch.ó sủa, khiến hàng xóm láng giềng chẳng yên .

 

Trước khi xuất giá, nhà Lý gia ở cuối làng, gần đó mấy hộ gia đình, cuộc sống vô cùng tĩnh mịch. Sau khi xuất giá ở giữa sườn núi, ngày thường đến cả qua cũng , mỗi ngày bầu bạn cùng phu thê hai chỉ tiếng gió xào xạc thổi qua rừng trúc.

 

Hạt Dẻ Nhỏ

Cuối cùng, lấy giá một trăm lượng bạc mua trạch viện , ý nghĩ của phu thê hai đơn giản. Nếu cho thuê thì cứ để trống, giữ để con cái dùng cho việc học hành.

 

Đang chuẩn dậy nha môn khế ước nhà, Lưu nha nhân liền mở lời. “Trong tay còn một cửa hàng bánh bao khá đang rao bán, hai vị hứng thú ghé xem hãy về chăng?”

 

Thấy trời còn sớm, hai liền theo Lưu nha nhân đến cửa hàng bánh bao. Cửa hàng mở ở phố Đông, gần bến tàu và chợ rau, gần đó qua kẻ , vô cùng náo nhiệt. Tiệm bánh bao đây vốn do một cặp lão phu thê kinh doanh, vì tuổi già sức yếu, thể cũng còn như . Con trai nghề nghiệp khác, thể tiếp quản tiệm bánh bao, nên định bán cửa hàng , ở nhà vui vầy cùng cháu chắt.

 

Cửa hàng lớn, ước chừng chỉ hơn bốn mươi thước vuông, trong nhà bày sáu bộ bàn ghế, đồ dùng nhà bếp thì cái gì cũng . Trong bếp một cánh cửa nhỏ thông hậu viện, chỉ thấy ba gian chính phòng, hai bên mỗi bên một sương phòng đông và một sương phòng tây. Lý Quả Nhi còn kinh hỷ phát hiện, trong viện ngoài một mảnh đất trồng rau nhỏ , một giếng nước. Khoan giếng tốn nhiều tiền, nhà bình thường thà xếp hàng lấy nước ở giếng công cộng, cũng nỡ đào một cái giếng trong nhà . Đối với nghề ăn uống mà , giếng nước sẽ tiện lợi hơn nhiều.

 

Cách bài trí trong nhà đơn giản, chỉ một chiếc giường mộc mạc, lẽ căn phòng là nơi lão phu thê nghỉ ngơi chốc lát, hai căn phòng khác đều bỏ trống. Mấy đến hậu viện chỉ thấy ngoài một nhà xí thì còn gì khác, tuy nhiên, phần đất còn thể dùng để nuôi ít gà vịt.

 

phu thê hai đều khá ưng ý tiệm nhỏ , tuy lớn nhưng cái gì cần đều . Nếu chỉ một vài món ăn đơn giản thì gian vẫn đủ dùng.

 

Trạch viện và cửa hàng tổng cộng tốn một trăm chín mươi lượng, phu thê hai chút xót ruột… Sau khi xong khế ước tại nha môn, Lưu nha nhân toe toét rời .

 

Trên đường về, phu thê hai tay nâng khế ước lò, dám tin tất cả những điều là thật. Giả Thanh Sơn : “May mà tiểu nưởng tử tiên kiến, mang sẵn bạc đến đây , bằng e là chạy thêm một chuyến nữa.”

 

Giả Thanh Sơn cũng ngờ, một ngày sở hữu trạch viện và cửa hàng ở trấn.

 

Hai về đến nhà cất kỹ khế ước nhà, ăn vội bữa tối đếm bạc trong hòm tiền một nữa. Nhìn hơn tám mươi lượng bạc trong hòm, thốt lên: “Số tiền thật là tiêu bao nhiêu cho đủ!”

 

Nhìn dáng vẻ xót của của tiểu nưởng tử, Giả Thanh Sơn : “tiểu nưởng tử , lên núi thử vận may một phen.”

 

Vừa tướng công định núi săn bắn, Lý Quả Nhi lập tức bật dậy khỏi giường. “Tướng công, đừng săn nữa ? Săn b.ắ.n quá nguy hiểm, lo lắm.”

 

Nhìn dáng vẻ lo lắng của tiểu nưởng tử, lòng Giả Thanh Sơn ngọt ngào, cảm giác thương yêu thật . “Được, tiểu nưởng tử, đều nàng, tuyệt đối chuyện khiến nàng lo lắng nữa.” Nói đoạn, liền ôm tiểu nưởng tử lòng: “tiểu nưởng tử, hôm nay vui vẻ như , nên thưởng cho một chút chăng?”

 

Vừa dứt lời, hôn lên đôi môi mềm mại của tiểu nưởng tử, bàn tay lớn cũng men theo vạt áo trượt trong…

 

Sau một hồi ân ái, Lý Quả Nhi trong lòng nam nhân, khẽ với . “Tướng công, xem nếu chúng tự một ít đồ ăn để bán, liệu ai mua ?”

 

“tiểu nưởng tử, những món nàng ngon như , nếu đem bán chắc chắn sẽ mua mà.”

 

“Tướng công, định cho thuê cửa hàng nữa. Ta đợi Tết trời ấm áp hơn, sẽ sửa sang tự mở tiệm.”

 

tiểu nưởng tử, như nàng sẽ vất vả đó!” Giả Thanh Sơn ôm tiểu nưởng tử lòng .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nong-gia-dai-nu-nhi-dung-nghiep/chuong-33-mua-trach-vien.html.]

 

“Mệt thì chắc chắn , nhưng nhà chúng ruộng đất, trong tay cầm bạc thì cũng lúc tiêu hết.”

 

phu thê hai trò chuyện một lát ôm chìm giấc ngủ, đến khi trời sáng rõ mới thức dậy.

 

Vẫn luôn bận rộn trấn bán măng, giờ rảnh rỗi mới nhớ củ cải trong vườn vẫn nhổ, dưa muối ở nhà cũng ướp…

 

Hai tiên đem những quả ớt đỏ tươi xâu thành chuỗi, treo mái hiên để phơi khô. Lại nhổ củ cải xuống, thái thành sợi dùng nia tre phơi khô trong sân, để dành củ cải muối ăn kèm cháo mùa đông.

 

Từng cây cải trắng lớn xếp gọn gàng chum sành, bịt kín miệng chum, chỉ một tháng nữa là thể ăn . Dưa cải muối là món ăn thể thiếu của nhà nông mùa đông. Dưa cải muối hầm thịt ba chỉ, dưa cải muối hầm xương lớn, bánh chẻo nhân dưa cải muối…. Lý Quả Nhi nghĩ đến liền chảy nước miếng. Nhìn dáng vẻ tiểu nưởng tử chảy nước miếng chum cải, Giả Thanh Sơn bật .

 

“tiểu nưởng tử nàng gì chứ, là tại nàng nấu ăn ngon đó. Ăn cơm nàng nấu , mới phát hiện những món từng ăn đây quả thực là đồ ăn của lợn.”

 

phu thê hai dọc đường về nhà…

 

Ăn xong bữa tối, thu dọn xong nhà bếp, hai xách những bộ y phục mua cho Lý Hạnh Nhi và Lý Văn hôm nay xuống sườn núi.

 

“Nương…” Thẩm thị đang cho thỏ ăn chuồng thỏ, tiếng đại nữ nhi gọi liền đặt cỏ trong tay xuống, hiền từ . Thẩm thị trách yêu bằng giọng dịu dàng: “Đến thì cứ đến thôi! Sao còn mang theo những thứ gì.”

 

Lý Quả Nhi liếc hai gói điểm tâm và y phục trong tay tướng công , gì. “Nương, đây là y phục mua cho , để chúng thử xem .”

 

“Không khi thành con mua y phục mới cho chúng ? Sao lãng phí tiền bạc nữa …”

 

Lý Quả Nhi để ý đến lời cằn nhằn của nương , mà đưa y phục cho bảo chúng mang phòng.

 

Tỷ hai ngọt ngào : “Đa tạ đại tỷ, đại tỷ phu.” Lý Hạnh Nhi ôm y phục phòng.

 

Lý Văn, tiểu quỷ nghịch ngợm từ khi học đường như một tiểu đại nhân . Lý Quả Nhi một bên, so chiều cao với tỷ phu mà nhịn trêu chọc. “y phục là mua, còn Đa tạ tỷ phu của ngươi chứ!”

 

“Người trong làng đều phu thê là một thể, nhà là của hai . Vậy tỷ tỷ mua y phục cho thì đương nhiên cũng Đa tạ đại tỷ phu .”

 

Nhìn tiểu cữu tử chiều cao còn đến vai , Giả Thanh Sơn cảm thấy nếu con nhất định cho học, vì điều gì khác, chỉ vì chúng hiểu lý lẽ.

 

Cả nhà trong sân một lúc mà thấy Lý Hữu Ngân . Lý Quả Nhi Thẩm thị hỏi. “Nương, cha ! Sao mãi thấy ông .”

 

“Cha con trong làng giúp sửa nhà , tối nay về nhà ăn cơm.”

 

“Ôi nương! Nương xem cha ngày nào cũng đẩy xe trấn đưa thỏ và , vất vả quá. Hay là nương cùng cha mua một chiếc xe lừa !” Lý Quả Nhi Thẩm thị thăm dò hỏi.

 

 

Loading...