Nông Gia - Đại Nữ Nhi Dựng Nghiệp - Chương 31
Cập nhật lúc: 2025-11-02 00:09:15
Lượt xem: 24
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/2g34BBhjFr
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Nhìn tiểu cữu tử đáng yêu mặt, Giả Thanh Sơn nghĩ con của và tiểu nưởng tử chắc chắn sẽ còn đáng yêu hơn.
Cả nhà sớm ngóng trông, thấy ba bóng từ xa.
Tiểu nhi tử phía , con gái và tế tử sánh bước phía .
Con gái chỉ xách hai gói điểm tâm, còn tế tử thì tay trái xách hai vò rượu, tay xách một cân thịt và hai con cá diếc lớn, lưng còn cõng một giỏ măng trúc.
phu thê Lý Hữu Ngân đều hài lòng với biểu hiện của tế tử, mắt đều là tế tử yêu thương con gái .
Lý Quả Nhi thấy nhà, nhanh chân mấy bước đến mặt: “cha nương, Hạnh Nhi, , con nhớ lắm!”
Thấy nụ rạng rỡ của con gái, Lý mẫu con bé sống , trái tim đang treo ngược của bà mới an tâm.
Tuy tế tử , nhưng dù cũng là sống một , sợ rằng ai cho đạo phu thê.
Lý mẫu vốn còn lo tế tử hiểu chuyện yêu thương con gái, giờ xem sự lo lắng của bà là thừa thãi.
Lý mẫu đón lấy điểm tâm từ tay con gái, : “Sao mua nhiều đồ như ?”
“Tướng công cha nương sinh dưỡng con dễ dàng, những thứ đều là mua để hiếu kính hai .”
Nghe lời con gái , phu thê Lý Hữu Ngân đều vui mừng, kéo con gái và tế tử nhà.
tiểu nưởng tử bếp giúp nhạc mẫu, còn thì đành ở phòng khách uống chuyện phiếm với nhạc phụ.
Trong bếp, Lý mẫu từ chỗ con gái , thực nhà tế tử nghèo như vẻ bề ngoài, bà mừng cho con gái.
khi Lý Quả Nhi định trả tiền hồi môn cho Lý mẫu thì từ chối.
Lý do là trong ba đứa con, nàng là đứa chịu khổ nhiều nhất… Nhìn khóe mắt Thẩm thị đỏ hoe, Lý Quả Nhi đành bất đắc dĩ cất bạc .
nương con ba bữa nhanh, chỉ một lát , những món ăn thơm ngon, đầy màu sắc bày lên bàn.
Một bát lớn thịt thỏ hầm, một bát lớn gà hầm nấm, một đĩa trứng xào hẹ…
Cả nhà ăn ngon miệng, đặc biệt là Lý Văn miệng đầy dầu mỡ.
Tuy giờ điều kiện gia đình khá hơn một chút, nhưng cũng bữa nào cũng thịt ăn.
Khó dịp ăn thịt thỏa thích, Lý Văn càng ăn ngon miệng hơn.
Sau bữa ăn, cả nhà trò chuyện một lúc nữa, hai mới dậy về nhà.
Sau khi con gái và tế tử rời , Thẩm thị lễ hồi môn mang đến mà cảm thán với Lý Hữu Ngân.
“Quả Nhi nhà từng , con bé nhất định sẽ tìm hơn tiểu tử nhà họ Tôn. Giờ xem , tế tử quả nhiên hơn tiểu tử nhà họ Tôn mặt.” Rồi nàng kể chuyện con gái bạc và còn đưa bạc của hồi môn cho nàng.
Lý Hữu Ngân xong chỉ cảm thấy con gái thật phúc, tế tử những hiếu thuận, chu đáo mà còn hiểu chuyện.
Giả Thanh Sơn nhớ việc ba ngày hồi môn sẽ trấn bán măng nên tối đó khó tiểu nưởng tử, sớm ngủ.
Trời hửng sáng, hai dậy đào măng. Đào măng là một việc tốn sức. Rễ măng vùi sâu, khi đào đến mức thể đào thêm nữa. Giả Thanh Sơn liền dùng một cây gậy tre cắm tận gốc măng cạy lên mới rút măng .
Nửa canh giờ , hai giỏ măng mới đầy. Nhìn những búp măng mập mạp mắt thật đáng yêu.
Lý Quả Nhi món măng xào thịt cho bữa sáng. Hương vị ngọt thanh, giòn ngon khiến Giả Thanh Sơn ăn thêm một bát cơm. Đến cuối cùng, ngay cả nước sốt trong đĩa cũng trộn cơm ăn sạch, vẫn còn vẻ thỏa mãn.
Sau bữa cơm, hai đặt giỏ lên xe đẩy xuống núi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nong-gia-dai-nu-nhi-dung-nghiep/chuong-31.html.]
Hai giỏ măng hề nhẹ, đường dừng nghỉ ngơi nhiều . Đến trấn là giờ Thìn.
Lúc phu quân, mồ hôi thấm ướt y phục của , Lý Quả Nhi khỏi xót xa.
“Tướng công, là nhà mua một chiếc xe lừa ! Làm việc cũng tiện hơn.”
Giả Thanh Sơn tiểu nưởng tử đang xót , lòng thấy ngọt ngào.
“Tức phụ, nếu chúng đột nhiên mua xe lừa, e rằng ‘ lo của ít mà lo chia đều’, trong thôn sẽ kẻ bụng để mắt đến nhà chúng . Đây cũng là lý do đập nhà tranh vách đất của chúng để xây nhà ngói gạch xanh. Tạm thời vẫn nên để lộ chuyện nhà bạc mặt dân làng.”
Lý Quả Nhi cảm thấy lời tướng công lý, con ai cũng tâm lý đố kỵ với giàu. Nếu ngươi nghèo như họ sẽ chẳng ai gì, nhưng một ngày nào đó đột nhiên phát hiện ngươi giàu hơn họ, liền sẽ nảy sinh tâm lý ghen ghét.
“Vậy tướng công, . Chúng tạm thời mua xe lừa nữa, đợi lý do thích hợp chúng hãy mua.”
Giả Thanh Sơn lau giọt mồ hôi trán, đẩy xe tiếp trong trấn.
“Chà! Măng tươi rói thật!”
Gian hàng bên cạnh là một đại thẩm mặt mũi đen sạm, mặt bày đầy những đôi giày rơm. Nàng dịch một chút để nhường chỗ cho phu thê hai .
Hạt Dẻ Nhỏ
Lý Quả Nhi trong lòng cảm kích, liền lấy mấy búp măng đưa cho đại thẩm.
“Đại thẩm, mang về thêm món ăn , măng nhà trong rừng tre, ăn tươi ngon lắm.”
Dương đại thẩm ban đầu ngại ngùng, nhưng Lý Quả Nhi và Giả Thanh Sơn kiên trì nên nàng đành nhận hai búp.
“Dạo cháu trai nhỏ khẩu vị, mang về cho đứa bé nếm thử.”
“Hai đứa là phu thê son ! Giờ mới đến bán măng thì muộn . Hai đứa đợi một lát, đến trưa thì sẽ đông hơn. Nói chừng quản sự nhà giàu nào đó thấy ưng ý sẽ mua hết luôn.”
Có lẽ vì hai búp măng thiện, cũng thể Dương đại thẩm vốn là nhiệt tình, hai nhanh quen .
Phu gia của Dương đại thẩm họ Dương, ở thôn Dương Gia ngoài trấn. Mỗi sáng nàng đều gánh giày rơm đến bán, một ngày cũng bán vài đôi, kiếm chút tiền phụ giúp gia đình.
“Không bà bà thì , cuộc sống của ngươi dễ chịu đó!” Dương đại thẩm vỗ đùi, thao thao bất tuyệt mặt Giả Thanh Sơn.
“Không , nam nhân nhà lão nương, gả qua đó là tự chủ việc. Mấy tỷ cùng thôn gả đến đều Hà thị thịnh hạ mấy năm trời, cuộc sống mới dễ chịu hơn đôi chút.”
“Nếu thì ngoài gì! Chỉ là cho tức phụ chút gian, để nàng tự tại hơn.”
Lý Quả Nhi lén liếc phu quân, thấy mặt vẫn bình thường mới yên tâm.
“Sao, sợ nam nhân tức giận ?” Dương đại nương cúi đầu hỏi Lý Quả Nhi.
“Không , chỉ là phu quân mệnh khổ hơn, song đều mất sớm, để sống cùng gia gia và nãi nãi. Không lâu , gia gia và nãi nãi cũng lượt qua đời, chỉ còn một , sợ lời chúng sẽ buồn.”
Dương đại thẩm vẻ mặt đồng cảm, cái mệnh đúng là đáng thương, nhắc đến chủ đề nữa.
Đến giữa trưa, quả nhiên đông lên. Những cô nương, tiểu nưởng tử, đại nương, đại thẩm mua rau đều khoác giỏ. Dường như hẹn , chen chúc chật kín cả con hẻm.
Giỏ măng của Lý Quả Nhi cũng dần hỏi mua, hỏi giá thì nhiều nhưng thực sự mua thì bao nhiêu.
phu thê hai khỏi chút sốt ruột. Lý Quả Nhi phu quân vất vả kéo măng về, liền cất cao giọng rao bán.
“Măng tươi rói đây…”
Giả Thanh Sơn bên cạnh giọng trong trẻo của tiểu nưởng tử cho giật , cũng vội vàng giúp nàng rao bán.
Giọng rao của Giả Thanh Sơn vang dội hơn Lý Quả Nhi nhiều. Chẳng mấy chốc, quầy hàng đầy đến hỏi giá và mua măng.