Nông Gia - Đại Nữ Nhi Dựng Nghiệp - Chương 14

Cập nhật lúc: 2025-11-01 14:50:27
Lượt xem: 26

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/20nO7NqoaW

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Thúc, ngài hôm nay đến việc gì chăng? Lý phụ đặt chén nước cạnh tay Thôn trưởng hỏi.

 

Thôn trưởng với Lý phụ: “Kỳ thực cũng việc gì lớn, chỉ là thấy mạ non trong ruộng nhà ngươi hơn nhà khác, nên đến hỏi chút kinh nghiệm thôi mà?”

 

Nghe Thôn trưởng xong, Lý phụ liền hiểu . Thôn trưởng đây e là đến hỏi kinh nghiệm, mà là đến dò la phương thức canh tác mới của Quả Nhi và nguyên do đằng đó chăng!

 

Khi Thôn trưởng phương thức canh tác lúa nước mới do Lý Quả Nhi đề xuất, ngài kinh ngạc thôi. Ngày thường chỉ lão bà đại cô nương nhà Lý Hữu Ngân là một cần cù hiểu chuyện, nhưng ngờ thông minh đến .

 

Tiếc là đứa cháu đích tôn của nhà còn nhỏ, bằng hai nhà thể kết .

 

Thôn trưởng từ chỗ Lý Hữu Ngân tìm hiểu ban đầu Lý Quả Nhi đổi phương thức canh tác là vì , càng cảm thấy đáng tiếc. Ngài cho rằng nếu Lý Quả Nhi là nam nhi, nhất định sẽ nên nghiệp lớn.

 

Sau khi nắm rõ bộ nội tình, Thôn trưởng liền trở về. Hiện tại, mạ non trong ruộng nhà họ Lý, quả thực hơn những nhà khác trong thôn.

 

điều quan trọng vẫn là sản lượng, xem đợi đến vụ thu hoạch mới thể phương thức canh tác mới thích hợp để phổ biến cho cả thôn .

 

Thẩm thị vẫn luôn ở trong nhà y phục, thấy Thôn trưởng mới ngoài với Lý Hữu Ngân: "Xem Thôn trưởng phổ biến phương thức canh tác mới."

 

"Ta thấy cách , thấy cách trồng , những thiếu cây mạ mà mạ còn mọc đặc biệt chắc khỏe ."

 

"Còn nhớ trận mưa lớn khi cấy ? Rất nhiều nhà mạ non nhú lên, hoặc nước mưa dập c.h.ế.t, hoặc vì rễ bám đủ sâu mà nước mưa cuốn trôi.

 

Mạ non nhà chúng nhờ mọc khỏe mạnh, cấy sâu mà thoát một kiếp."

 

"Mọi thấy cái lợi của cách , tiếp theo chắc chắn sẽ ít như Thôn trưởng đến hỏi han." Nói xong, Lý Hữu Ngân cầm đục khỏi sảnh đường.

 

Bên , tỷ ba cũng uổng công chuyến , những bắt hai con chim cút, mà còn bắt một con hoẵng ngây ngô.

 

Lý Quả nghĩ, mang hai thứ đến ngoại gia công hẳn là quá keo kiệt nhỉ!

 

Mấy thấy mặt trời ngả về tây sắp lặn, liền tăng tốc độ về nhà.

 

Đây là hoẵng ư? Các ngươi lợi hại mà còn bắt một con hoẵng! Thẩm thị sờ cái đầu ngây ngô của con hoẵng .

 

"Nương, đại tỷ của con lợi hại đó, những bắt hoẵng, mà còn bắt hai con chim cút nữa!"

 

Vừa , nàng lấy hai con chim cút đang run rẩy từ trong giỏ lưng, đưa cho Thẩm thị.

 

"Nương, con định mang mấy thứ đến ngoại gia công lễ mặt, thấy lễ mọn quá ?"

 

Thì mấy hài tử lên núi là để chuẩn lễ mặt cho về nương gia, Lý phụ và Thẩm thị cảm thấy vô cùng an ủi.

 

Cuối cùng, phu thê hai quyết định, chim cút thì để cho mấy hài tử ăn, chỉ mang hoẵng , lên trấn mua thêm hai món quà khác là .

 

Con hoẵng dùng dây thừng buộc ở cạnh chuồng gà. Sợ chim cút sẽ bay mất, Thẩm thị liền cắt cụt cánh của nó ném chuồng gà.

 

Một đêm lời nào, trời hửng sáng, Lý phụ về phía trấn. Tại tiệm tạp hóa mua một vò rượu, đến tiệm bánh ngọt mua hai cân bánh hoa quế, bấy giờ mới về.

 

Thẩm thị cho mỗi trong nhà một bộ y phục mới. Cho hai nữ nhi là áo giao lĩnh và váy.

 

Lý Hạnh Nhi là áo ngắn màu hồng phối váy dài màu xám, Lý Quả Nhi là áo ngắn màu trắng phối váy dài màu xanh nhạt.

 

Lý phụ một áo dài giao lĩnh màu xám. Thẩm thị dùng vải còn từ váy dài của đại cô nương, cho Lý Văn một bộ áo dài màu xanh nhạt. Còn nàng thì tự một bộ áo giao lĩnh dài màu xám.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nong-gia-dai-nu-nhi-dung-nghiep/chuong-14.html.]

 

Mấy năm trong nhà thu nhập gì, y phục đều là vá víu mặc ba năm. Thấy y phục mới mặt, mấy đều vui.

 

Nhìn đại nữ nhi thướt tha yêu kiều, nhị nữ nhi hoạt bát đáng yêu, tiểu nhi tử ngây thơ vô tà đang mặt , Lý phụ và Thẩm thị nội tâm năm vị lẫn lộn…………

 

Thời gian như ngựa trắng vụt qua khe cửa, chớp mắt bọn trẻ lớn, còn cần nàng chăm sóc nữa, ngược là hai nữ nhi đang chăm sóc chu cho cái nhà .

 

Đứa đại cô nương từ nhỏ hiểu chuyện hơn những đứa trẻ khác, nên cũng chịu nhiều khổ cực. Lần nhất định chọn một nhà nhân phẩm , cho dù điều kiện kém một chút chẳng còn nhà giúp đỡ .

 

Buộc chặt bốn chi của con hoẵng bằng dây thừng, cùng vò rượu và bánh ngọt đặt lên xe đẩy, cả gia đình năm liền về phía ngoài thôn.

 

Trên đường gặp dân làng thấy con hoẵng xe, trong lòng chút chua xót. Hoẵng dễ gì bắt , chúng thường ở trong núi sâu, ít khi ngoài rìa.

 

Cho nên dù trong lòng chút đố kỵ, nhưng cũng khỏi cảm thán, nhà Lý lão nhị thật may mắn, bắt con hoẵng vốn hiếm khi xuất hiện ở bên ngoài.

 

Quãng đường đến Thượng Thủy thôn quá xa, bộ hơn nửa canh giờ thì tới.

 

Thượng Thủy thôn lớn hơn Đào Hoa thôn nhiều, cũng là một sơn thôn nhỏ tựa lưng núi lớn, những căn nhà trong thôn đều xây dựng dựa núi.

 

Người nhà họ Lý bước cổng làng thì thấy một đám trẻ đang vui đùa, trong đó một tiểu nam hài mũm mĩm khỏe mạnh thấy đang đẩy xe, vội vàng chạy lên : "Cô cô, cô phu đến !"

 

Thì là Thẩm Hạo, tiểu biểu của nhà nhị cữu cữu, nhỏ hơn Lý Văn hai tuổi.

 

Chào hỏi xong, Thẩm Hạo liền đến bên cạnh Lý Văn : "Biểu ca, giúp bắt dế ? Dế mà bọn họ bắt đều lợi hại hơn dế của ."

 

Lý Văn thích tiểu biểu , liếc bộ y phục mới của , ngẩng đầu Lý phụ và Thẩm thị.

 

Thẩm thị biểu cảm nhỏ của , liền tiểu nhi tử gì, nàng : "Đi chơi với Hạo nhi thì , nhưng đ.á.n.h , bẩn y phục."

 

Lý Văn xong lời của Thẩm thị, gật đầu : "Nương, con !" Nói xong liền nhảy nhót cùng Thẩm Hạo bắt dế.

 

Ngoại gia là ba gian nhà ngói gạch xanh, hai bên đông tây của chính phòng đều ba gian nhà ngói đất.

 

Ngoại công, ngoại bà ở gian đông của chính phòng, đại cữu cữu, đại cữu mẫu ở gian tây, gian giữa là sảnh đường.

 

Đại biểu ca một nhà ba ở đông sương phòng, tây sương phòng thì nhị biểu ca và đại biểu tỷ mỗi ở một gian.

 

Một đại gia đình sống cùng khó tránh khỏi va chạm, mấy năm Thẩm lão đầu lấy lý do cây lớn phân nhánh mà chia nhà.

 

Ngoại công, ngoại bà xây ba gian nhà ngói gạch xanh mới ở phía tây thôn cho nhà nhị cữu cữu, từ đó về tự lập môn hộ.

 

Thấy con gái và tế tử đến, Thẩm lão đầu và Thẩm lão thái vội vàng bước , ân cần : "Đi đường mệt ! Mau nhà nghỉ ngơi!"

 

"Cha, xem con hoẵng đặt ở ?" Lý phụ hỏi lão trượng nhân. "Ôi! Con hoẵng mà còn sống, cứ tưởng là c.h.ế.t chứ!"

Hạt Dẻ Nhỏ

 

"Sao mang bán ! Đây là thứ mới lạ, còn bán giá ," Thẩm lão thái con hoẵng trách móc .

 

"Nhiều năm qua ít giúp đỡ nhà chúng con, nghèo cũng chẳng gì để biếu hai vị.

 

Con hoẵng là do bọn trẻ đặc biệt lên núi bắt về cho hai vị, là tấm lòng của bọn trẻ, thể mang bán lấy tiền!"

 

Biết là mấy hài tử đặc biệt bắt về cho và lão đầu ăn, Thẩm lão thái cảm thấy vô cùng an ủi, mấy hài tử thật uổng công yêu thương.

 

 

Loading...