NÓI XUẤT GIA VÌ THÁI TỬ, SAO GIỜ LẠI TÁI GIÁ RỒI? - Chương 4

Cập nhật lúc: 2025-10-28 17:47:15
Lượt xem: 129

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KZnxuKI66

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

26.

 

"Ôi. Vậy thì cũng đành cô độc đến già . Chàng cần mà khó xử, cũng , cho dù b//ắt n//ạt, đ//ánh m//ắng, tin là cũng nhất định sẽ vượt qua ."

 

Nói , bắt đầu thút thít khe khẽ.

 

Chàng vẻ mặt kích động, : "Không , nhất định bảo vệ nàng thật !"

 

" mà, phận , thì còn cách nào nữa ?"

 

Chàng nắm ch//ặt tay, "Từ nay về , còn Lưu Văn Kiệt nữa. "

 

???

 

Lưu phu nhân thấy Lưu Văn Kiệt, vô cùng mừng rỡ, luôn miệng gầy , mau về hầm canh tẩm bổ.

 

Lưu Văn Kiệt gạt tay mẫu : "Nương, từ nay về , nương cứ coi như nhi tử ch//ếc , con ở bên Tiểu Thiền. Trên đời còn Lưu Văn Kiệt nữa. "

 

Lưu phu nhân sững sờ .

 

Rồi chằm chằm bằng ánh mắt sắc lẹm.

 

Ta xoa xoa mũi: "Phu nhân, bà nghĩ mà xem, bà để cưới , bà còn cơ hội bế cháu. Nếu bà cho cưới , thì đến cả nhi tử bà cũng còn."

 

Lưu phu nhân òa : "Ngươi, ngươi đúng là đồ hồ ly tinh! Văn Kiệt, con điên , là mẫu con mà! Mụ góa phụ chứ, nó cho con uống bùa mê t.h.u.ố.c lú gì, con cần một cô nương trong sạch, ở cùng một góa phụ, con đúng là mỡ heo che mờ mắt !"

 

Lưu Văn Kiệt bất mãn : "Nương, nương quá thế tục . Tình yêu của con vô cùng thuần khiết, chỉ tâm hồn, những thứ vật chất bên ngoài đó. Hơn nữa góa phụ thì , Tiểu Thiền còn một hài tử, chứng tỏ nàng sinh nở mà."

 

27.

 

Lưu Văn Kiệt thật sự về nhà nữa.

 

Nhà họ Lưu cũng dám rêu rao.

 

Họ với bên ngoài là nhi tử út bệnh, đưa về quê nhà Giang Nam dưỡng bệnh .

 

May mà kinh thành lớn.

 

Chàng cũng tính cách phô trương, để thu hút sự chú ý, hai chúng vẫn là đưa Hoài Ngọc đến trang trại ở một thời gian .

 

Hỷ sự cũng chuẩn tổ chức ở trang trại.

 

cảnh Lưu Văn Kiệt kiên nhẫn chơi đùa cùng Hoài Ngọc, vẫn lo lắng.

 

Lỡ như hài tử cũng giống như Lưu Văn Kiệt, chẳng tức ch//ếc ?

 

Người hầu đang bận rộn trang trí nhà cửa.

 

Ba ngày nữa thành hôn.

 

Ngay lúc chúng đang đưa Hoài Ngọc dạo bãi cỏ, một tràng tiếng ngựa phi nước đại truyền đến.

 

Chúng còn kịp nghĩ rõ, trang trại lấy nhiều ngựa như , thì mấy con tuấn mã đó lướt qua như một cơn gió.

 

Người dẫn đầu, chính là Dung Sâm hơn ba năm gặp.

 

28.

 

Ta trợn tròn mắt.

 

Sao đến đây.

 

Lưu Văn Kiệt ôm lấy Hoài Ngọc, chắn .

 

Hoài Ngọc thấy lạ nên sợ hãi, liền giang tay đòi bế.

 

Dung Sâm chằm chằm như rách cả mí mắt.

 

Ta vội vàng lùi một bước.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/noi-xuat-gia-vi-thai-tu-sao-gio-lai-tai-gia-roi/chuong-4.html.]

 

Hắn ý gì đây?

 

Ta chăm sóc lâu như , công lao, cũng khổ lao.

 

Cố nhân gặp , mang vẻ mặt g.i.ế.c ?

 

đổi nhiều quá.

 

Vốn dĩ là vị Thái tử điện hạ ôn nhuận như ngọc, bây giờ trở nên lạnh lùng và u ám.

 

29.

 

Trong lúc đang giằng co, nghẹn ngào lên tiếng: "Điện hạ, cuối cùng ngài cũng trở về !"

 

Nói , kéo Lưu Văn Kiệt cùng quỳ xuống.

 

"Nô tỳ tham kiến Thái tử điện hạ, Điện hạ vạn tuế, vạn tuế, vạn vạn tuế!”

 

Lưu Văn Kiệt kinh ngạc đầu một cái, Dung Sâm, cất lời theo: "Thảo dân tham kiến Thái tử điện hạ."

 

Dung Sâm gì, một tay kéo dậy, lôi đến một góc.

 

Lưu Văn Kiệt lo lắng , dùng ánh mắt hiệu cứ bình tĩnh.

 

Dung Sâm chằm chằm với vẻ mặt giận dữ: "Tiểu Thiền, nàng là vì tu ? Sao nàng còn thành hôn sinh con!"

 

Giọng như nghiến răng nghiến lợi: "Không chỉ thành hôn, còn sinh con, còn tái giá! Trong lòng nàng ?"

 

Ta vội : "Thái tử điện hạ, là thế , khi nô tỳ ni cô am, Phật Tổ báo mộng. Phật Tổ , trần duyên của nô tỳ dứt, thể ni cô am, nếu nô tỳ cầu phúc cho ngài, sẽ cho ngài. Cho nên, nô tỳ đành xuống núi."

 

"Sau đó nô tỳ nghĩ, đây ngài xem nô tỳ như , nô tỳ cũng rốt cuộc ngài ở biên quan sống thế nào, nô tỳ thấy, thể để nhà chúng đoạn tuyệt hương hỏa, nên lập gia." Ta ghé sát gần , thần bí : "Hơn nữa, Thái tử điện hạ, nô tỳ còn kiếm tiền, nô tỳ nghĩ là, cho dù ngài phục vị , đến lúc ngài về kinh thành, nô tỳ vẫn thể rước thê cho ngài."

 

Ta sắc mặt đang tối sầm của , dũng cảm mở lời: "Nếu ngài ngại, chúng hãy kết nghĩa kim lan . Nô tỳ nhận ngài trưởng, ngài nhận nô tỳ . Sau phong nô tỳ Trưởng công chúa là ."

 

30.

 

Hắn hồi lâu gì.

 

Ta chân thành .

 

Hắn nhắm mắt , một lúc lâu mới : "Nàng thích ?"

 

" ạ," bày tỏ lòng trung thành: "Điện hạ, ngài là bậc thiên chi kiêu tử tướng mạo phi phàm như , ai là thích ngài cả, từ khi ngài với nô tỳ chỉ là tình , nô tỳ lập tức biến tình cảm đối với ngài thành tình . Điện hạ, tấm lòng của nô tỳ đối với ngài, trời đất thể chứng giám. "

 

Hắn ngượng ngùng mở lời: "Tiểu Thiền, đây, là do đầu óc tỉnh táo, gì, mấy năm nay ở biên quan, lúc nào là nghĩ đến nàng…"

 

Ta cảm động : "Hu hu hu hu, điện hạ của , cũng mà, chúng tình nghĩa lớn lên cùng , tuy ngài luôn là chủ tử, nhưng trong lòng sớm coi ngài là —"

 

Hắn , thôi: "Thực , lúc đó hiểu rõ lòng —"

 

Ta khe khẽ thở dài một : "Điện hạ, ngài ở bên ngoài, gặp chuyện gì thú vị ? Tối hôm đó mơ, Phật Tổ còn , chuyến của ngài, chỉ là lịch kiếp. Chỉ cần ngài vượt qua , chỉ thể công đức viên mãn, mà còn gặp quan trọng nhất đời ngài."

 

Chàng ngẩn : "Người quan trọng nhất? Ta, quả thực gặp một kỳ nữ, nàng giống với bất kỳ ai— Lý trí với , nên yêu nàng , nhưng trong lòng cứ thấy gì đó kỳ kỳ—"

 

Chúng đang chuyện, thì một giọng nữ thánh thót truyền đến: "Sâm ca!"

 

31.

 

Một nữ tử vô cùng xinh đang thúc ngựa tới.

 

Nàng phóng khoáng lật xuống ngựa, tươi rói : "Đây chắc là Tiểu Thiền nhỉ?"

 

Nàng vẻ như quen lắm: "Sâm ca vẫn luôn nhắc đến , giống như   ruột của , thấy sống , bọn cũng yên tâm ."

 

Ta cố tình bối rối nàng , Dung Sâm: "Điện hạ, vị là?"

 

Sắc mặt Dung Sâm kỳ lạ, nhưng vẫn : "Đây là Liễu Như Yên, là— gặp ở chiến trường, lúc đó nàng giả trai."

 

Loading...