Nồi Sắt Hầm Thiên Kiếp - Chương 371
Cập nhật lúc: 2025-11-12 16:28:18
Lượt xem: 38
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tử Nhất Nhất xót xa Tiên Linh Thạch đốt khi khởi động Chiến Thuyền. Đó đốt Tiên Linh Thạch, mà là m/áu tim nàng rút .
Nàng thấy địa điểm, lập tức cho Hồ Vệ và tinh nhuệ các tộc hồ ly xuống thuyền tiến Nhạc Sơn Tông, đợi đều bay khỏi Chiến Thuyền, lúc mới vẻ ung dung tự tại, giơ tay vẫy một cái, thu hồi Chiến Thuyền, đó âm thầm thở phào nhẹ nhõm.
Nàng nhe răng. Lỡ như bắt nàng lái Chiến Thuyền đ.á.n.h Địa Uyên Giới, thì đốt bao nhiêu Tiên Linh Thạch! ngước mắt cảnh tượng ch/ết chóc tĩnh mịch khắp núi, nàng im lặng. So với Tiên Linh Thạch đốt, Thiên Tinh Giới quan trọng hơn.
Tần Uyển theo Sư Phụ nhà , sự dẫn đường của Tông Chủ Nhạc Sơn Tông Đông Phương Tuấn, khi Sơn Môn, trèo lên những bậc thang cao ngất, mà bay thẳng đến Đại Điện Nhạc Sơn Tông đỉnh Chủ Phong.
Bay cao, xa, đợi đến Chủ Phong, Tần Uyển ngước mắt xa, phát hiện thế núi ở đây cao hiểm trở, những ngọn núi như những thanh kiếm dốc đ/âm thẳng trời đất, rừng cây đều khô héo, những giảm uy thế, ngược còn một thế sắc bén vạn tử bất cải kỳ chí (ch/ết vạn đổi ý chí).
Nàng nhắm mắt , phóng mở tri giác, lặng lẽ cảm nhận khí tức của phương Thiên Địa . Không khí tràn ngập Ma Khí nồng đậm, nhưng giữa đá núi cỏ cây cuộn trào một cỗ Khí Hạo Đãng mạnh mẽ. Cỗ khí đến từ sinh linh ở đây.
Sinh linh ch/ết, nhưng Khí Cơ tan, như thể đang cuộc kháng cự cuối cùng với những Ma Khí .
Bị cỗ khí tức dẫn dắt, trong lồng ng/ực Tần Uyển trào dâng ý chí kích động, nàng như thể thấy nhiều mang kiếm dài lưng, chân ngự gió, với lòng quyết tử lao về phía xa, và trong gió thổi về thì mang theo khí tức tan biến của họ.
Tông phái , còn bao nhiêu . Đông Phương Tuấn ở phía , đột nhiên cảm thấy Thần Niệm mạnh mẽ lan tỏa . Thần Niệm hòa đá núi cỏ cây, gió thổi đến, như thể núi sông đang ngủ say tỉnh .
Hắn cảm nhận Ý Chí Chiến Đấu mãnh liệt, và Ý Chí Tuyệt Vọng thà tử đạo tiêu (ch/ết cả lẫn đạo) cũng lùi bước. Mắt Đông Phương Tuấn đột nhiên nóng lên, khỏi nhớ đến những Sư Huynh Sư Tỷ tử trận. Ch/ết oanh liệt, uổng một đời .
Khó là sống, khó là giữ phương Thiên Địa , giữ Nhạc Sơn Tông. Đông Phương Tuấn kìm nén cảm xúc trong lòng, : "Mời." Lại nhác thấy Tần Uyển đang nhắm mắt yên lưng Tử Nhất Nhất, khí tức hòa một thể với luồng khí xung quanh.
Thần Niệm mạnh mẽ là của nàng ? Làm thể! Tử Nhất Nhất thuận theo ánh mắt đầy kinh ngạc của Đông Phương Tuấn đầu tử nhà , gọi một tiếng:
"Tiểu Yêu."
Tần Uyển mở mắt, truyền âm cho Sư Phụ nhà :
"Khách trong Nhạc Sơn Tông nhiều hơn của họ."
Tử Nhất Nhất hiểu, truyền âm hỏi:
"Ý gì?"
Tần Uyển :
"Sắp chiến tử hết ."
Tử Nhất Nhất nhất thời nên gì. Nàng ngay lập tức sực tỉnh, hỏi nhỏ Tần Uyển:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/noi-sat-ham-thien-kiep/chuong-371.html.]
"Làm ngươi ?"
Tần Uyển truyền âm đáp:
"Sau ăn Quy Linh Cao thấy Vạn Yêu Vương xung kích Đại Thừa Cảnh thất bại, khá nhạy cảm với khí xung quanh, với Người mà.
Khí của vạn vật chúng sinh thể hội tụ thành Thiên Đạo, lưu giữa Thiên Địa sơn lâm, cảm ứng một chút, liền thể cảm nhận mà. Phân tích một chút là editor:bemeobosua."
Tử Nhất Nhất nghi ngờ quét mắt Tần Uyển, thầm nghĩ:
"Sao cảm nhận ? Ta còn là Sư Phụ của ngươi mà."
Chẳng lẽ đây là Thần Thông của Nguyệt Hồ Tộc? Nói cũng , Điện Chủ đôi khi cũng thần thần bí bí, chắc là Thần Thông của Nguyệt Hồ Tộc . Người của các tông phái ở các Khách Viện ùn ùn kéo đến ngoài Đại Điện, khi chào hỏi Đông Phương Tuấn, liền lượt tiến trong Điện.
Tần Uyển hiện tại thích giao thiệp với các tông phái tu tiên của Thiên Tinh Giới, thấy họ là đau đầu, lập tức lẩn trong hàng Hồ Vệ, Sư Phụ nhà tóm lấy cổ áo. tóm cổ áo, mà là da gáy của nàng.
Hồ Ly con, thường xuyên Mẫu Thân ngậm gáy chạy trốn hoặc chuyển nhà, nếu lúc đó giãy giụa chống cự gây phiền phức cho Mẫu Thân, gần như bằng tự đưa mạng nhỏ, vì theo bản năng đều co thành cục, ngoan ngoãn để Mẫu Thân ngậm .
Tần Uyển Sư Phụ tóm gáy, suýt nữa giữ hình dáng , biến trở thành hồ ly con. Nàng hề phản kháng, ngoan ngoãn theo Sư Phụ trong Đại Điện, cho đến khi đến chỗ , mới buông .
Chích Hoàng và mấy hậu bối Hồ Tộc Hoa Hồ theo Trưởng Lão Hoa Tộc, thì theo sát Sư Phụ của tiến trong Điện để mở mang kiến thức. Đại Điện Nhạc Sơn Tông hoa lệ hơn Đại Điện Hồ Tộc nhiều, bên trong như những con kiến nhỏ .
Đông Phương Tuấn mời họ xuống xong, liền thẳng vấn đề, về chiến sự của Địa Uyên Giới. Chiến tranh, đấu chính là và vật tư. Đông Phương Tuấn mời của các tông phái đến, chỉ vì cầu viện. Cầu viện , cần gì? Chính là và vật tư.
kể từ khi Địa Uyên Giới và Thiên Tinh Giới hòa trộn giáp ranh, một lượng lớn Ma Khí tràn , cộng thêm giới bích Thiên Tinh Giới phá hủy nghiêm trọng, năng lượng rò rỉ dù chỉ là một chút, cũng đủ để gây lở núi sụt đất,
các loại thiên tai thường xuyên xảy ở các nơi, cộng thêm nhiều nhiễm Ma Khí Ma Hóa, Ma Kiếp vượt qua Ma Hóa, mất lý trí phát điên phát cuồng gây loạn khắp nơi, tông phái nào cũng yên .
Nhìn khắp Thiên Tinh Giới, chỉ địa bàn Hồ Tộc còn coi là một vùng đất thuần khiết, các tông phái thể là tự lo kịp. Trước đây còn chút sức lực, cũng đều đổ thành Ngộ Kiếm, nhưng thành Ngộ Kiếm thất thủ, Kiếm Đạo Tông chìm Địa Uyên Giới, thương vong vô .
Nhạc Sơn Tông ngay phía Kiếm Đạo Tông, Kiếm Đạo Tông thất thủ, chắc chắn sẽ đến lượt Nhạc Sơn Tông. Vì , họ thể là dốc lực chi viện Kiếm Đạo Tông, nhưng ... tổn thất nặng nề đến mức ngay cả thương vong thực sự cũng dám báo ngoài.
Bây giờ Đông Phương Tuấn nhắc đến chiến sự, Điện im phăng phắc. Thật sự là, đ.á.n.h nổi, còn lực lượng để chống cự nữa. Có luồng độn quang bay đến cửa Điện, một mặc y phục Đệ Tử Truyền Thừa Nhạc Sơn Tông bay nhanh trong Điện.
Một cánh tay của mất, vết thương Ma Khí ăn mòn xử lý, đang chảy m/áu đen. Hắn dùng một tay hành lễ, :
"Tông Chủ, Ngũ Nguyên Thành thất thủ. Toàn bộ chúng sinh trong thành đều tử trận. Giang Lưu Thành, Lạc Diệp Thành, nguy hiểm cận kề. Thái Thượng Trưởng Lão cử về hỏi, liệu viện trợ?
Nếu vẫn viện trợ... chúng ... cố thủ nữa, khỏi thành, liều mạng gi/ết bao nhiêu thì gi/ết bấy nhiêu..."