Nồi Sắt Hầm Thiên Kiếp - Chương 340

Cập nhật lúc: 2025-11-12 14:15:49
Lượt xem: 43

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tần Uyển chạy đến bên cạnh các Huynh Tỷ, :

 

 “Họ đang đợi để dọn dẹp chiến trường ?”

 

Nguyệt Doanh nhẹ nhàng gật đầu, :

 

 “Hộ vệ các tộc trận, sẽ phát một vật tư như đan dược, phù lục, Tiên Linh Thạch. Thông thường mà , tài nguyên của họ thường đủ dùng, chật vật. Sau khi ch/ết, hầu như còn gì. bọ chét dù ít cũng là thịt. Những thứ các bộ tộc lớn thèm, là tài nguyên tu luyện vô cùng hiếm đối với Tán Tu.”

 

Nàng nghĩ đến Tần Uyển Tinh Thần Hải gặp một Thiên Lang tộc giàu thể sánh ngang Đế tộc, nhắc nhở một câu: 

 

“Hầu như tộc nào giàu như Thiên Lang tộc. Thiên Lang tộc là do cướp bóc Đế tộc, tiêu diệt nhiều tiểu bộ tộc, tiểu tộc quần, mới giàu đến mức chảy dầu như .”

 

Tần Uyển “Ồ” một tiếng, gật đầu

 

“Thì .”

 

Mình ăn thịt, thì để khác uống canh. Tán Tu dọn dẹp chiến trường, trở thành tập tục của Tiên Giới. Nếu để gì cho khác, dễ gây oán hận. Nàng bản cũng xuất từ nghèo khó, nên hớt hết cả bã canh của khác. 

 

Làm việc gì cũng để chút đường lùi. Tần Uyển suy nghĩ một chút, với Nguyệt Doanh: 

 

“Lão Tổ Tông, xem vật tư chúng nhặt , những thứ nào chúng dùng đến, hoặc dùng hết còn dư, con định bán rẻ một lô.”

 

Nguyệt Doanh hỏi Tần Uyển: 

 

“Đem giao dịch với những Tán Tu bên ngoài? Họ chắc Tiên Linh Thạch để mua đồ, còn lòng khó lường. Mua bằng tiền bằng kiếm lời cần vốn. Ngươi tự cẩn thận một chút.”

 

 Nàng phản đối, nhưng… bảo vệ bản cho . Tần Uyển

 

“Con , Lão Tổ Tông yên tâm .”

 

Nàng chạy tìm Hắc Vũ, nhờ nàng bán rẻ vật tư dùng đến thu thập chiến trường cho . Hắc Vũ trong đời từng giàu như bây giờ, cảm kích Tần Uyển,

 

“Cần gì bán cho ngươi, , thích cái gì, cứ lấy trực tiếp.”

 

Tần Uyển :

 

 “Đây là giao dịch ăn, thể lấy trực tiếp . Làm ăn ăn, bạn bè bạn bè. Nếu trộn lẫn , chỉ cần một chút sơ suất, việc ăn thành, bạn bè cũng còn để nữa.”

 

Hắc Vũ lớn, khá đồng tình gật đầu, :

 

 “Cũng đúng.” 

 

Nàng tự kinh doanh phong địa, thấy nhiều chuyện , tự nhiên hiểu đạo lý trong đó. Nàng

 

“Được, đợi khi vật tư thu thập sắp xếp xong, ước tính một con bán cho ngươi editor:bemeobosua.”

 

Tần Uyển chạy tìm Triều Hi. Triều Hi tò mò, hỏi:

 

 “Ngươi cần những thứ gì?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/noi-sat-ham-thien-kiep/chuong-340.html.]

 

Tần Uyển

 

“Lát nữa ngươi sẽ .”

 

Tiên Vệ đang sắp xếp pháp bảo trữ vật nhặt về, vứt một đống nhiều tác dụng. Những thứ đó phần lớn là do Thiên Lang tộc cướp từ những Tán Tu đến Tinh Thần Hải luyện tập. Toàn là những thứ vụn vặt. Sắp xếp cũng thấy tốn công tốn thời gian. 

 

Thần niệm quét qua, thấy bên trong gì đáng giá, liền vứt cả pháp bảo trữ vật cùng đồ bên trong thành một đống. Ngoài còn một vật tư rẻ tiền thể thấy khắp nơi. Dù pháp bảo trữ vật chứa đựng chiếm gian, nhưng chiếm pháp bảo trữ vật. 

 

Chứa một đống đồ vật đáng tiền tác dụng trong pháp bảo trữ vật, thật thể thống gì, cũng vứt đống rác. Triều Hi chỉ đống pháp bảo trữ vật chất thành một đống đồi nhỏ,

 

“Những thứ đều cần. Ngươi thì cứ lấy .”

 

Tần Uyển thầm nghĩ: 

 

“Các ngươi thật sự quá giàu khí phách. Nhiều pháp bảo trữ vật như , vứt là vứt! Nàng tùy tiện cầm lấy một cái pháp bảo trữ vật. Vì chủ nhân của pháp bảo ch/ết, cấm chế đó cũng còn, thể tùy ý sử dụng.”

 

Nàng dùng thần niệm quét qua. Bên trong một giáp da tự luyện chế, còn một phù lục, khoáng thạch và linh d.ư.ợ.c chứa trong hộp ngọc đựng d.ư.ợ.c liệu. Nàng lấy khoáng thạch và giáp da, hỏi Triều Hi: 

 

“Những thứ cần nữa ?”

 

Triều Hi :

 

 “Giáp da là Địa Tiên Cảnh. Cào một cái là hỏng, ai mặc? Khoáng thạch , một Tiên Linh Thạch hạ phẩm một cân. Ngươi nếu thích, tặng một mạch khoáng cho ngươi?”

 

 Một khối khoáng thạch như , nhiều nhất cũng chỉ đáng mười mấy Linh Thạch hạ phẩm. Tần Uyển “Ồ” một tiếng, gật đầu, thầm nghĩ: Quả nhiên giàu khí phách, đồ vật Địa Tiên Cảnh cũng thèm. Nàng với Triều Hi: 

 

“Vậy lát nữa sẽ gọi Đại ca đến tính sổ.”

 

Ai? Đại ca ngươi? Con hồ ly con béo ú to bằng hai bàn tay đó? Triều Hi Tần Uyển trông như lớn, Nguyệt Đại giọng non nớt thích ăn, vô ngữ. Nàng thầm nghĩ: Thôi , coi như ngươi đang rèn luyện Đại ca ngươi. Nàng nhẹ nhàng “Ừm” một tiếng, :

 

 “Lát nữa bảo Đại ca ngươi đến tìm .” 

 

Cho nàng mặt mũi, thương lượng buôn bán với Đại ca hồ ly con của nàng bàn chuyện bán đồ nát. Triều Hi cảm thấy bản nhận chính nữa, nhưng nghĩ đến thu hoạch chuyến , thấy tinh thần sảng khoái, ngay cả việc gần ba trăm tinh nhuệ chiến tử cũng quá đau lòng nữa.

 

Tần Uyển chạy tìm Dao Khuyết mua đồ nát. Dao Khuyết chẳng quan tâm những chuyện . Ngay cả việc kiểm kê vật tư cũng do Long Li sắp xếp Long Vệ . Nàng bảo Tần Uyển tìm Long Li. Long Li tự nhiên nhận lời,

 

“Đợi chúng dọn dẹp xong, lập danh sách sẽ gửi cho các ngươi. Giao cho Đại ca ngươi đúng ?”

 

 Hắn quen ăn với Nguyệt Đại . Hắn kiểm kê xong gửi sẽ hơn. Nếu , với tính cách so đo của Nguyệt Đại, cầm bàn tính nhỏ kiểm kê tính toán, còn sẽ bận rộn đến bao giờ. Tần Uyển đồng ý: 

 

“Được, đa tạ.” 

 

Nàng chạy tìm Nguyệt Đại. Nguyệt Đại họ đang thi triển pháp thuật hệ phong cuốn cát bụi, sàng lọc pháp bảo trữ vật chôn vùi trong Cát Tinh Thần, đó đựng giỏ cá nhỏ tự chế. Giỏ cá treo thắt lưng, chiếc giỏ dài hơn một thước, bên trong chứa đầy pháp bảo trữ vật tỏa ánh sáng bảo vật. 

 

Những pháp bảo trữ vật nhiều kiểu dáng, nhiều chủng loại, tạo thành sự tương phản rõ rệt với giỏ cá. Tần Uyển kể chuyện ăn cho Nguyệt Đại, nhờ lo liệu. Nguyệt Đại việc ăn thể , hai mắt sáng rực, vui vẻ nhận lời.

 

 Hắn tháo chiếc giỏ thắt lưng đưa cho Nguyệt Nhị, liền chạy tìm Nguyệt Doanh Lão Tổ Tông hỏi thăm giá cả thị trường.

 

Loading...