Tần Uyển :
“Con... con hỏi cái . Con hỏi chúng gì, từ đến...”
Mẫu Thân cũng cạn lời, :
“Hồ Ly còn thể gì? Thiên Hạ rộng lớn như , đều hành tung bất định, chúng từ đến.”
Nó nghĩ đến việc đ/ánh , Hồ Bát nhào tới giúp, kêu cứu, còn mách lẻo, trong lòng cảm động và an ủi. Nó l.i.ế.m lông Hồ Bát, với nàng:
“Sau gặp đ/ánh , Hồ Bát tránh , gặp nguy hiểm, mau chạy . Hồ Bát nhỏ như , ai đó cho một trảo, sẽ m/ất m/ạng đó.”
Tần Uyển thầm nghĩ:
“Đ/ánh đương nhiên cả nhà cùng lên .”
, Mẫu Thân lý, nó nhào lên thật sự giúp gì, là tự nộp mạng, bèn đáp:
“Hồ Bát .”
Mẫu Thân l.i.ế.m lông cho nàng. Gia đình nàng ở một lúc lâu, các Hồ Ly xung quanh đều tản , Phụ Thân mới tha cỏ cầm m/áu trở về. Mẫu Thân ăn cỏ cầm m/áu, bên gốc cây nghỉ ngơi. Phụ Thân canh giữ bên cạnh, ủ rũ, thỉnh thoảng rít lên vài tiếng, l.i.ế.m vết thương.
Tần Uyển cùng mấy con ấu tể kinh hãi bên cạnh Mẫu Thân. Không ai dám nhảy nhót nữa, càng dám chạy loạn. Phía rừng bỗng nhiên xuất hiện hai con Hồ Ly ba đuôi, một đực một cái.
Chúng ngửi thấy mùi m/áu tanh, giật , thấy thương là một con năm đuôi, một con bốn đuôi, bên cạnh còn nhiều tiểu ấu tể, sợ hãi vội vàng phi nhanh rời . Đợi chạy xa , đầu , ánh mắt đầy tò mò editor:bemeobosua.
Tần Uyển thầm nghĩ:
“Nhìn cái gì mà ? Chưa thấy cướp đồ trả thù, đả thương !”
Đến buổi tối, một đám Hồ Ly tới. Ba con Hồ Ly nhỏ đều chỉ hai cái đuôi, nhưng như tuyết phát ánh sáng mờ ảo, con nào cũng . Mẫu Thân chúng là Tứ Vĩ Hồ, là bạch mao thuần khiết một chút tạp chất, duyên dáng như quý tộc trong loài Hồ Ly.
Giống như những con Hồ Ly , ngửi thấy mùi m/áu tanh giật . Đợi rõ một nhà Hồ Ly thê th/ảm cây đại thụ, thấy thương vong nào khác, tiểu ấu tể vẫn bình an, liền hiểu chắc là đ/ánh kiểu Hồ Ly, vài cái, tiếp.
Tần Uyển đầu tiên thấy Hồ Ly màu lông thuần khiết như , kích động nhảy dựng lên, gọi:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/noi-sat-ham-thien-kiep/chuong-32.html.]
“Mẫu Thân, kìa, là Bạch Hồ, Bạch Hồ như tuyết, giống hệt Bạch Nguyệt Hồ con thấy trong đầu khi tu luyện.”
Mẫu Thân nhấc móng vuốt đè Tần Uyển xuống. Bạch Hồ vốn dắt con xa thấy tiếng kêu ầm ĩ, đầu chằm chằm Tần Uyển mấy , lúc mới rời . Phụ Thân :
“Đó là tộc Nguyệt Hồ. Chúng là Linh Hồ, sinh thể hóa thành hình . Hồ Sơn là của tộc Nguyệt Hồ, chỉ mở lối thời điểm hàng năm, cung cấp cho chúng ở nửa năm tránh nạn.”
Tránh nạn? Tần Uyển hỏi:
“Tránh nạn gì?”
Phụ Thân :
“Trước nơi gọi là Thương Sơn Tông, vốn là Động Thiên Phúc Địa. Cứ năm năm sẽ mở núi thu đồ. Sau khi Thương Sơn Tông diệt, nơi đây trở thành nơi tử Tiên Môn tìm kiếm d.ư.ợ.c liệu săn gi/ết yêu thú. Bọn chúng khi sơn môn mở, khi đóng, cứ năm năm đến một . Nếu chúng trốn , sẽ gi/ết hoặc bắt .”
Tần Uyển hỏi:
“Phải ở lâu như nửa năm ?”
Phụ Thân :
“Để tránh Hồ Sơn phát hiện, chúng khi mùa đông tuyết phủ kín núi. Đợi tuyết phủ kín núi , lối Hồ Sơn sẽ biến mất, cho đến khi Sơn Môn đóng, lối Hồ Sơn mới mở . Mẫu Thân săn mồi thương, khi tuyết phủ kín núi, kịp trở về Hồ Sơn, một đám tử Tiên Môn bao vây mà ch/ết. Ta lúc đó vì nhỏ, xí, thoát một kiếp.”
Nó đến chữ , liếc Hồ Bát còn hơn, an ủi nó:
“Biết rụng hết lông tơ sẽ .”
Tần Uyển thầm nghĩ:
“Ta rụng lông một .”
Bị sét đ/ánh đó. Đệ tử Tiên Môn? Ở đây còn tu tiên giả ? Mẫu Thân dậy, :
“Đi thôi, chúng còn gấp rút đến Đại Điện đỉnh núi.”
Phụ Thân dậy, chen Hồ Đại, Hồ Nhị đang rúc bên cạnh Mẫu Thân , tự rúc bên cạnh Mẫu Thân. Mẫu Thân nhe răng với . Phụ Thân dời vài bước, trả vị trí rúc cho tiểu ấu tể, chậm rãi theo chúng.