Nồi Sắt Hầm Thiên Kiếp - Chương 218
Cập nhật lúc: 2025-11-08 16:21:36
Lượt xem: 50
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Hồ A Ngốc lo lắng:
“Con đ.á.n.h họ, lỡ chặn thì ?”
Tần Uyển :
“Chúng ở địa bàn của , thể chạy, Thương Diệp và đồng bọn đ.á.n.h tới, chỉ thể liều mạng. Chúng Thương Sơn Tông, thấy tình thế , chạy là .
Lần , chủ yếu là xem xem Đại Quân của Địa Uyên Giới ở vị trí nào, tình hình Ma Khí bên đó, và ảnh hưởng của việc Địa Uyên Giới dung nhập đến môi trường… khụ, khí và đất đai lớn đến mức nào. Nắm rõ những khu vực nguy hiểm, Yêu Tộc bên ngoài, mới dễ tránh .”
Hồ A Ngốc hiểu , gật đầu “Ồ” một tiếng, với Tần Uyển:
“Vậy ngươi lái Th/ảm Bay, nếu nguy hiểm, sẽ bảo vệ các ngươi, hoặc cuốn các ngươi chạy.”
Tần Uyển thấy Hồ A Ngốc thật sự thể sắp xếp , trong lòng vui vẻ, đáp:
“Được thôi, ngươi.”
Hồ A Ngốc tiên dùng thần niệm quét một vòng xung quanh, thấy nguy hiểm gì, liền xuống bên cạnh bàn ở giữa Th/ảm Bay, liếc thấy lông biến thành dạng rụng từng mảng, , liền hóa thành hình , còn lấy đồ ăn vặt mua ở Hồng Long Thành từ trong nhẫn trữ vật bày bàn, từ từ ăn.
Tần Uyển nhờ Huyền Yến bố trí một trận phòng ngự Th/ảm Bay, nàng điều khiển Th/ảm Bay, hướng về phía vực sâu đáy nước Ma Khí nồng đặc mà .
Huyền Yến lấy Trận Bàn Nguyên Anh cảnh, bên trong đặt Linh Thạch thượng phẩm, thể chống đỡ lực tấn công của Nguyên Anh cảnh, cho dù là tấn công của Hóa Thần cảnh, cũng thể chặn một hai đợt.
Lặn xuống sâu trăm mét nước, xung quanh vẫn là Linh Khí, xuống sâu hơn, Linh Khí trở nên loãng, Ma Khí dần dần đậm đặc. Tần Uyển với Huyền Yến:
“Nếu như trận phòng ngự chịu nổi, ngươi hãy báo cho , chúng sẽ ngay lập tức về.”
Huyền Yến :
“Trận phòng ngự tạm thời vẫn thể chặn Ma Khí, chỉ là càng xuống sâu áp lực nước càng lớn, sẽ tăng tốc độ tiêu hao Linh Thạch.”
Mặc dù nàng bây giờ thiếu Linh Thạch, nhưng là một Tán Tu sống chật vật nhiều năm, thói quen tiết kiệm tiền khắc sâu xương tủy, lãng phí Linh Thạch như thật sự đáng tiếc.
Nàng lấy một viên Tránh Thủy Châu từ trong cơ thể Bạng Tinh từ nhẫn trữ vật, chống lên một gian đường kính hơn mười thước, ngăn nước ở bên ngoài, :
“Như là .”
Tần Uyển lặn xuống hơn trăm mét, ánh sáng mặt trời giảm dần, mà Ma Khí dần dần đậm đặc, Linh Khí nhanh chóng giảm bớt. Nàng lặn xuống hơn mười mét, xung quanh là Ma Khí, che khuất cả ánh sáng.
Tiêu hao Linh Khí của vòng phòng ngự tăng lên, Huyền Yến đặt thêm vài viên Linh Thạch thượng phẩm .
Tần Uyển thấy trận phòng ngự vẫn thể chịu , thần niệm phóng thăm dò đáy nước thì phát hiện Linh Khí, báo cho Huyền Yến một tiếng, điều khiển Th/ảm Bay lặn xuống hơn trăm mét, đến nơi sâu ba bốn trăm mét cách mặt nước, thì đến đáy của vết nứt .
Đáy vết nứt phủ đầy bùn cát mưa lớn quét xuống, bên trong trộn lẫn nhiều Linh Thạch.
Chúng như dải ngân hà rải rác ở đáy vết nứt, Ma Khí tiếp xúc với Linh Thạch, mài mòn và tiêu hao lẫn , khiến cho Ma Khí đáy nước loãng hơn nhiều so với Ma Khí ở độ sâu chín mươi trượng editor:bemeobosua.
Đây là Linh Thạch Mạch, dù chấn vỡ, đáy cũng chôn lấp một lượng lớn Linh Thạch. Những cái lộ ngoài, chỉ thể coi là một phần nhỏ, đất còn chôn bao nhiêu. Tần Uyển bất ngờ, hỏi Hồ A Ngốc:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/noi-sat-ham-thien-kiep/chuong-218.html.]
“Nếu Ma Khí từ nơi khác bay đến, Ma Khí đáy nước sẽ Linh Khí tràn từ Linh Mạch tiêu tan hết trong vài năm ?”
Hồ A Ngốc gật đầu:
“Chắc là .”
Tần Uyển cảm thấy lòng an tâm hơn vài phần khi định cư ở vùng nước . Nàng thấy những khối Linh Thạch nguyên khối lớn từ vài chục cân đến vài chục tấn ở đáy nước, càng càng thích, nhưng nỡ nhặt, cần để những Linh Thạch ở đây để tịnh hóa Ma Khí. Nàng với Huyền Yến:
“Đợi hồi nào rảnh, dùng pháp trận phong ấn những vết nứt Linh Thạch và Ma Khí , tránh ảnh hưởng đến vùng nước bên , cũng như ngăn chặn Yêu và bên ngoài đến nhặt Linh Thạch.”
Huyền Yến nghĩ đến việc Tần Uyển giao cho nàng ngày càng nhiều việc, khỏi liếc Tần Uyển, nhưng vẫn gật đầu đồng ý. Bố trận chính là sở trường của nàng, cũng coi như là học và áp dụng , Tần Uyển cũng sẽ đối xử tệ với nàng. Huyền Yến như đùa:
“Ta là Nhân Tộc, ngươi yên tâm để bố trận như ?”
Tần Uyển :
“Dùng thì nghi ngờ, nghi ngờ thì dùng mà, huống chi, ngươi mới là Nguyên Anh cảnh!”
Huyền Yến mỉm . Nàng càng ngày càng thích đám Hồ Tộc , ở chung đơn giản và thoải mái, nhiều mưu mô và đề phòng. Tần Uyển quanh một vòng đáy vết nứt, ngoài mấy họ còn sinh vật sống nào khác, nàng liền điều khiển Th/ảm Bay nổi lên mặt nước, hướng về phía Thương Sơn Tông mà .
Gặp những nơi vết nứt, cũng ngại phiền phức, đều lặn xuống thăm dò. Họ bay về phía vài trăm dặm. Huyền Yến do dự mãi, với Tần Uyển:
“Ta Hồng Long Thành xem .”
Tần Uyển hỏi:
“Là lo cho Kim Thúc và Lê Thúc của ngươi ?”
Huyền Yến gật đầu, :
“Kể từ khi Phụ Mẫu qua đời, dựa hai họ che chở chăm sóc, ân nghĩa của họ đối với nặng như núi. Ta thử dùng Ngọc Phù truyền âm liên lạc với họ, nhưng hồi âm.”
Hồng Long Thành gần Thương Sơn Tông hơn so với Thúy Ngọc Thành, ước chừng còn nữa. Kim Xuyên và Lê Thiên Thu đều chỉ ở Hợp Thể cảnh, thể mất cùng với Hồng Long Thành. Tuy nhiên, xem một chút cũng , dù cũng thuận đường mà. Tần Uyển :
“Được, chúng xem.”
Huyền Yến chắp tay cảm ơn:
“Đa tạ.”
Tần Uyển :
“Khách sáo.”
Huyền Yến lấy La Bàn định vị, dạy Tần Uyển và Hồ A Ngốc cách dùng La Bàn xác định vị trí cụ thể, và tặng cho hai mỗi một cái La Bàn. Tần Uyển cầm La Bàn, dựa tọa độ mà Huyền Yến cung cấp, dựa hướng chỉ của kim La Bàn mà thẳng tới.
Nàng còn ở trong phạm vi Đan Châu thì vẫn , nước còn khá nông, hầu hết chỉ sâu vài chục mét, một nơi địa thế cao còn hình thành đảo nhỏ.
Mặc dù tầng đất biến mất hết, chỉ còn đá, bên trong còn trộn lẫn ít Linh Thạch và Linh Ngọc nguyên khối, trông vẻ trọc lóc như mỏ khai thác, nhưng chỉ cần vận chuyển đất tới, hoặc trồng cỏ sức sống mạnh, chẳng bao lâu là một cảnh tượng xanh um tùm.