Nồi Sắt Hầm Thiên Kiếp - Chương 109
Cập nhật lúc: 2025-11-06 10:25:02
Lượt xem: 79
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Ngay đó ánh mắt đều cánh tay đứt lìa trong miệng nó cho kinh hãi. Trên cánh tay đứt lìa đó vài loại Phù văn, trong đó dễ thấy nhất là Ma văn màu đen kịt, đó là linh văn hình thành khi tu sĩ tâm ma quấn nhập ma, Ma văn Phù Phong Ma, dùng để trấn áp phong ấn tâm ma, còn ở chỗ đứt lìa của cánh tay thì ánh sáng Nguyệt Hoa trắng mờ ảo bao quanh, những đường vân ánh sáng đó, giống Yêu Phù.
Những loại Phù , dù là loại nào cũng vô cùng mạnh mẽ, chỉ cần thêm một chút thôi cũng cảm thấy sự uy áp khủng bố như núi đè, sắc bén như đao kiếm nghiền ép tới, khiến họ trong lòng cảm thấy sợ hãi, theo bản năng dời mắt thu hồi thần niệm, tránh né. A Ngốc ném cánh tay đứt lìa đang ngậm trong miệng xuống chân Tần Uyển, :
“Thương Diệp chạy !”
Nó nhe răng, còn ‘xì’ một tiếng, rõ ràng là đang đau ở đó. Tần Uyển đang nhắm nửa cánh tay đứt lìa, xem của Thương Diệp , thấy tiếng ‘xì’ về phía A Ngốc, mới thấy lông lưng nó dính đầy m/áu và thịt. thấy xương, vẻ chỉ là thương tích ngoài da. Nàng hỏi:
“Không thương đến nội tạng gân mạch chứ?”
A Ngốc :
“Không , dung hợp Lôi Cốt của cha , bây giờ chịu đòn.”
Tần Uyển thầm nghĩ:
“Chịu đòn mà vẫn thương.”
A Ngốc ngửi thấy mùi thịt thơm, cũng cảm thấy bụng đói . Nó quanh bên cạnh nồi, hỏi Tần Uyển:
“Bát của ?”
Tần Uyển chỉ cái chén đang trong tay Luyện Khởi Âm. A Ngốc nhe răng với Luyện Khởi Âm:
“Ngươi dùng bát của .”
Luyện Khởi Âm và Tiêu Linh Uẩn đang nửa cánh tay đứt lìa , thấy lời A Ngốc , đồng loạt về phía nó. Cả hai đều ngây :
“Ngài là Điện chủ đời thứ hai Hồ Điện Nguyệt Hoa Hoa chuyển sinh ? Điện chủ Hồ Điện Địa Tiên cảnh, phận tôn quý đến mức nào, dùng cái bát gỗ rách nát để ăn cơm?”
Luyện Khởi Âm hồn , một uống hết nước thịt trong chén, trả chén đũa. A Ngốc dùng Khống Thủy Thuật tụ tập nước xung quanh, rửa sạch chén đũa, tự múc cho một chén đầy nước thịt, với Tần Uyển:
“Lúc nãy đ.á.n.h với Thương Diệp, đột nhiên phát hiện, hình như mất nhiều ký ức.”
Tần Uyển :
“Ngươi ngay cả mạng cũng mất , mất chút ký ức chẳng bình thường ?”
A Ngốc :
“Cũng .”
Lời nó chuyển, :
“ nhớ một chút.”
Tần Uyển hỏi:
“Ngươi nhớ gì ?”
A Ngốc :
“Cái đỉnh nát chúng hầm thịt đây, hình như là Tiên Bảo bản mệnh của Thương Diệp. Lúc đ.á.n.h , chỉ chiêu hư ảnh Pháp Tướng của cái đỉnh đó.”
Nó chỉ cái nồi Huyền Thiết vạn năm của Tần Uyển:
“Cái nồi , đây hình như luôn ở quảng trường Chính Điện Thương Sơn Tông, chính là chỗ Hồ Điện chúng đặt Vọng Thiên Kính đó, nhưng nó hình như là nồi editor:bemeobosua.”
Tiêu Linh Uẩn kinh hãi thốt lên:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/noi-sat-ham-thien-kiep/chuong-109.html.]
“Các ngươi đem Thiên Tinh Nghi…”
Nàng cái nồi Huyền Thiết vạn năm chút bảo quang nào mặt, chút dám tin Tiên Bảo Thiên Tiên cảnh thành thế . Hai thứ , ngoài việc đều chế tạo bằng Huyền Thiết vạn năm, hề điểm nào tương đồng. Tần Uyển hỏi:
“Thiên Tinh Nghi là gì?”
Tiêu Linh Uẩn :
“Giới của chúng gọi là Thiên Tinh Linh Giới, Thiên Tinh Nghi là Tiên Bảo Thiên Tiên cảnh thể tiếp dẫn lực lượng Tinh Hà Nguyệt Hoa, cũng là Tiên Bảo Thiên Tiên cảnh duy nhất trong giới của chúng . Tu luyện trong Thiên Tinh Nghi, một ngày bằng mười năm, hơn nữa còn lợi ích cực lớn đối với tu sĩ, yêu tu luyện lực lượng tinh thần, Nguyệt Hoa.”
Tần Uyển :
“Ồ, ngươi yên tâm, bảo vật Thiên Tiên cảnh, dễ dàng Địa Tiên cảnh đ.á.n.h nát chứ.”
Lời chút sức thuyết phục nào. Thương Diệp còn đ.á.n.h nát, thì cũng kém một bảo vật Chân Tiên cảnh . Tần Uyển ăn no bụng, thức ăn trong nồi cũng hết sạch. Nàng với A Ngốc:
“A Ngốc, ngươi chẻ đôi cánh tay , chúng giữ một nửa cho Bảo Tương Tông, đây là chuyện .”
A Ngốc phóng Lôi Mang tím c.h.é.m thẳng giữa cánh tay đứt lìa của Thương Diệp. Nửa cánh tay đứt lìa, tách thành hai nửa trái , sai biệt chút nào, ngay cả xương cũng chẻ đôi, nhiều phù văn cũng cắt đứt.
Người của Bảo Tương Tông đau lòng đến run rẩy cả . Nếu đ.á.n.h , nếu sợ chạm Lôi Mang Địa Tiên cảnh sẽ ngay lập tức tan thành tro bụi, thì chắc chắn sẽ xông lên cướp, tiện thể đ.á.n.h cho hai con hồ ly con một trận.
May mắn , Phù tàn cũng là Phù! Dù cũng hơn . Bây giờ bọn họ tin rằng Thiên Tinh Nghi hủy. Tần Uyển rửa sạch nồi, trong, gọi A Ngốc:
“A Ngốc, .”
A Ngốc quen thuộc nhảy , bên cạnh Tần Uyển. Tần Uyển với Luyện Khởi Âm:
“Luyện tỷ tỷ, chuyện gì nữa, chúng xin cáo từ.”
Nàng lấy một túi Trữ Vật đựng đầy thịt thỏ khô thái hạt lựu, liếc thấy bên trong gì khác, là thịt thỏ khô, đưa cho Luyện Khởi Âm:
“Tặng ngươi, ăn từ từ.”
Luyện Khởi Âm :
“Có lẽ lát nữa sẽ tin tức của Thương Diệp thì ?”
Tần Uyển :
“Vậy để cách thức liên lạc nhé?”
Luyện Khởi Âm đưa một tấm Truyền Âm Phù cho Tần Uyển, :
“Trong phạm vi vạn dặm đều thể liên lạc với , chỉ cần truyền linh khí là .”
Tần Uyển nhận lấy Truyền Âm Phù, đang định rời , đột nhiên một luồng sáng đỏ rực với tốc độ cực nhanh bay đến dừng bên ngoài Bảo Thuyền. Người đến là một nữ tử áo đỏ như lửa, dung mạo cũng rực rỡ như lửa, đôi mắt sáng lấp lánh, vô cùng nổi bật. Luyện Khởi Âm kêu lên:
“Trúc Ngọc tỷ tỷ.”
Lập tức bảo Trưởng Lão điều khiển Pháp Trận phòng ngự Bảo Thuyền thả nữ tử đó . Cơ Trúc Ngọc đáp xuống Bảo Thuyền, Tần Uyển liền cảm nhận ý kiếm bức , và một mùi vị quen thuộc.
Tuy thấy kiếm của nàng, nhưng Tần Uyển dám chắc, nàng là một Kiếm Tu. Mùi vị đó, chính là mùi nàng ngửi chiếc trâm cài trong lòng của tử Kiếm Đạo Tông tên là Sầm Kiếm ch/ết sơn động.
Tần Uyển lập tức hiểu , đây là nhận tin tức của Luyện Khởi Âm, đến lấy trâm cài. Tuy nhiên, liên quan gì đến nàng, nhất là nên để khác là nàng mang trâm cài ngoài. Nàng điều khiển nồi sắt, chầm chậm bay khỏi Bảo Thuyền, tùy tiện chọn một hướng bay.
Nàng bao giờ bay tầng mây, khỏi Bảo Thuyền mới phát hiện gió lớn, thổi như d.a.o cắt. Cơn gió chỉ sắc bén, mà còn mang theo hàn ý thấu xương, cảm giác như về sơn động nơi chân bộ xương hồ ly.