Nỗi Nhớ Đều Hướng Về Ngân Hà - Chương 7
Cập nhật lúc: 2025-10-27 15:46:24
Lượt xem: 56
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Nói xong ban công gọi điện thoại.
vốn định bảo tiện thể mang ít sữa bột qua, nhưng phát hiện trong bếp sẵn.
Là loại mà Tiểu Bảo uống.
Ấm giữ nhiệt, bình sữa, tất cả đều là đồ mới.
Hóa , chuẩn từ sớm.
rõ tâm trạng của .
Pha sữa xong, Tiểu Bảo uống xong thì ngủ , đặt con lên sofa, lấy gối ôm chặn bên ngoài, ban công.
Giang Nghiễn gọi điện xong.
"Phòng nào thể ngủ ? Tiểu Bảo ngủ ."
"Để bế con lên lầu."
theo , Giang Nghiễn thẳng phòng, đặt Tiểu Bảo cũi trẻ em.
liếc thấy trong phòng đồ của treo ngay ngắn một hàng quần áo, chắc đây là phòng ngủ của ."
"Nếu em rảnh thì treo quần áo của em lên, còn nếu rảnh, lát nữa với dì một tiếng, để dì sắp xếp."
"Giang Nghiễn, chúng ..."
Điện thoại của reo lên, đành im lặng.
Tối qua thức cả đêm ngủ, nhân lúc dựa sofa, ngủ .
Đợi đến lúc tỉnh dậy, trời nhá nhem tối, giường của Giang Nghiễn, còn đắp chăn, chiếc cũi trẻ em bên cạnh trống .
giật dậy, phòng tắm rửa mặt, phát hiện trong phòng tắm đặt một bộ sản phẩm dưỡng da mới.
Lúc xuống lầu, dì giúp việc đang cầm bình sữa cho Tiểu Bảo ăn, thấy liền : "Phu nhân, cô tỉnh , đói ạ?"
"Giang Nghiễn ?"
"Cậu ở bên ngoài, gọi giúp cô nhé."
"Không cần ."
Lúc ngoài, gió ấm thổi tới, mang theo hương cỏ cây thoang thoảng.
Trong vườn hoa, Giang Nghiễn ghế, quản lý của cũng ở đó.
nhớ cảnh tượng trong video, lồng n.g.ự.c dâng lên một nỗi ngột ngạt.
16
"Anh Nghiễn, cô xứng với ."
ý định lén, nhưng chuyện liên quan đến , vẫn nhịn .
"Ảnh đế Phó , trong lòng vẫn luôn thích, nên mới mãi chịu kết hôn, bây giờ tùy tiện tìm Hứa Vi, nếu cô thể, tại em..."
"La Kỳ." Giọng Giang Nghiễn lạnh như băng, đốm t.h.u.ố.c đầu ngón tay đỏ rực, " Hãy rõ vị trí của ."
"Em....."
"Phu nhân, áo khoác..."
Một giọng đột ngột vang lên, Giang Nghiễn và quản lý của đồng thời qua, thấy đang cách đó xa.
Bốn mắt , ánh mắt của Giang Nghiễn thẳng thắn đến mức khiến thể chống đỡ nổi.
"Hai từ từ chuyện."
ném một câu, trong.
Khoảng mười phút , Giang Nghiễn .
"Hứa Vi, chúng chuyện một chút?"
gật đầu, dì giúp việc bế Tiểu Bảo lên lầu.
"Ngày hôm đó em gọi điện cho , t.a.i n.ạ.n xe cộ, đang ở bệnh viện, điện thoại ở chỗ , nên mới thể nhận điện thoại của em."
Tai nạn xe cộ!
đột ngột ngẩng đầu, thảo nào lúc gặp sắc mặt cứ tái nhợt: "Anh thương ? Bị thương ở ? Có nghiêm trọng ?"
Giang Nghiễn khẽ một tiếng: "Hóa em vẫn quan tâm đến ."
Anh vén ống quần lên, một mảng da trầy xước lớn, tím bầm .
"Anh xử lý vết thương ? Em lấy hộp thuốc." Đáy lòng khó chịu vô cùng, như một bàn tay vô hình bóp nghẹt, xé rách đôi.
Vừa dậy, ai đó ôm lấy eo.
Giang Nghiễn ôm từ phía , cằm tựa vai : "Hứa Vi, xin ."
Cổ họng khô khốc, cử động, càng ôm chặt hơn.
"Anh cố ý điện thoại của em, bỏ mặc em một đối mặt, tỉnh ở nước ngoài là vội về ngay,còn quản lý, hỏi , là cô cố tình điện thoại của em, hôm nay cô đến, là vì chuyện , bảo cô xin em, ?"
"Giang Nghiễn, thích em ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/noi-nho-deu-huong-ve-ngan-ha/chuong-7.html.]
Người phía hít thở cứng , vòng tay ôm cũng dần nới lỏng, nắm lấy cánh tay , xoay , khiến đối mặt với .
"Hứa Vi, chuyện thích em, khó đến thế ?"
"Thôi bỏ ." Giang Nghiễn , "Bây giờ còn giận ?"
c.ắ.n môi một lúc: "Hôm đó em gọi video cho , cô mặc áo choàng tắm, xuất hiện trong khung hình..."
"Chuyện lúc nào?"
"Anh định chối ?"
May mà thông minh chụp màn hình , tìm trong điện thoại, Giang Nghiễn chằm chằm một lúc, : "Nếu , hôm đó là cô tự ý , em tin ?"
Giang Nghiễn , hôm đó khi họ việc xong thì cùng về khách sạn, quản lý giúp để hành lý phòng ngoài.
Anh cũng để ý cửa đóng , liền phòng tắm, ngoài thì gọi điện cho , đó La Kỳ mặc đồ ngủ đến phòng , cũng ngờ tới.
Sau khi cúp điện thoại, phát hiện , liền lập tức bảo cô về.
Sau đó gọi cho , thì liên lạc nữa.
"Ồ."
"Ồ nghĩa là tin?"
"Tin tin tin."
“Em vẫn là tin ?”
lười đôi co với , dậy tìm hộp thuốc.
Vết thương ở chân Giang Nghiễn khá nhiều, chỗ còn rách da, xử lý xong, hỏi : "Chỗ khác thì , còn chỗ nào nữa ?"
"Không cần , tự ."
"Để em cho."
Anh chằm chằm một lúc: "Cũng , phòng ."
"Bôi t.h.u.ố.c thôi mà phòng gì?"
"Chẳng lẽ em cởi quần ở đây !"
nghẹn họng, dúi hộp t.h.u.ố.c tay , Giang Nghiễn xách hộp t.h.u.ố.c lên lầu.
La Kỳ vẫn còn ở ngoài vườn.
Thấy , cô khẩy: "Không cần cô giả vờ bụng, theo Nghiễn năm năm, là cô thể so sánh?"
"Cho nên, tin đồn của và Phó Từ, là cô đưa ảnh cho phóng viên đúng ?"
nghĩ tới nghĩ lui, chủ trang viên là bạn của Phó Từ, hôm đó bao trọn gói, là nhà, phóng viên thể lấy ảnh?
Trừ phi tiết lộ.
"Phải thì ? Hứa Vi, cô xứng với Giang Nghiễn, kể cả cô gả cho thì thế nào? Cô nhỉ, Giang Nghiễn một cô gái mà thích từ tấm bé, nếu cô nghĩ tại nhiều năm như kết hôn? Đối với cô, chẳng qua chỉ là trách nhiệm mà thôi."
17
"Ai mà chẳng quá khứ? Ít nhất thì và cũng con !" , " , cô ở bên cạnh Giang Nghiễn nhiều năm như , nếu thật sự ý gì với cô, thì cũng cần đợi đến ngày hôm nay."
"Còn nữa, nếu cô thật sự quan tâm đến , thì một scandal thể hủy hoại , cô chắc chắn rằng, đó là yêu ?"
Sắc mặt La Kỳ lập tức trở nên vô cùng khó coi.
Lúc nhà, Giang Nghiễn quần áo và xuống lầu.
Mối quan hệ của hai chúng đột nhiên hòa hoãn, ngược chút cư xử với thế nào.
"Em lên xem Tiểu Bảo."
"Không đói ?"
"Không đói."
Vừa dứt lời, bụng kêu lên ùng ục, đỏ mặt, hận thể đào một cái lỗ chui xuống.
"Muốn ăn gì?"
"Anh cũng nấu cơm ?"
Giang Nghiễn liếc một cái, gì.
theo bếp, thành thạo vo gạo, rửa rau, xào nấu.
Đàn ông khi nghiêm túc gì cũng đều đặc biệt thuận mắt.
"Bố mất sớm, từ nhỏ học , chỉ là những năm nay thường xuyên thôi."
"Giang Nhứ, em nhớ hồi đó tên đúng ?"
Giang Nghiễn nhướng mắt , năng chút đắn: "Vậy mà Giang phu nhân vẫn còn nhớ tên cũ của cơ đấy."
cho nóng mặt: "Em nhớ chứ, chỉ là..."
"Chỉ là coi thường ?" Giang Nghiễn tiếp lời, cảm xúc cũng nhạt , như thể hề để tâm.