Nói Là Đội Phế Vật, Sao Toàn Là Kẻ Ác Nhân Tàn Nhẫn Thế Này? - Chương 96: Táng thân bụng heo?

Cập nhật lúc: 2025-09-29 08:04:22
Lượt xem: 4

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Dưới sự giúp đỡ của các đồng đội, Thẩm Úc tiến hành huấn luyện mặt đất cả ngày, cuối cùng cũng học cách giữ thăng bằng, đôi cánh cũng thể duỗi tùy ý theo suy nghĩ của .

 

Sáng ngày thứ chín sinh tồn hành tinh Tịch Tức, Thẩm Úc cẩn thận tìm một sườn núi thấp, thử lướt ở cự ly ngắn, học cách kiểm soát hướng và tốc độ bay, cũng như cách hạ cánh an .

 

Buổi chiều, đội Điên Trốn bốn tìm một vách đá độ cao thích hợp, nơi cho Thẩm Úc bay đầu.

 

Thẩm Úc bên vách đá cao chót vót, đôi cánh mới sinh lưng rung động trong gió nhẹ.

 

“Thẩm ca, cố lên!”

 

Tùy Thất, Tả Thần và Muội Bảo ở cách đó xa cổ vũ cho .

 

Anh hít một thật sâu, dang rộng đôi cánh, nhẹ nhàng nhảy về phía , cơ thể lập tức lơ lửng.

 

Luồng khí mạnh ập mặt, đôi cánh kiểm soát mà vỗ loạn xạ, cả đều chao đảo .

 

Anh ngừng điều chỉnh góc độ và nhịp điệu vỗ cánh, dần dần, cơ thể còn chao đảo, bay lên một cách vững vàng, vẽ từng đường cong duyên dáng .

 

Lượn vòng, bay lên, tăng tốc, giảm tốc, chuyển hướng.

 

Sau khi nắm vững kỹ thuật bay, Thẩm Úc nhẹ nhàng vỗ cánh, cơ thể từ từ hạ xuống, vững vàng đáp xuống bên vách đá.

 

Muội Bảo lon ton chạy đến mặt , dang hai tay : “Thẩm ca, em cũng bay, thể đưa em bay một vòng ?”

 

Tùy Thất giơ tay: “ cũng bay.”

 

Tả Thần theo sát đó: “ cũng lên trời.”

 

Thẩm Úc bế Muội Bảo bay lượn ở tầng thấp một lúc lâu.

 

“Yeah~ Bay lên , ha ha ha ha ha.”

 

Muội Bảo vui vẻ, lúc thả xuống còn chút tiếc nuối.

 

Tùy Thất dang hai tay , lưng về phía Thẩm Úc : “Thẩm ca, đưa bay cao hơn .”

 

Thẩm Úc hai tay kẹp nách cô: “ thử xem.”

 

Đôi cánh khổng lồ vỗ mạnh mẽ, Thẩm Úc mang theo Tùy Thất, dần dần bay lên trời cao.

 

Bóng dáng của Muội Bảo và Tả Thần mặt đất ngày càng nhỏ .

 

Tùy Thất bay trung xuống mặt đất.

 

Đất đai, núi non, sông ngòi thu hết tầm mắt, vạn vật đều trở nên nhỏ bé.

 

Tâm trạng thoải mái từng .

 

Bay gần mười phút, đang lúc hai chuẩn vách đá, trung đột nhiên xuất hiện một bóng khác đang vỗ cánh.

 

Người lưng một đôi cánh màu xám đen, giá trị dị hóa đầu là 73, nhanh chóng bay đến lưng hai , lời nào liền đạp mạnh một phát gốc cánh của Thẩm Úc.

 

Thẩm Úc đột ngột mất thăng bằng, bỗng nhiên rơi xuống mấy mét, nhanh chóng định .

 

Anh nén cơn giận vì tấn công vô cớ, nắm chặt cánh tay Tùy Thất, bay về phía mặt đất.

 

Người chơi đôi cánh màu đen cố ý chặn đường hai , ép Thẩm Úc lơ lửng giữa trung.

 

Thẩm Úc mắt lạnh về phía : “Muốn đ.á.n.h thì xuống đất, tiếp đến cùng.”

 

Người đối diện nhàn nhã vỗ cánh, giọng điệu kiêu căng: “Tao đ.á.n.h với mày, chỉ mượn chúng mày ít vật tư thôi.”

 

Hắn liếc xéo Thẩm Úc: “Cánh thì đấy, nhưng kỹ thuật của mày quá tệ, bay tao .”

 

Rồi về phía Tùy Thất: “Đội Điên Trốn chúng mày chắc chắn thiếu vật tư, dù cũng ăn hết, bằng chia cho tao ít.”

 

Cách hổ như khiến Tùy Thất tức đến bật : “Thái độ mượn đồ của cũng tệ quá đấy.”

 

Chữ “tệ” dứt lời, cây gậy ba-toong trong tay cô vị trí, mạnh mẽ nhắm đầu mà vụt tới.

 

Tốc độ nhanh chóng, đòn đ.á.n.h chính xác.

 

Người chơi đôi cánh màu đen né kịp, đ.á.n.h đến mức xoay vài vòng tại chỗ.

 

Thẩm Úc nắm lấy cơ hội, cánh bỗng nhiên vung lên, những chiếc lông vũ màu xanh băng như lưỡi đao sượt qua má .

 

Nơi lông vũ qua, làn da lập tức nổi lên những vệt m.á.u đen, độc tố ăn mòn da thịt, vết thương lan rộng xung quanh với tốc độ mắt thường thể thấy .

 

“A! Mày gì tao thế!”

 

Cơ thể run rẩy dữ dội vì đau đớn, đôi cánh màu đen mất kiểm soát mà vỗ loạn xạ.

 

Tùy Thất dùng cây gậy ba-toong chọc nhẹ vai : “Xuống mày.”

 

Hắn mất thăng bằng, rơi thẳng từ cao xuống, đập mạnh mặt sông phía .

 

Một tiếng “bùm” trầm vang, mặt nước nổ tung, b.ắ.n lên từng đợt bọt nước.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/noi-la-doi-phe-vat-sao-toan-la-ke-ac-nhan-tan-nhan-the-nay/chuong-96-tang-than-bung-heo.html.]

Trận chiến kết thúc vô cùng nhanh chóng.

 

Thẩm Úc thu cánh , từ từ hạ xuống, đặt Tùy Thất vững vàng mặt đất.

 

Hai vững, trong sông liền truyền âm thanh điện tử mơ hồ.

 

“Kiểm tra phát hiện giá trị sinh mệnh của chơi thấp hơn 5, ba giây sẽ cưỡng chế loại trừ, gửi tín hiệu cầu cứu khẩn cấp đến tàu cứu thương.”

 

Trên mặt nước thấy bóng dáng chơi cánh đen, chỉ thể mơ hồ thấy quang não phát cảnh báo loại trừ.

 

Tùy Thất giơ ngón cái với Thẩm Úc: “Thẩm ca, lợi hại!”

 

Thẩm Úc khẽ dang đôi cánh, hài lòng với biểu hiện của .

 

Tùy Thất mở quang não, báo bình an cho Tả Thần và Muội Bảo.

 

tại chỗ cẩn thận cảm ứng một lúc, lập tức về phía bờ sông: “Đến cũng đến , tiện thể lấy ít vật tư.”

 

Thẩm Úc thu cánh , nhấc chân đuổi theo.

 

đến chỗ cách bờ sông 1 mét thì dừng , lấy xẻng công binh từ kho đồ cá nhân đào: “Chắc là ở gần đây.”

 

Hai phiên đào nửa tiếng, cuối cùng cũng thấy chiếc rương gỗ chứa vật tư.

 

Tùy Thất thu bộ rương gỗ kho đồ cá nhân, mở danh sách vật tư xem chi tiết.

 

Mục d.ư.ợ.c phẩm thêm năm ống t.h.u.ố.c tiêm tối ưu hóa gen.

 

Còn ba ống t.h.u.ố.c ức chế dị hóa, lượt là: Dành riêng cho chơi dị hóa hệ thủy sinh, dành riêng cho chơi dị hóa hệ răng hàm và dành riêng cho chơi dị hóa hệ lông vũ.

 

Sau khi trao đổi với Thẩm Úc, Tùy Thất và nhất trí quyết định đợi giá trị dị hóa lên đến 80 mới tiêm.

 

Đôi cánh của Thẩm ca ngầu như , thì đáng tiếc.

 

đến mặt Thẩm Úc, dang tay : “Đi thôi, tìm Thần ca và Muội Bảo.”

 

Thẩm Úc dang rộng đôi cánh, bên tai hai truyền đến một tiếng kêu cứu từ xa đến gần.

 

“Cứu mạng! Đừng đuổi theo nữa!”

 

“Anh lợn rừng ơi, đây là đồ ăn của , dừng , trả cho !”

 

“Liên ca, Tân tỷ, Trần ca, các mau đến cứu em với!”

 

“Em sắp táng bụng heo , a a a a a!!!”

 

Tùy Thất và Thẩm Úc buồn liếc .

 

Cuộc đời của Bùi Dực luôn kịch tính như .

 

Hai chạy theo hướng tiếng kêu truyền đến.

 

Không lâu liền thấy Bùi Dực một con lợn rừng hung dữ đuổi lên một cái cây khô.

 

Cậu ôm chặt cây, con lợn rừng cứ hết đến khác húc mạnh cây, cây yếu ớt rỗng ruột trông chừng sắp gãy.

 

Bùi Dực nhắm mắt , ngửa mặt lên trời kêu : “Bị heo ăn cũng t.h.ả.m quá , khổ thế !”

 

Tùy Thất và Thẩm Úc trốn một cái cây khô, bàn bạc đối sách.

 

Thẩm Úc lên đỉnh đầu con lợn rừng: “Giá trị dị hóa 92, xem chơi dị hóa.”

 

Con lợn rừng đó hai mắt đỏ ngầu, động tác hung bạo.

 

Tùy Thất mà nhíu mày: “Cuồng hóa?”

 

“Chắc là .” Thẩm Úc lắc lắc cánh, “ dụ con lợn rừng , đưa Bùi Dực .”

 

“Được.” Tùy Thất đáp ứng dứt khoát.

 

Thẩm Úc bay, ở đây cây cối thưa thớt, trống trải, con lợn rừng .

 

Đôi cánh màu xanh mực vỗ mạnh, Thẩm Úc lướt đến bên cạnh con lợn rừng lượn một vòng, thành công thu hút sự chú ý của nó.

 

còn húc cây nữa, đôi mắt đỏ ngầu lao về phía Thẩm Úc.

 

Thẩm Úc dẫn con lợn rừng chạy về hướng ngược .

Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác

 

Tùy Thất chạy đến gốc cây: “Bùi Dực!”

 

“Hả?” Nghe tiếng gọi, Bùi Dực mở mắt , “Tùy tỷ! Sao chị ở đây?!”

 

“Xuống cây , Thẩm ca dụ con lợn rừng , chúng chạy mau.”

 

Bùi Dực tuy ngốc nghếch, nhưng động tác vô cùng nhanh nhẹn.

 

Cậu thoăn thoắt trèo xuống cây, theo Tùy Thất chạy như bay về phía bờ sông. Tác giả: Đường Cửu Nghiêu

 

 

Loading...