Nói Là Đội Phế Vật, Sao Toàn Là Kẻ Ác Nhân Tàn Nhẫn Thế Này? - Chương 30: Đừng nương tay

Cập nhật lúc: 2025-09-29 05:05:02
Lượt xem: 6

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Muội Bảo, đáng lẽ đang ngủ trong lòng cô, biến mất. Thẩm Úc, gác đêm bên đống lửa, cũng thấy . Chỉ còn đống lửa sắp tàn, le lói ánh sáng yếu ớt.

 

Tả Thần tiếng động của Tùy Thất đ.á.n.h thức, dụi mắt, khẽ hỏi: "Sao , chị Tùy?"

 

Tùy Thất đầu , ánh lửa mờ ảo chiếu sáng nửa bên mặt cô.

 

Tả Thần ngẩn . Hắn bao giờ thấy Tùy Thất với vẻ mặt vô cảm như .

 

Rõ ràng gương mặt cô hề biểu cảm gì, nhưng cảm thấy dường như giây tiếp theo cô sẽ vác đao c.h.é.m .

 

"Muội Bảo và Thẩm biến mất ," giọng cô trầm xuống.

 

Tả Thần bật dậy, về phía Muội Bảo và Thẩm Úc ngủ đó.

 

Sắc mặt tái nhợt, lưng dâng lên từng cơn ớn lạnh: "Sao biến mất chứ, thấy tiếng động gì cả."

 

Tùy Thất mở thiết cá nhân, kiểm tra chỉ sinh mệnh của hai .

 

Muội Bảo: 62.

 

Thẩm Úc: 54.

 

"Chưa loại," Cô đến bên đống lửa, nơi vốn chất đầy than củi giờ trống .

 

Tùy Thất ngửi thấy mùi chua hôi còn sót trong khí, một cảm giác choáng váng mơ hồ ập đến.

 

"Là do chơi khác tay, chỉ một ," cô suy đoán của . "Bọn chúng chắc dùng loại t.h.u.ố.c gây mê tức thì."

 

Đôi mắt Tả Thần lạnh băng: " nghĩ chúng chán sống ."

 

Hắn xong thì thấy ánh mắt Tùy Thất đang dán vách đá đối diện đống lửa. Hắn theo.

 

Trên vách đá vốn trống , giờ ghim một tờ giấy trắng.

 

Tùy Thất bước tới giật xuống, đó :

 

"Muốn cứu đồng đội, hãy mang mười thùng vật tư đến đổi."

 

"8 giờ 30 sáng, đặt vật tư ở khúc cua cách đây 50 mét. Thiếu một thùng, tao sẽ lột sạch quần áo chúng nó, cho cả thiên hà chiêm ngưỡng cảnh hai đứa trần truồng."

 

Lúc là 3 giờ sáng, màn đêm đặc quánh như mực. Tuyết lớn bắt đầu rơi tự lúc nào, che lấp sạch sẽ những dấu chân lẽ còn mặt tuyết.

 

Dấu vết thể che giấu, nhưng mùi hương thì .

 

Mùi chua hôi thoang thoảng quẩn quanh chóp mũi Tùy Thất. Cô , ném tờ giấy lửa đốt thành tro, cúi xuống nhặt một cành củi đang cháy đuốc tạm, cất bước theo hướng mùi hương.

 

Khi ngang qua Tả Thần, cô vỗ vai , một tiếng: "Đi."

 

Tả Thần lấy móng vuốt bay, một lời liền theo Tùy Thất.

 

Tống Diễn cõng Tống Dữ vẫn còn đang ngái ngủ: " cùng hai ."

 

"Được," Tùy Thất đáp.

 

Trong đêm khuya đầy rẫy nguy hiểm, cùng sẽ an hơn.

 

Trong một hang đá khác, một thành viên của đội Nanh Sói với đôi mắt ti hí, tai dơi đang tham lam đống than trong tay.

 

"Đại ca, đám chỉ đồ ăn mà còn cả than để nhóm lửa, chúng vớ con mồi béo bở !"

 

"Chờ xong vụ , chúng chắc chắn sẽ sống sót đến cuối cùng." Hắn liếc Thẩm Úc và Muội Bảo đang bất tỉnh ở góc hang. "Hai đứa hôn mê cả ngày đấy, cứ để thế ?"

 

Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác

Gã râu quai nón gọi là đại ca gằn: "Chờ lấy vật tư cho chúng loại luôn."

 

"Con nhỏ tóc ngắn trông cũng ngon đấy, tiếc là đang livestream, thì thể bắt về sướng một phen, các thấy nó..."

 

Ba chụm đầu thì thầm những lời bẩn thỉu, tiếng khả ố ngừng vang lên trong hang động lạnh lẽo.

 

Thẩm Úc, đang lưng về phía họ, lặng lẽ mở mắt, đáy mắt sâu thẳm ánh lên vẻ lạnh lẽo.

 

Vì chấn thương ở chân, Thẩm Úc điều trị bằng t.h.u.ố.c trong nhiều năm, hoạt tính enzyme trong gan của cao gấp mấy bình thường, bất kỳ loại t.h.u.ố.c nào cơ thể đều sẽ phân giải nhanh chóng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/noi-la-doi-phe-vat-sao-toan-la-ke-ac-nhan-tan-nhan-the-nay/chuong-30-dung-nuong-tay.html.]

 

Ba tên đội Nanh Sói quá tự tin t.h.u.ố.c mê cực mạnh của chúng, đến mức lười cả việc trói chân tay con tin, tạo điều kiện cho Thẩm Úc.

 

Anh khẽ nghiêng , che ánh sáng yếu ớt phát từ thiết cá nhân.

 

Để tiện cho Thẩm Úc lấy t.h.u.ố.c bất cứ lúc nào, Tùy Thất để tất cả t.h.u.ố.c men kho chung.

 

Anh nhanh chóng tìm thấy một lọ t.h.u.ố.c tỉnh, lấy , đưa lên mũi ngửi nhẹ hai , đầu óc hỗn loạn lập tức trở nên minh mẫn.

 

Thẩm Úc điều chỉnh tư thế, từ từ di chuyển về phía Muội Bảo cách đó 1 mét, nhẹ nhàng đưa lọ t.h.u.ố.c tỉnh đến mũi cô bé.

 

Lông mi Muội Bảo khẽ rung, cô bé cau mày mở mắt, định cất tiếng gọi "Anh Thẩm" thì thấy Thẩm Úc đưa ngón trỏ lên môi dấu im lặng.

 

Cô bé gì nữa, nhắm mắt hít sâu hai t.h.u.ố.c tỉnh, lúc mới tỉnh táo.

 

Cô nhớ lúc vệ sinh xong về, đột nhiên ai đó bịt miệng mũi từ phía , một mùi chua hôi nồng nặc và kỳ quái xộc khoang mũi, cô còn kịp giãy giụa thì mất ý thức.

 

Thẩm Úc thấy cô tỉnh, liền cất lọ t.h.u.ố.c tỉnh kho, nhét tay Muội Bảo ba viên đá to bằng quả trứng gà: "Ném đầu chúng nó, đừng nương tay."

 

Thẩm Úc dứt lời, Muội Bảo bật dậy như lò xo, nhanh như chớp ném thẳng những hòn đá trong tay.

 

"Á!" Ba tên đang c.h.ử.i bậy đá ném trúng đầu, m.á.u chảy ròng ròng, kêu lên t.h.ả.m thiết.

 

Chưa đợi chúng kịp phản kháng, sống rìu của Thẩm Úc giáng một tiếng "bốp" gáy gã râu quai nón.

 

Gã râu quai nón run lên, trường đao trong tay rơi xuống đất, ngã vật xuống chân Thẩm Úc, miệng phát những tiếng "khè khè".

 

Hai tên còn mặt mày hoảng hốt: "Sao các tỉnh ?!"

 

Vừa chúng định chạy cửa hang. Muội Bảo ném chiếc xẻng, chặn đường cả hai.

 

Mũi xẻng sắc bén đ.â.m thủng vai một tên, hét lên một tiếng t.h.ả.m thiết ngã cuộn tròn đất.

 

Muội Bảo chạy nhanh hai bước, đột nhiên nhảy lên, tung một cú đá bay cực mạnh thẳng n.g.ự.c tên còn .

 

Tên đó bất giác bay về phía , đập mạnh vách đá cứng, đau đớn nôn một búng máu, thiết cổ tay phát tiếng cảnh báo loại chói tai.

 

Thẩm Úc thấy , liền thu bước chân định lên hỗ trợ, trở tay nắm lấy tóc gã râu quai nón, đập mạnh đầu vách đá lởm chởm, lạnh lùng : "Thế nào, đủ sướng ?"

 

Miệng của gã râu quai nón vốn đầy những lời tục tĩu giờ chỉ thể phát tiếng "khè khè", mềm nhũn như bùn lầy ngã vật xuống đất.

 

Thẩm Úc thu rìu , định ôm Muội Bảo rời , nhưng ngẩng đầu lên thấy cô bé đang ở một góc khác của hang động, giơ tay kéo xuống một tấm vải đen, để lộ năm thùng vật tư bằng gỗ xếp ngay ngắn phía .

 

Muội Bảo vui mừng : "Anh Thẩm, là vật tư!"

 

Hai xử lý kẻ địch quá gọn gàng, đến lúc Tùy Thất cầm đuốc theo mùi hương tìm đến nơi, cô chỉ thấy ba chơi lạ mặt đang bất động mặt đất.

 

Còn Muội Bảo thì đang thùng vật tư, khẽ đung đưa chân trò chuyện với Thẩm Úc bên cạnh.

 

Thẩm Úc khoanh tay , thấy tiếng động liền ngước mắt họ, gật đầu : "Đến ."

 

"À, đến ," Tả Thần ngơ ngác đáp .

 

Tùy Thất cầm đuốc bước nhanh tới, ánh mắt đảo qua hai một vòng, thấy vết thương nào, tấm lưng căng cứng của cô lúc mới thả lỏng.

 

Cô giơ ngón tay cái lên, chân thành khen ngợi: "Giỏi!"

 

Tả Thần đến mặt Thẩm Úc, đ.ấ.m nhẹ vai : " và chị Tùy lo lắng suốt cả đường đấy."

 

Muội Bảo nhào lòng Tùy Thất, tủi mách lẻo: "Chị Tùy, bọn chúng lắm, đ.á.n.h t.h.u.ố.c mê bắt em với Thẩm ."

 

Tùy Thất vỗ nhẹ lưng cô bé an ủi: "Lát nữa lột truồng chúng nó ném tuyết."

 

Tống Diễn đặt Tống Dữ xuống bên cạnh Tùy Thất, một lời liền túm lấy gã râu quai nón gần nhất bắt đầu lột quần áo. Tả Thần cũng kéo Thẩm Úc cùng tham gia.

 

Chẳng mấy chốc, ba của đội Nanh Sói trần như nhộng nền tuyết, tiếng cảnh báo loại chói tai thiết cá nhân vang lên liên hồi.

 

Phi thuyền y tế chậm chạp đến nơi, các nhân viên y tế tỏ vẻ ghê tởm lôi chúng .

 

Cư dân mạng khắp thiên hà đều hô to "".

 

 

Loading...