Nói Là Đội Phế Vật, Sao Toàn Là Kẻ Ác Nhân Tàn Nhẫn Thế Này? - Chương 240: Đòn tấn công "bom thối"

Cập nhật lúc: 2025-10-02 15:03:23
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ba Liên Quyết liền tiến lên.

 

Muội Bảo cũng lập tức bước đến bên cạnh Tùy Thất.

 

Bọn họ đều đoạn ghi âm của Tùy Thất, rõ đội diệt thi của căn cứ Vân Châu bắt nạt cô như thế nào.

 

Tả Thần huých nhẹ vai Tùy Thất: “Thằng nào dùng s.ú.n.g b.ắ.n cô?”

 

Tùy Thất về phía Diêm Hoắc: “Chính , cái gã bồ đó.”

 

“Được.” Tả Thần xắn tay áo lên, “Hôm nay tóm cổ đ.á.n.h một trận.”

 

Thẩm Úc xoay xoay con d.a.o găm ảnh: “ đục một lỗ chân mới .”

 

Liên Quyết Thẩm Úc và Tả Thần: “...Một thể đối phó với tám còn .”

 

Muội Bảo vỗ nhẹ lên mu bàn tay : “Liên ca, em chia với , mỗi chúng xử bốn tên.”

Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác

 

Liên Quyết tin tưởng thực lực của Muội Bảo: “Được.”

 

Tùy Thất cũng xác định mục tiêu: “Vậy Hạ Lạc Nhu cứ giao cho .”

 

Năm hăm hở, chuẩn xông về phía đội diệt thi của căn cứ Vân Châu.

 

Mục Dã đưa tay đè vai Tùy Thất : “Khoan .”

 

Tùy Thất đầu: “Sao ?”

 

“Bọn Diêm Hoắc thực lực yếu, chúng còn súng, các tay đ.á.n.h .” Mục Dã rút s.ú.n.g từ bên hông, lắp ống giảm thanh, “Để chúng đối phó với chúng.”

 

Tùy Thất nhướng mày: “Vậy thì các xếp hàng, đợi chúng đ.á.n.h xong đến lượt.”

 

Mục Dã: “...Nửa câu đầu cô lọt tai chữ nào .”

 

“Yên tâm, cứ chờ xem kịch .” Tùy Thất lấy chiếc cưa u minh từ kho tùy .

 

Lưỡi cưa trắng lạnh loé lên ánh mặt trời.

 

Mục Dã chứng kiến cảnh : Thao tác ngầu đét, vũ khí ảo diệu!

 

Tả Thần vung roi Đoạn Phong, Muội Bảo tay cầm xẻng, d.a.o găm ảnh của Thẩm Úc xoay tít đầu ngón tay, còn Liên Quyết thì nắm chặt cây cán bột.

 

Vũ khí sẵn sàng, năm kích hoạt lá chắn phòng hộ, lao như gió về phía đội diệt thi của căn cứ Vân Châu.

 

Tả Thần từ xa quất một roi về phía Diêm Hoắc.

 

“A!”

 

“Mẹ kiếp, roi gai ngược!”

 

“Khốn nạn, mau né !”

 

“Hoảng cái gì, chúng nó năm , chúng mười , gì mà sợ!”

 

“Súng , cầm chắc !”

 

“Tao đối phó với con quỷ cái đó , tao đổi khác.”

 

“Tao cũng đối đầu với con quỷ cái đó, tao xử con bé .”

 

“Con bé đó trông dễ bắt nạt, tao cũng .”

 

“Đợi tao với, bắt con bé đó con tin cũng tồi.”

 

Ba kẻ mắt trực tiếp vây lấy Muội Bảo. Muội Bảo tận dụng đà chạy, bất ngờ bật nhảy, xoay tròn chiếc xẻng, bổ thẳng đầu ba tên đó.

 

Ba tên quá khinh địch, kịp đỡ đòn, liền đ.á.n.h cho quỳ rạp xuống đất. Đầu gối chúng đập mạnh xuống nền xi măng, mặt mày tái mét, bất tỉnh nhân sự mà chút sức phản kháng nào.

 

Hai tên phía đang định tấn công Muội Bảo, thấy cảnh tượng liền đầu bỏ chạy.

 

Chạy vài bước Liên Quyết chặn , hai chiêu hạ gục.

 

Muội Bảo xách xẻng tới, đưa tay mặt Liên Quyết, hiểu ý đập tay với cô bé.

 

Liên Quyết và Muội Bảo, hai sức chiến đấu cao nhất trong nhóm, chỉ mất hai phút giải quyết xong tám tên.

 

Đội diệt thi của căn cứ Khôn Châu chứng kiến mà mắt tròn mắt dẹt.

 

“Trời ơi, cô bé đó siêu mạnh.”

 

“Bọn họ tay thật sự là nhanh, chuẩn, độc.”

 

“Cô bé đó mà đội trưởng Cố gặp nhỉ?”

 

nghĩ là .”

 

“Ai, là do mắt tròng.”

 

“Có chút lo lắng kéo chân sẽ là chúng .”

 

“...Chắc đến nỗi đó .”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/noi-la-doi-phe-vat-sao-toan-la-ke-ac-nhan-tan-nhan-the-nay/chuong-240-don-tan-cong-bom-thoi.html.]

 

“Mọi mau kìa, Diêm Hoắc cũng ngã .”

 

Diêm Hoắc còn kịp rút s.ú.n.g Tả Thần dùng roi quấn chặt, thể cử động.

 

Thẩm Úc dùng d.a.o găm ảnh khoa chân múa tay đùi trái của .

 

Thân thể thể động, nhưng miệng vẫn : “Phó căn cứ trưởng của căn cứ Vân Châu là ba tao, chúng mày dám tao thương, ba tao nhất định sẽ tha cho chúng mày!”

 

Giọng Thẩm Úc lạnh lùng: “Kệ ba mày là ai, dám dùng s.ú.n.g Tùy tỷ của bọn tao thương, thì nên chuẩn tinh thần trả thù .”

 

Dao găm ảnh dí sát đùi Diêm Hoắc: “Tao khuyên mày câm miệng, thêm một câu vô nghĩa nào nữa, đùi mày sẽ thêm một lỗ máu.”

 

Diêm Hoắc đội trưởng đội diệt thi quen thói hống hách, chuyện chịu uy h.i.ế.p như .

 

Hắn lập tức sầm mặt: “Mày... A!”

 

Lời còn dứt, đột ngột hét lên đau đớn.

 

Thẩm Úc cắm ngập con d.a.o đùi , xoay nửa vòng rút .

 

Diêm Hoắc đau đến toát mồ hôi lạnh: “Tao đ* mày!”

 

Thẩm Úc vung tay, đ.â.m một nhát đùi của .

 

Lần Diêm Hoắc đau đến nên lời, chỉ thể phát tiếng rên rỉ yếu ớt.

 

Hắn cuối cùng cũng nhận đụng thứ dữ, bắt đầu hạ giọng xin tha: “Đừng g.i.ế.c , thể cho các tinh hạch và vật tư, bao nhiêu cho bấy nhiêu.”

 

Thẩm Úc vẩy m.á.u dao: “Lời lát nữa mày với Tùy tỷ .”

 

Lúc , Tùy Thất đang cong chân đuổi theo Hạ Lạc Nhu.

 

Khi cô xách cưa u minh chạy về phía Hạ Lạc Nhu, cô sợ đến tái mặt, la hét bỏ chạy. Chạy thẳng, chạy xiên, chạy vòng vòng, hai chân thoăn thoắt.

 

Tùy Thất đuổi theo phía thở hổn hển: Khốn kiếp, con nhỏ đây là vận động viên điền kinh , chạy khỏe thế?

 

Hạ Lạc Nhu sợ đuổi kịp, dám dừng .

 

Mãi cho đến khi thấy Diêm Hoắc Thẩm Úc đ.â.m hai nhát, cô mới sợ hãi dừng bước, hét lên một tiếng chói tai với âm lượng cực lớn.

 

Tất cả mặt đều biến sắc khi tiếng hét của cô . Âm thanh quá lớn, dễ thu hút tang thi.

 

Tùy Thất tăng tốc chạy về phía cô , định bịt miệng .

 

Vừa chạy hai bước, một viên đạn bất ngờ b.ắ.n sượt qua chân Hạ Lạc Nhu, tung lên một đám bụi.

 

Tùy Thất ngước mắt , thấy Mục Dã đang cách đó xa, lạnh lùng chằm chằm Hạ Lạc Nhu. Nòng s.ú.n.g giảm thanh trong tay cô vẫn còn vương một làn khói trắng nhàn nhạt.

 

Tiếng thét chói tai của Hạ Lạc Nhu lập tức im bặt.

 

sợ đến mức "thả bom" vì viên đạn suýt trúng .

 

Cú "bom" đó tiếng động. Vốn dĩ sẽ ai phát hiện .

 

Tùy Thất, một hồi vận động kịch liệt, đang lưng Hạ Lạc Nhu thở dốc, chút phòng mà hít một khí độc.

 

Đòn tấn công "bom thối"!

 

Thủ đoạn thật ác độc!

 

Cô lập tức bịt mũi, nhưng vẫn mùi hôi xộc lên đến buồn nôn: “Ọe ~ ọe ~”

 

Cú "bom" chỉ hôi mà còn cay xè cả mắt.

 

Tùy Thất nín thở chạy thục mạng về phía , lúc lướt qua Hạ Lạc Nhu, cô nhịn mà buông lời công kích: “Cô ăn nhiều hành tây lắm , "bom" thối thế.”

 

Hạ Lạc Nhu tuy cũng mùi "bom" của chính cho khó chịu, nhưng cô vẫn cố tỏ hề ghê tởm. Nghe Tùy Thất , cô hổ tức giận, đuổi theo hét lớn: “Cô giỏi thì nữa xem?!”

 

Tùy Thất đầu , chạy đáp: “"Bom" cô thối, "bom" cô thối, "bom" cô thối!”

 

Hạ Lạc Nhu tức điên: “Cô câm miệng, câm miệng, câm miệng!”

 

chỉ mải đuổi theo Tùy Thất, để ý rằng đang ngày càng tiến gần đến Liên Quyết và Muội Bảo.

 

Muội Bảo sớm để ý đến Hạ Lạc Nhu, nín thở chờ cô đến gần.

 

Khi cô chạy ngang qua, Muội Bảo dứt khoát đưa chân .

 

Hạ Lạc Nhu đột ngột vấp ngã, Liên Quyết dùng cây cán bột chọc vai, ngã sõng soài đất một cách mượt mà.

 

“A!” cô kêu lên một tiếng.

 

Xẻng và cây cán bột từ hai phía trái kẹp chặt lấy cô .

 

Hạ Lạc Nhu lập tức dám nhúc nhích.

 

Nghe tiếng kêu của cô , Tùy Thất dừng bước, đầu thì thấy Hạ Lạc Nhu đang co rúm như một con chim cút.

 

Cô đợi cho mùi hôi thối quanh mũi tan , từ từ tiến đến mặt Hạ Lạc Nhu, khẩy : “ , gặp , sẽ ném thẳng cô đống tang thi.”

 

 

Loading...