Nói Là Đội Phế Vật, Sao Toàn Là Kẻ Ác Nhân Tàn Nhẫn Thế Này? - Chương 234: Suy đoán táo bạo
Cập nhật lúc: 2025-10-02 09:03:53
Lượt xem: 4
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Người xếp hàng lập tức lấy tinh hạch ngoài.
“Thơm c.h.ế.t , cho một phần thịt kho tàu.”
“Chủ quán, bán thế nào ?”
“ mang hết tinh hạch của đến đây , đủ mua một phần thịt .”
“Nhanh nhanh, bán cho , bây giờ ngay lập tức ăn !”
Thẩm Úc báo giá: “20 viên tinh hạch đổi một phần thịt kho tàu, một viên tinh hạch đổi một bát cháo.”
Nghe thấy giá , những đang chờ mua cơm bỗng nhiên im lặng trong chốc lát, đó đều tỏ nghi ngờ.
“ nhầm ?”
“Giá đúng.”
“20 tinh hạch? Phải là 200 tinh hạch mới đúng chứ.”
“200 tinh hạch còn là rẻ.”
Người đàn ông xếp hàng đầu tiên với Thẩm Úc: “Anh bạn, nhầm ?”
Thẩm Úc bình tĩnh trả lời: “ nhầm, các bạn cũng nhầm.”
“Chết tiệt, rẻ thật đấy.”
“Ngoan ngoãn, các bạn đây là đang từ thiện .”
“Trời ơi, tận thế mà còn những bụng như các bạn.”
“Chết tiệt, lão nương hy vọng thế giới .”
“Cho một phần thịt kho tàu .”
Thẩm Úc chìa tay : “Trả tinh hạch .”
Dickson bên cạnh hô lên: “Trả tiền xong qua đây lấy thịt.”
Người đàn ông xếp hàng đầu tiên lấy một viên tinh hạch màu đỏ sẫm đặt lòng bàn tay Thẩm Úc: “ trả một viên tinh hạch cao cấp, cần thối .”
Thẩm Úc chắp tay: “Đại ca hào phóng.”
Người đàn ông xua tay: “Haizz, đừng thế.”
Nói xong liền đến mặt Dickson, nhận một bát thịt kho tàu, lấy một đôi đũa từ túi quần , xổm xuống đất ăn ngấu nghiến.
Dickson dặn dò: “Đại ca, ăn xong nhớ mang bát trả .”
Người đàn ông miệng ngậm đầy thịt, nhanh chóng gật đầu.
Thịt kho tàu bán nhanh, Thẩm Úc và Dickson nhanh chóng guồng việc, một thu tinh hạch, một đưa thịt.
Hai mươi phần thịt kho tàu bán hết trong một phút.
Khách hàng cũng hào phóng, Thẩm Úc thu tổng cộng 5 viên tinh hạch cao cấp và 390 viên tinh hạch bình thường, tất cả đều cất kho cá nhân.
Dickson bên cạnh những ăn thịt chờ thu bát.
Sau khi thịt kho tàu bán hết, quầy hàng cháo gạo cũng nhanh chóng đến.
Bùi Dực phụ trách thu tinh hạch, Diệp Tình và Diệp Thừa phụ trách múc cháo.
Bùi Dực thấy đến liền lớn tiếng la lên: “Cháo gạo một tinh hạch một bát, các vị khách xin tự chuẩn đồ ăn, trẻ em ưu tiên.”
Nghe thấy câu , những đứa trẻ vốn đang trốn lều nhựa lén lút ngửi mùi thơm đồng loạt ló đầu .
Diệp Tình thấy chúng, vẫy vẫy chiếc muôi sắt to trong tay: “Các bé mau đến mua cháo , thơm lắm.”
Hai bé dũng cảm đầu chạy từ lều nhựa, thẳng đến nồi cháo bốc khói nghi ngút.
Bụng hai đứa kêu òng ọc, mắt chằm chằm nồi cháo đặc sệt thơm nức.
Cậu bé cao hơn một chút ngẩng đầu Diệp Tình: “Chị ơi, thật sự chỉ cần một viên tinh hạch thôi ?”
Diệp Tình gật đầu: “ , một viên tinh hạch bình thường là .”
Diệp Thừa hỏi: “Có mang bát ?”
“Không mang, chúng em về lấy ngay đây.”
Nói xong chúng liền chạy , chạy gọi bạn: “Tiểu Lan, Phái Phái, A Hoa, mau về lấy bát, thật sự chỉ cần một tinh hạch thôi.”
Một đám trẻ con chạy hết tốc lực về lều nhà , nhanh chóng lấy tinh hạch và bát, chen chúc nồi cháo.
Muội Bảo và Tả Thần vất vả mới xếp chúng thành hai hàng.
Bùi Dực thu tinh hạch, Diệp Tình và Diệp Thừa mỗi cầm một chiếc muôi lớn múc cháo.
Những chiếc bát bọn trẻ mang đến cái nào cũng to, thậm chí đứa còn mang cả một cái chậu.
Đứa bé đó cũng hiểu chuyện, đưa ba viên tinh hạch, Diệp Thừa liền múc cho nó đầy một chậu.
Không ít trẻ con và lớn cháo một tinh hạch một bát, cũng đều cầm bát chạy đến xếp hàng.
Hàng ngày càng dài, thấy điểm cuối.
Một nồi cháo nhanh chóng thấy đáy, Trần Tự và Tân Dặc kịp thời mang đến nồi cháo mới nấu.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/noi-la-doi-phe-vat-sao-toan-la-ke-ac-nhan-tan-nhan-the-nay/chuong-234-suy-doan-tao-bao.html.]
Bùi Dực tiếp tục thu tinh hạch, Diệp Tình và Diệp Thừa ngừng múc cháo.
Trong đám xếp hàng dài đột nhiên vang lên một tiếng hét non nớt và chói tai.
“A!”
Khi Tùy Thất theo tiếng hét, cô thấy một đứa trẻ bảy tám tuổi ai đó ném khỏi hàng.
Bảo an Tả Thần chuyên nghiệp vung sợi roi dài trong tay, cuốn lấy đứa trẻ sắp ngã xuống đất lòng .
Đứa trẻ vẫn hồn, chôn mặt vai run rẩy.
Thủ phạm là một đàn ông trẻ tuổi cao lớn nhưng gầy gò.
Những xung quanh đều lên tiếng khiển trách .
“Anh ! Ném con gì?”
“Đứa trẻ gầy nhỏ như mà cũng tay ?”
“Nếu trai đỡ kịp, đứa bé đó đập đầu xuống đất , đây là lấy mạng nó .”
“Quá đáng thật.”
“ thế, thể như !”
Người đàn ông đó thấy , trợn mắt: “Ai bảo nó cho chen hàng, ngon ngọt với nó , cứ ép tay.”
“Đầu óc vấn đề , đều , cháo gạo trẻ con ưu tiên.”
“Giành ăn với trẻ con, cũng thấy hổ .”
Người đàn ông trẻ tuổi nhạo báng: “Thời buổi , còn gì đến tôn lão ái ấu nữa, chỉ vì , trời tru đất diệt.”
Tùy Thất nhịn tay.
Cô mới nhấc chân, bảo an Muội Bảo bay lên một cước đá lưng đàn ông đó.
Người đàn ông trẻ tuổi lăn vài mét mặt đất thô ráp mới khó khăn dừng , ôm lấy eo ngã đất rên rỉ, một lúc lâu dậy .
Đám ồn ào lập tức im lặng, đều trợn to mắt Muội Bảo.
“Trời ơi, cô bé mạnh ?”
“Wow, cô bé sức lực thật lớn.”
“Ngầu quá, một cước đá bay một to như .”
Muội Bảo cầm búa Liệt Cốt, chỉ đàn ông trẻ tuổi cô đ.á.n.h ngã: “Nói trẻ con ưu tiên là trẻ con ưu tiên, tuân thủ quy tắc, quán ăn gia đình Bảy Cô Tiên của chúng ăn với , cầm tinh hạch của rời khỏi đây.”
Tả Thần thì trực tiếp quất một roi bên cạnh đàn ông đó: “Mau cút .”
Người đàn ông trẻ tuổi dọa cho giật , chịu đựng cơn đau ở eo dậy, chật vật rời .
Có Muội Bảo và Tả Thần dằn mặt, ai dám chen hàng nữa.
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác
Hai trăm phần cháo gạo bán hết thuận lợi.
Tùy Thất và nhanh chóng dọn dẹp.
Một cô bé buộc tóc đuôi ngựa cao lên phía , rụt rè hỏi: “Các chị, hôm nay còn bán cháo nữa ạ?”
Diệp Tình dịu dàng hỏi cô bé: “Em uống cháo ?”
Cô bé l.i.ế.m liếm khóe miệng: “Uống ạ, thơm lắm, nhưng trai em hôm nay uống, em cho cũng nếm thử.”
Diệp Tình đầu Tùy Thất, Tùy Thất trả lời: “Buổi trưa và buổi tối đều cháo gạo.”
Cô bé vui mừng nhảy hai cái, mấy tiếng cảm ơn nhảy chân sáo .
Tùy Thất mỉm , cúi đầu tiếp tục dọn dẹp.
Trong đám đông xung quanh đột nhiên vang lên tiếng xôn xao.
“Này, đây là của đội hậu cần căn cứ Khôn Châu , đến đây?”
“Còn đến một lúc ba , đến gì ?”
“Không là đến mua thịt kho tàu chứ?”
“ bán hết mà.”
Ba mặc đồ tác chiến màu đen hùng hổ thùng vật tư.
Người đàn ông ở giữa vai rộng eo thon, trông cũng khá nhưng vẻ mặt ngạo mạn, hất cằm : “Nghe ở đây thịt kho tàu?”
Tùy Thất đến đối diện , trả lời: “Đã bán hết .”
Cao Hướng Minh liếc Tùy Thất một vòng: “Làm cho thêm hai mươi… , 30 phần, đóng gói mang .”
Tùy Thất nhạt trả lời: “Không .”
Ánh mắt Cao Hướng Minh trầm xuống: “Cô là ai ? Dám từ chối yêu cầu của .”
Ồ, câu cô mới từ miệng Hạ Lạc Nhu cách đây lâu.
Cô vẻ mặt và giọng điệu giống Hạ Lạc Nhu đến chín phần của , táo bạo suy đoán:
“Anh là bạn trai của đội trưởng đội diệt thi căn cứ Khôn Châu chứ?”