Nói Là Đội Phế Vật, Sao Toàn Là Kẻ Ác Nhân Tàn Nhẫn Thế Này? - Chương 228: Rất hăng hái

Cập nhật lúc: 2025-10-01 13:05:46
Lượt xem: 4

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tùy Thất từng chứng kiến côn pháp của , cô yên tâm vỗ vai : “Giao cho đấy.”

 

Nói xong cô liền chạy tìm cầu thang bộ, khi lượn một vòng trong đại sảnh, cuối cùng cô cũng tìm thấy lối và nhanh chóng chạy lên lầu.

 

Tòa nhà mười bốn tầng, Tả Thần và Muội Bảo lẽ đang ở vị trí tầng mười hai.

 

Tùy Thất chạy một mạch lên tầng mười hai, tìm kiếm từng phòng một.

 

Khi đến căn phòng thứ sáu, cuối cùng cô cũng thấy sợi dây thừng lơ lửng ngoài cửa sổ, cùng với roi Phong Đoạn và búa Liệt Cốt đặt ở góc tường.

 

Khung cửa sổ đó sớm hư hỏng nặng, chỉ còn một ít khung kim loại ở hai bên.

 

Cô nhanh chóng chạy đến bên cửa sổ, ló đầu ngoài , Tả Thần và Muội Bảo đang ở ngay cửa sổ hai mét.

 

Họ dây thừng trói chặt , đầu cúi gục, bất tỉnh treo lơ lửng giữa trung.

 

Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác

Tùy Thất thu lưỡi cưa U Minh kho cá nhân, quấn dây thừng hai vòng quanh cổ tay, dùng khuỷu tay chống lên bệ cửa sổ, túm lấy dây thừng và sức kéo lên.

 

Vừa mới kéo họ lên một chút, tủ quần áo cách đó xa đột nhiên lao một , bổ nhào tới bên cạnh, ôm lấy hai chân cô lật cô xuống .

 

“Chết tiệt!”

 

Tên g.i.ế.c cô!

 

Trong nháy mắt, cô toát mồ hôi lạnh, một tay nắm chặt bệ cửa sổ, tay dùng cùi chỏ thúc mạnh đầu đối phương, hai chân thì dùng hết sức bình sinh đạp loạn xạ.

 

đối phương là một đàn ông trưởng thành, sức lực hai bên chênh lệch quá lớn.

 

Nửa của cô nhanh chóng ngửa ngoài cửa sổ, cô bất giác hét lên một tiếng.

 

Chết tiệt, lật chúi đầu xuống từ tầng 12, cô sẽ c.h.ế.t t.h.ả.m !

 

Sự phản kháng liều mạng của cô tác dụng gì, cô vẫn từ từ lật ngoài cửa sổ.

 

Ngay lúc phần hông của cô cũng sắp lọt khỏi bệ cửa sổ, vai trái đột nhiên ai đó giữ chặt .

 

Cô đột ngột ngước mắt lên, thấy Tả Thần tỉnh táo trở .

 

Hai mắt Tùy Thất sáng lên: “Anh Thần!”

 

Anh nắm chặt vai Tùy Thất: “Chị Tùy, cố gắng thêm chút nữa.”

 

Tùy Thất dùng tay còn chống khung cửa sổ bên , Tả Thần đẩy mạnh vai cô một cái, phần eo trở xuống của cô lùi một đoạn.

 

Lúc Tả Thần mới buông vai cô , một tay ôm Muội Bảo, một tay vịn bệ cửa sổ, hai chân đạp lên tường nhảy thành công trong.

 

Nhân lúc nhảy xuống từ cửa sổ, tung một cước đá văng gã đàn ông đang ôm chân Tùy Thất.

 

Tên đó ngã xuống đất lập tức bò dậy định bỏ chạy, Tùy Thất , hung hăng đá một phát hạ bộ của .

 

Cú đá của cô vô cùng hiểm, tên đó ôm lấy háng, rên rỉ ngã xuống đất.

 

“Dám tay g.i.ế.c tao , nửa đời thái giám !”

 

Cô đ.ấ.m thêm một cú thái dương , liền trợn trắng mắt ngất .

 

Tả Thần giơ ngón cái lên: “Chị Tùy lắm.”

 

Tùy Thất xua tay: “Cũng tạm thôi.”

 

Cô lấy một con d.a.o phay sắc bén từ kho cá nhân, chặt đứt dây thừng hai họ.

 

Tả Thần ôm thẳng Muội Bảo xuống đất, xoa xoa cánh tay đau nhức, với Tùy Thất: “Chị Tùy mau đây cho dựa chút, chóng mặt chân mềm quá.”

 

Tùy Thất xuống mặt , để dựa tấm lưng mấy rộng rãi của .

 

Đợi Tả Thần nghỉ ngơi một lúc, cô mới lên tiếng hỏi: “Chuyện gì , treo lủng lẳng bên ngoài như bao cát thế ?”

 

“Haizz, chỉ nhớ là đang ngủ, lúc tỉnh thì thấy mặt cô.” Anh c.h.ử.i thề hai tiếng. “Chắc là ám toán .”

 

Anh ngẩng đầu khỏi lưng Tùy Thất: “Anh Thẩm ?”

 

Tùy Thất thật: “Đang tắm m.á.u chiến đấu lầu.”

 

Tả Thần sốt sắng: “Vậy chúng mau xuống giúp .”

 

Tùy Thất kéo dựa lưng : “Liên Quyết cũng ở đó, nghỉ thêm lát nữa .”

 

“Ồ, Liên Thần cũng ở đó .”

 

Anh yên tâm, vững vàng dựa Tùy Thất, đưa tay vỗ vỗ lưng cô: “Tối qua mơ thấy cô tìm chúng .”

 

Tùy Thất mở danh sách vật tư: “Chúc mừng giấc mơ của thành hiện thực.”

 

Tả Thần khàn khàn: “Sao Muội Bảo của vẫn tỉnh, trong kho cá nhân t.h.u.ố.c nào dùng ?”

 

Cô trả lời: “Đang tìm đây.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/noi-la-doi-phe-vat-sao-toan-la-ke-ac-nhan-tan-nhan-the-nay/chuong-228-rat-hang-hai.html.]

 

Lục lọi trong mục t.h.u.ố.c men một lúc lâu, cuối cùng cô cũng tìm một bình xịt đ.á.n.h thức ý thức, xem kỹ hướng dẫn sử dụng, xác nhận tác dụng phụ gì mới xịt cho Muội Bảo.

 

Xịt xong lâu, Muội Bảo liền rung rung hàng mi tỉnh .

 

Tùy Thất nắm tay Muội Bảo xoa xoa.

 

Muội Bảo nắm tay Tùy Thất, đôi mắt cong lên : “Chị Tùy, chị đến .”

 

Cô áp má lòng bàn tay Muội Bảo: “ , chị đến .”

 

Muội Bảo sờ đầu : “Sao em thấy chóng mặt, còn yếu sức nữa.”

 

Tả Thần dỗ dành cô bé: “Không , một lát là khỏe thôi.”

 

Tùy Thất ôm cô bé lòng: “Ngủ thêm chút nữa , ngủ dậy là khỏe ngay.”

 

Muội Bảo gật đầu, dựa vai cô ngủ .

 

Ngồi tại chỗ vài phút, Tả Thần cõng Muội Bảo lên lưng, Tùy Thất thu roi Phong Đoạn và búa Liệt Cốt kho cá nhân, hai xuống lầu.

 

Khi đến tầng 3, họ vặn gặp Liên Quyết và Thẩm Úc đang định lên.

 

Liên Quyết đang đỡ Thẩm Úc đầy máu.

 

Tả Thần thấy bộ dạng của Thẩm Úc, vội vàng đến bên cạnh , giọng lo lắng: “Sao thương nặng như ?”

 

Thẩm Úc khẽ lắc đầu: “Không nặng, cơ bản đều là m.á.u của khác.”

 

Tả Thần tin: “Không thương nặng còn cần Liên Thần đỡ?”

 

Thẩm Úc mím môi, nhỏ giọng : “Đùi dùng gậy bóng chày đập một phát, đau.”

 

Tả Thần mặt liền sa sầm, với Liên Quyết: “Anh Liên, giúp cõng Muội Bảo một lát.”

 

Muội Bảo chuyển thành công sang lưng Liên Quyết.

 

Tả Thần một tay cõng Thẩm Úc lên: “Đừng nữa, cõng .”

 

Tùy Thất thẳng: “Chúng tìm một phòng ở tầng 3 nghỉ ngơi một chút .”

 

Tất cả đều đồng ý.

 

Họ tìm một căn phòng cửa ở tầng 3 để tạm nghỉ chân.

 

Tùy Thất trải một lớp ga giường lên sàn nhà đầy bụi, trải thêm một chiếc chăn lên .

 

Tả Thần định đặt Thẩm Úc lên đó, nhưng Thẩm Úc véo vai : “Máu sẽ bẩn chăn.”

 

Tả Thần liền : “Vậy cho bộ đồ khác nhé?”

 

Thẩm Úc : “Được.”

 

Trong kho cá nhân của Tùy Thất ít quần áo, cô tìm cho Thẩm Úc một chiếc áo thun cộc tay, một chiếc áo khoác và một chiếc quần.

 

Tả Thần dẫn một căn phòng nhỏ đồ, cõng đến xuống chăn.

 

Muội Bảo cũng Liên Quyết đặt lên chiếc chăn mềm mại, nắm chặt tay, ngủ ngon lành.

 

Tùy Thất sờ mặt cô bé, lấy bình xịt giảm đau và keo đông máu, đến bên cạnh Thẩm Úc.

 

Tả Thần gác đùi của Thẩm Úc lên đùi , nhẹ nhàng vén ống quần lên.

 

Chỗ đùi tiếp giáp với chân giả bầm tím một mảng.

 

Tả Thần và Tùy Thất đau lòng nhíu mày.

 

Thẩm Úc đưa tay day day giữa hai hàng lông mày của họ: “Đừng nhíu mày nữa, mau bôi t.h.u.ố.c cho .”

 

Tả Thần xịt bình giảm đau cho , Tùy Thất thì bôi keo đông máu.

 

Bôi vài lớp mới dừng tay.

 

Xử lý xong vết thương ở chân, Tả Thần vén áo lưng lên, phần xương bả vai cũng bầm tím một mảng.

 

Trên eo còn vài vết đao.

 

Tùy Thất và Tả Thần một phen bận rộn.

 

Xử lý xong vết thương, Tùy Thất lấy một gói khăn ướt đưa cho Tả Thần.

 

Tả Thần hiểu ý nhận lấy, rút một tờ khăn ướt lau vết m.á.u mặt Thẩm Úc.

 

Thẩm Úc nhắm mắt mặc cho lau.

 

Lau một nửa, Tả Thần gương mặt còn vương chút m.á.u của Thẩm Úc, ngón tay đặt cằm bất giác xoa nhẹ hai cái.

 

“Anh Thẩm, trông thế cũng ngầu phết đấy.”

Loading...