Nói Là Đội Phế Vật, Sao Toàn Là Kẻ Ác Nhân Tàn Nhẫn Thế Này? - Chương 222: Cậu có phiền không hả
Cập nhật lúc: 2025-10-01 07:46:58
Lượt xem: 4
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Nước bọt trong suốt văng tung tóe.
Tùy Thất, Diệp Thừa và Hạ Lạc Nhu đều sững sờ.
Ai cũng ngờ Diệp Tình chiêu tấn công bằng nước bọt.
công nhận, chiêu quá độc.
Lực công kích cao, nhưng tính sỉ nhục thì cực mạnh.
Diệp Tình phun đến khô cả miệng mới dừng , đưa tay vuốt tóc mái trán: “Phù, thật.”
Mặt Hạ Lạc Nhu dính đầy nước bọt, đến cả thở cũng ngừng .
Một lúc , cô điên cuồng gào lên: “Diệp Tình! Tao g.i.ế.c mày!”
Cô quên luôn cả lưỡi cưa U Minh đang kề sát cổ, định lao tới chỗ Diệp Tình.
Chiếc cổ trắng nõn khẽ lướt qua răng cưa màu bạc, m.á.u tươi lập tức trào .
Hạ Lạc Nhu cảm nhận cơn đau từ cổ truyền đến, ngây sững tại chỗ.
Cơn tức vì sỉ nhục thể trút , cả cô tức đến phát run, ánh mắt trừng trừng Diệp Tình như xé xác cô .
Viên Thiên Hạo liếc vết thương cổ Hạ Lạc Nhu, sang Tùy Thất : “Gây thương tích trong Hiệp Hội Lính Đánh Thuê sẽ phạt 500 tinh hạch.”
Tùy Thất , lập tức thu lưỡi cưa U Minh : “ chủ động cô thương, là cô tự đ.â.m lưỡi cưa của đấy chứ.”
Không còn lưỡi cưa U Minh uy hiếp, Hạ Lạc Nhu thở phào nhẹ nhõm, vịn cửa nghỉ một lúc.
Cảm nhận nước bọt mặt dần khô , sắc mặt cô sa sầm, lạnh lùng : “Viên Thiên Hạo, nhà vệ sinh ở ?”
Viên Thiên Hạo: “Dickson, đưa cô Hạ qua đó.”
Dickson dẫn Hạ Lạc Nhu đến nhà vệ sinh, tiếng nước nhanh chóng vang lên.
Hạ Lạc Nhu ở trong đó lâu, lúc bước , mặt đỏ bừng.
Cô căm hận Tùy Thất và Diệp Tình: “Các cứ chờ đấy, mối thù hôm nay nhất định sẽ báo.”
“Ồ, cô nhất nên cầu nguyện đừng gặp chúng .” Tùy Thất thản nhiên đáp. “Lần vì đang ở Hiệp Hội Lính Đánh Thuê nên mới dễ dàng tha cho cô như .”
Tùy Thất nghiêng đầu: “Lần nếu gặp , lẽ sẽ ném thẳng cô bầy tang thi đấy.”
Đôi mắt Hạ Lạc Nhu khẽ run, cô c.ắ.n chặt môi , thở dốc một lúc tức giận xoay bỏ thèm ngoảnh .
Dickson theo cô , đóng cửa khi cô rời .
Nhất thời, ai trong phòng lên tiếng.
Viên Thiên Hạo phá vỡ sự im lặng.
Hắn lập tức tới mặt Tùy Thất: “Xin mạn phép hỏi một câu, cô rốt cuộc là ai?”
Tùy Thất đáp ngay: “Người ngoài hành tinh.”
Khóe miệng Viên Thiên Hạo nhếch lên: “Cô thật đùa.”
Hắn những thùng vật tư bằng gỗ, yên tâm xác nhận : “Số vật tư xuất hiện từ hư , liệu biến mất hư ?”
“Không .” Tùy Thất nghiêng đầu chỉ Dickson. “Nếu vật tư biến mất, thể bảo liên lạc với .”
Ánh mắt Viên Thiên Hạo di chuyển qua giữa Dickson và Tùy Thất: “Hai quen ?”
Tùy Thất lên tiếng khi Dickson kịp trả lời: “Anh hỏi nhiều quá đấy.”
Cô liếc Viên Thiên Hạo một cách thờ ơ: “ trả tiền, việc. Ngoài , đừng hỏi nhiều.”
“Xin , là thất lễ.” Viên Thiên Hạo chỉnh thái độ. “Về chuyện ngày mai đáp chuyên cơ riêng đến căn cứ Khôn Châu, sẽ chi tiết hơn cho ba vị.”
Ba Tùy Thất nghiêm túc xong, xác nhận vấn đề gì, hai bên liền ký hợp đồng.
Sau khi Tùy Thất ký tên xong, cô hỏi: “Chỗ các cung cấp chỗ ở ?”
“Có, ở tầng 3.” Viên Thiên Hạo trả lời.
“Mười thùng vật tư hơn 350 món, kiểm kê , phần dư cứ tính là phí phòng tối nay của chúng .” Tùy Thất .
Viên Thiên Hạo: “Được.”
Hắn và Dickson nhanh chóng kiểm kê xong vật tư, tổng cộng 402 món.
Viên Thiên Hạo lâu thấy vật tư chất lượng cao như .
Mười thùng vật tư, dù là thực phẩm t.h.u.ố.c men, tất cả đều còn trong hạn sử dụng.
Còn cả t.h.u.ố.c khử mùi, keo đông m.á.u và bình xịt cầm máu, những thứ mà từng thấy bao giờ.
Viên Thiên Hạo hài lòng với giao dịch , liền bảo Dickson dẫn họ đến phòng suite nhất, còn cho mang tới ba bộ quần áo mới.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/noi-la-doi-phe-vat-sao-toan-la-ke-ac-nhan-tan-nhan-the-nay/chuong-222-cau-co-phien-khong-ha.html.]
Dickson đưa họ đến phòng xuống lầu việc.
Ba Tùy Thất lượt tắm rửa xong, quần áo mới dựa chiếc ghế sô pha rộng rãi, mềm mại.
Diệp Tình và Diệp Thừa hai bên, chăm chú Tùy Thất.
Tùy Thất khẽ nhếch môi: “Sao nào, nhan sắc của chị đây là đỉnh của chóp ?”
“Vâng ạ.” Diệp Tình ôm đầu cô dụi dụi. “Đặc biệt xinh .”
Tùy Thất hất cằm: “Cảm ơn khen.”
Diệp Tình mắt Tùy Thất, chân thành : “Cảm ơn chị giúp chúng em bỏ nhiều vật tư như , còn giúp chúng em trút giận.”
Cô khẽ thở dài: “Chị giúp chúng em nhiều như , mà chúng em chẳng gì giúp chị.”
“Dễ thôi.” Tùy Thất ngả xuống đùi cô. “Giúp chị xoa đầu, còn Diệp Thừa thì đ.ấ.m chân cho chị.”
Hai chị em lời nào, lập tức bắt tay việc.
Tùy Thất đưa phản hồi: “Diệp Tình giữ lực nhé, Diệp Thừa tay nhẹ một chút, đừng đ.ấ.m chị như đ.ấ.m tang thi.”
Diệp Thừa kịp thời điều chỉnh lực.
“Như ạ?”
“Ừm, cứ giữ như .”
Nửa giờ , dịch vụ mát-xa kết thúc.
Tùy Thất lấy một ít đồ ăn thức uống từ kho cá nhân, chất đầy bàn nhỏ.
Để hai chị em ở phòng ăn cơm, cô xuống lầu, ngoài tìm điểm vật tư.
Một đưa hơn 400 món vật tư khiến cô đau lòng khôn xiết, cần gấp rút thu thập thêm vật tư để lấp đầy trống trong lòng.
Vừa 20 mét, Dickson đuổi theo: “Chị Tùy, chị Tùy!”
Tùy Thất dừng bước, Dickson cao ráo chân dài, nhanh chóng đuổi kịp cô.
Dickson nhiệt tình : “Chị Tùy, chị , em xong việc , thể lái xe của hiệp hội đưa chị .”
Tùy Thất hỏi thẳng: “Miễn phí ?”
“Ờ… ạ.” Dickson gãi đầu. “Xe của hiệp hội, mỗi giờ trả 20 viên tinh hạch bình thường.”
Cô ngước mắt : “Cậu giá nhân viên ?”
Dickson toe toét : “Em mới đến ba ngày, còn qua thời gian thử việc, tính là nhân viên chính thức.”
Tùy Thất: … Cũng đúng.
Cô nghĩ một lúc : “Tiếng xe chạy thu hút tang thi ?”
Dickson đáp: “Không chị, xe của Hiệp Hội Lính Đánh Thuê đều thiết kế cách âm, tiếng nhỏ.”
“Vậy , lấy xe , ở đây chờ.”
“Vâng ạ!”
Kỹ thuật lái xe của Dickson , êm nhanh.
Có phương tiện di chuyển, hiệu suất tìm kiếm vật tư của Tùy Thất cũng tăng lên ít.
Chỉ trong hai giờ thu gom ba điểm vật tư nhỏ, hơn 100 món.
Cô dự định thu dọn xong điểm vật tư ở siêu thị ngầm mắt sẽ về hiệp hội.
Siêu thị ngầm nguồn sáng, tối đen như mực, Tùy Thất bật đèn pin quang não để chiếu sáng.
Dickson cao to thế mà sợ bóng tối, run rẩy cô: “Chị Tùy, ở đây tang thi ạ?”
Tùy Thất cẩn thận lắng xung quanh, mùi hôi thối rõ rệt.
Cô lấy lưỡi cưa U Minh , với Dickson: “Cậu ngoài chờ .”
Dickson: “Không , lỡ chị một gặp tang thi thì ?”
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác
Tùy Thất: “… sẽ tay.”
“Lỡ như đ.á.n.h thì .”
“ sẽ chạy.”
“Vậy lỡ gặp tang thi cấp cao thì .”
“Cậu phiền phức quá, nhanh .”
Dickson lưu luyến trở chiếc xe màu đen: “Chị , em sẽ ngay đây, chị là thấy em liền.”
Tùy Thất vẫy tay: “Được .”