Nói Là Đội Phế Vật, Sao Toàn Là Kẻ Ác Nhân Tàn Nhẫn Thế Này? - Chương 211: Thiếu niên, không thể nhìn mặt mà bắt hình dong
Cập nhật lúc: 2025-10-01 02:38:03
Lượt xem: 4
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Diệp Tình đặt cây gậy sắt trong tay xuống bên cạnh: "Cũng hẳn, chúng chỉ cõng cô từ bên ngoài về thôi."
Tùy Thất: "Nếu các cõng về, c.ắ.n c.h.ế.t ."
Cô thành khẩn cảm ơn: "Cảm ơn hai vị cứu ."
Diệp Tình vén mớ tóc mái trán: "Tiện tay thôi, cần khách sáo."
Diệp Thừa như một cái máy lặp , theo: "Không cần khách sáo, cần khách sáo."
Trên đời nhiều kẻ thấy c.h.ế.t cứu, tiện tay cứu giúp thường thấy.
Huống chi là trong tận thế zombie hoành hành, ốc mang nổi ốc.
Tùy Thất ghi nhớ ân tình của họ trong lòng, nhưng ngoài miệng chỉ hỏi: "Vết thương đùi , là mà ?"
"À, một đứa trẻ con cắn." Diệp Tình thật.
"Trẻ con mà c.ắ.n vết răng to thế ?" Tùy Thất chút kinh ngạc.
"Ừm, là trẻ con, nhưng cũng mười hai mười ba tuổi." Diệp Thừa khoa tay múa chân, "Miệng nó há to thế , tư thế đó trông như ăn thịt cô luôn ."
Diệp Tình xác nhận: "A Thừa miêu tả chân thật, hề khoa trương chút nào."
"Nó thấy chúng liền chạy mất, chúng thấy thằng bé đó cũng giống zombie, nên mới mang cô về xem tình hình."
"Để cô đó, sợ cô khác ăn thịt thật."
Nói xong cô liền thấy cổ tay sưng đỏ của Tùy Thất, chút hổ mà sờ gáy.
"Cái đó, chúng trói tay chân cô cũng là để đề phòng bất trắc, cô đừng trách."
Tùy Thất xoay xoay cổ tay: "Vết thương nhỏ, ."
"Rầm rầm!"
Đột nhiên một tiếng sấm vang lên, dọa cô giật .
Không ngửi thấy mùi mưa, sấm.
Hỏng , khí hôi thối ở đây lẽ hỏng mũi cô chứ?
Cô lo lắng sờ sờ chóp mũi, đối diện Diệp Thừa vội siết chặt thắt lưng: "Xin , bụng kêu to."
Tùy Thất im lặng hai giây giơ ngón tay cái lên: "Rất vang dội."
Diệp Thừa ngượng ngùng .
Diệp Tình vỗ nhẹ cánh tay : "Em siết chặt thắt lưng , tiếng bụng em kêu còn dụ cả zombie đến đấy."
Diệp Thừa cãi : "Chị , đó em trai chị hai ngày liền gì ăn, em cố ý."
Tùy Thất hai chị em xanh xao vàng vọt, lấy hộp bánh quy từ kho đồ cá nhân .
Một hộp bánh quy ba vị, tổng cộng 20 miếng nhỏ.
Tùy Thất lấy mỗi vị ba miếng, cất hộp bánh quy kho.
Sau khi , cô giả vờ lấy đồ từ túi quần, đưa bánh quy cho hai chị em: "Mời các ăn."
Hai thấy chín miếng bánh quy nhỏ trong tay Tùy Thất, mắt đều sáng rực.
Diệp Tình nuốt nước bọt: "Trời đất ơi, đây là bánh quy ?"
Bụng Diệp Thừa kêu ầm ĩ: "Mùi thơm nồng đậm , là bánh quy hết hạn!"
Mặt họ gần như vùi lòng bàn tay Tùy Thất, lỗ mũi phập phồng ngừng, khóe miệng chất lỏng lấp lánh.
Tùy Thất đưa tay về phía : "Ăn ."
Hai mắt sáng như về phía Tùy Thất: "Thật sự cho chúng ăn ?"
Tùy Thất gật đầu.
Diệp Tình cảm động thôi: "Cảm ơn cô, ."
Cô lấy mỗi vị một miếng.
Diệp Thừa chùi tay quần, cũng lấy ba miếng.
Hai nâng niu bánh quy trong lòng bàn tay, ăn từng miếng nhỏ một cách trân trọng.
"Ừm~"
"Lâu lắm ăn đồ thơm ngọt như ."
"Ngon quá, đây cũng thấy bánh quy ngon thế ."
"Làm bây giờ chị ơi, em ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/noi-la-doi-phe-vat-sao-toan-la-ke-ac-nhan-tan-nhan-the-nay/chuong-211-thieu-nien-khong-the-nhin-mat-ma-bat-hinh-dong.html.]
"Đừng nữa, chị cũng ."
Tùy Thất ba miếng bánh còn trong lòng bàn tay , và hai chị em rơm rớm nước mắt, lo lắng hỏi: "Các như , khác bắt nạt ?"
Diệp Tình l.i.ế.m vụn bánh quy ở khóe miệng: "Thường xuyên bắt nạt, nhưng chúng cũng dạng dễ chọc, cơ bản đều trả thù ngay tại trận."
Diệp Thừa gật đầu: " , chúng sống đến bây giờ, cũng vài phần thực lực, quả hồng mềm ."
Tùy Thất: "Ồ, thì ."
Họ ăn xong hai miếng bánh quy liền dừng , để một miếng ăn.
Diệp Tình nữa bày tỏ lòng ơn: "Cảm ơn cô chia sẻ đồ ăn với chúng , bánh quy ngon như , tốn nhiều tinh hạch ?"
Tùy Thất:... Tinh hạch là cái gì?
Cô khẽ cong môi : "Đoán xem."
Diệp Tình suy đoán: "Chín miếng bánh quy, chắc một trăm tinh hạch nhỉ?"
Diệp Thừa lắc đầu: "Tươi mới thế , em nghĩ ít nhất hai trăm."
Tùy Thất vẻ bí ẩn về phía Diệp Thừa: "Cũng gần đúng đó."
Diệp Thừa ngưỡng mộ cô: "Tốt quá, cô trông vẻ giỏi g.i.ế.c zombie, chắc chắn thiếu tinh hạch."
Tùy Thất xong những lời liền nắm một thông tin hữu ích:
Giết zombie, tinh hạch, đổi vật tư.
Cô ho nhẹ một tiếng, thầm nghĩ: Thiếu niên, thể mặt mà bắt hình dong, một con zombie cũng từng giết.
Cô mới đến, còn gặp con zombie nào.
Diệp Tình bên cạnh cũng tán đồng gật đầu: "Da cô trắng như , tóc chất lượng như , trông là ngày nào cũng ăn no."
Cô sờ sờ khuôn mặt gầy gò của : "Không giống , đói đến mặt vàng như nghệ, tóc chẻ ngọn, 23 tuổi mà trông như 32."
Tùy Thất khẽ nhíu mày: "Các bao lâu ăn một bữa?"
"Không cố định." Diệp Thừa thở dài, "Phải xem khi nào đội trao đổi vật tư đến, còn xem tinh hạch trong tay đủ đổi bao nhiêu đồ ăn."
"Đồ ăn đắt, tinh hạch chúng tích cóp , chỉ đủ mua bánh bột mì dẻo hết hạn." Diệp Tình nâng niu miếng bánh quy nhỏ cuối cùng, "Đây là đầu tiên trong ba tháng qua, chúng ăn đồ hết hạn."
Ánh mắt cô Tùy Thất, thậm chí thể gọi là tha thiết.
Tùy Thất đặt ba miếng bánh quy cuối cùng tay cô: "Đây cũng là cho các , ăn ."
Diệp Tình lập tức đẩy bánh quy tay cô: "Không , chúng ăn hết cô ăn gì, cô ăn ."
Tùy Thất ấn tay cô , với giọng cho từ chối: " còn, cái vốn dĩ là cho các ."
Hai còn định từ chối, Tùy Thất thẳng: " ngoài một chuyến."
Diệp Thừa: "Gì? Cô ngoài một ?"
Diệp Tình đồng ý: "Gần đây zombie tuy nhiều, nhưng vẫn , một cô ngoài quá nguy hiểm, chúng cùng cô."
Tùy Thất từ chối, kho đồ cá nhân của cô thể phát hiện, vẫn là hành động một cho chắc.
Hơn nữa cô thể cảm ứng gần đây điểm vật tư, nhanh chóng thu thập.
Hai chị em bản tính lương thiện, sợ Tùy Thất xảy chuyện, liền nắm chặt cây gậy sắt trong tay đòi cùng.
Tùy Thất dùng một câu đ.â.m tim "Các theo sẽ ảnh hưởng đến khả năng của ", mới khuyên hai , khiến họ ủ rũ cụp đuôi co ro ở góc tường.
Tùy Thất sờ đầu hai : "Ngoan ngoãn ở ăn bánh quy, một lát sẽ về."
Nói xong cô liền cửa.
Diệp Thừa ôm mặt: "Chị gái lúc ngủ trông yếu đuối, tỉnh dậy biến thành khác, cảm giác an ."
Diệp Tình ngơ ngác vuốt chỗ Tùy Thất sờ, hốc mắt ửng hồng: "Sao thế , đột nhiên cảm giác yêu thương như em gái."
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác
"Chị quá, em ơi." Cô định mếu máo, Diệp Thừa nhét cho một miếng bánh quy, "Bình tĩnh , tiếng sẽ dụ zombie đến, ăn chút bánh quy nén nước mắt ."
"Em đúng."
Diệp Tình nuốt tiếng xuống, ngoan ngoãn ăn bánh quy.
Tùy Thất khỏi cửa thấy tầng mờ ảo tường hành lang.
Đây là tầng tám.
Thật là khó hai chị em , cõng cô leo tám tầng lầu.
Đủ lợi hại.
Cô lấy dung dịch khử mùi phun từ đầu đến chân hai vòng, cầm U Minh Cưa, nhấc chân chạy lên lầu.