Nói Là Đội Phế Vật, Sao Toàn Là Kẻ Ác Nhân Tàn Nhẫn Thế Này? - Chương 208: Ra tay hào phóng thế?

Cập nhật lúc: 2025-10-01 00:56:32
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Lời của Lâm Phong dứt, ba Lục Nhung cũng giấu vẻ tò mò mà về phía Tùy Thất.

 

Ngược , Tả Thần, Thẩm Úc và Muội Bảo đều sa sầm mặt.

 

Câu hỏi của Lâm Phong thiện cho lắm.

 

Tả Thần nhíu mày: "Cậu ý gì?"

 

Giọng Thẩm Úc lạnh lùng: "Muốn gây sự ?"

 

Muội Bảo dậy khỏi ghế, ánh mắt hung dữ Lâm Phong.

 

Lâm Phong nhớ cú đá đầu gặp mặt, liền khoanh tay ngực, ngả để bảo vệ .

 

Tùy Thất khẽ một tiếng, ngước mắt về phía Lâm Phong: " cũng tò mò, thật sự là Lâm Phong ?"

 

Lâm Phong chút do dự : " đương nhiên là ."

 

Tùy Thất nghiêng đầu : "Vậy , chứng minh thế nào?"

 

Lâm Phong: "... mà còn cần chứng minh ?"

 

Cô cong mắt : "Anh xem, câu hỏi hỏi chẳng câu trả lời ."

 

Lâm Phong sững sờ một lúc lâu mới phản ứng : "Không đúng, rõ ràng là hỏi cô, thành cô hỏi ?"

 

Cô mỉm .

 

Giang Trần vỗ vai Lâm Phong, thở dài: "Thôi bỏ Lâm, chúng mà đối đầu với Tùy Thất, nào đùa giỡn ."

 

Cậu dúi tay Lâm Phong một miếng bánh kem nhỏ: "Ít thì đỡ khinh bỉ, ăn ."

 

"Không tồi đấy Giang Trần." Tùy Thất nhướng mày về phía , "Có tiến bộ."

 

Giang Trần hừ một tiếng: "Đó là đương nhiên."

 

Lâm Phong liếc Tùy Thất, c.ắ.n một miếng bánh kem nhỏ, gì nữa.

 

Tả Thần, Thẩm Úc và Muội Bảo cũng thu ánh mắt thiện cảm với bốn đối diện, cúi đầu ăn bánh ngọt.

 

Không khí căng thẳng dần dần trở nên dịu .

 

Lục Nhung đúng lúc mở lời: "Tùy Thất, chúng mang quà cho cô."

 

lấy từ chiếc vali da màu nâu một hộp trang sức bằng gỗ: "Đây là sợi dây chuyền ngọc trai chọn cho cô."

 

"Cô xem thích ." Cô mở hộp trang sức , để lộ sợi dây chuyền tinh xảo lớp vải nhung đen.

 

Những viên ngọc trai màu xanh lam nhạt tỏa ánh sáng dịu nhẹ, phần kim loại màu xanh nước biển bao quanh ngọc trai thiết kế độc đáo.

 

Toàn bộ sợi dây chuyền mềm mại như sóng biển, mộng ảo như mây mù.

 

Ánh mắt Tùy Thất một khi dán dời .

 

cô ngại dám nhận, vì cô chuẩn quà đáp lễ.

 

Đang định mở miệng từ chối, Lục Nhung cầm sợi dây chuyền lưng cô: " giúp cô đeo lên."

 

"Không cần Lục Nhung, ..." Lời còn xong, Lục Nhung đeo xong sợi dây chuyền cho cô.

Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác

 

Muội Bảo lập tức khen: "Oa~ quá!"

 

Lục Nhung : "Mắt của tồi chứ."

 

Muội Bảo gật đầu: "Vâng, hợp với chị Tùy."

 

Lục Nhung sờ đầu cô bé: " cũng chọn một cái cho em nữa."

 

Muội Bảo đan hai tay , mắt lấp lánh về phía Lục Nhung.

 

"Thật ạ chị Nhung?"

 

"Tất nhiên ."

 

Sợi dây chuyền Lục Nhung tặng Muội Bảo cũng lựa chọn tỉ mỉ.

 

Mặt dây chuyền là một viên đá quý màu hồng hình trái tim, xung quanh đính một vòng kim cương lấp lánh.

 

Toàn bộ sợi dây chuyền ngọt ngào cao quý, đốn tim Muội Bảo.

 

Cô bé thẳng thắn bày tỏ sự vui mừng của : "Cảm ơn chị Nhung, em thích lắm!"

 

Lục Nhung nhéo má cô bé: "Thích là ."

 

Món quà tặng đối phương yêu thích, đó là lời cảm ơn nhất đối với chuẩn quà.

 

Tùy Thất cũng khách sáo nữa: "Dây chuyền , sẽ đeo cẩn thận, cảm ơn."

 

Lục Nhung đáp: "Không gì."

 

Giang Trần cũng đưa món quà của : chuyển khoản cho Tùy Thất 1 triệu tiền liên hành tinh.

 

Tùy Thất:!!!

 

Muội Bảo: "Oa~"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/noi-la-doi-phe-vat-sao-toan-la-ke-ac-nhan-tan-nhan-the-nay/chuong-208-ra-tay-hao-phong-the.html.]

 

Tả Thần: "Hô, tay hào phóng thế?"

 

Thẩm Úc: "Làm gì ?"

 

Cậu vẻ nhà giàu : " chọn quà, là cứ đưa tiền trực tiếp , các thích gì thì mua nấy."

 

Cách tặng quà đơn giản thô bạo , thật sự quá hợp ý Tùy Thất.

 

Cô lập tức với Giang Trần: "Không tồi, tặng quà cho cứ như ."

 

Giang Trần liếc cô một cái: "Cô nghĩ nhiều , quà gặp mặt chỉ thôi, thứ hai."

 

Tùy Thất thầm nghĩ: Không quà gặp mặt, thì vẫn còn quà khác.

 

đầu về phía Lâm Phong và Giang Ninh, ý tứ trong mắt rõ ràng: Quà của hai vị ?

 

Lâm Phong hất cằm, lấy một tấm thẻ mua sắm màu bạc trắng, kẹp giữa hai ngón tay: "Đây là thẻ mua sắm giảm 50% của siêu thị Lâm Thị Tinh Vực."

 

Cái gì, giảm 50%!

 

Món quà thực tế thế ai thể từ chối?

 

thì Tùy Thất trăm triệu cũng thể.

 

Cô hai tay nhận lấy thẻ mua sắm: "Cảm ơn, thích."

 

Giang Ninh cũng còn vẻ câu nệ như lúc mới đến, đưa món quà của .

 

Món quà cô mang đến là một máy xóa sẹo mini dùng trong gia đình.

 

về phía Tùy Thất và Muội Bảo: " xem các vòng thi ở hành tinh Y Sa, các ở sa mạc thương nhẹ, máy trị liệu thể thúc đẩy vết thương lành , nhưng thể đảm bảo để sẹo."

 

"Máy xóa sẹo dùng , mỗi ngày dùng hai , mỗi 20 phút, dùng liên tục năm ngày, sẹo sẽ biến mất."

 

Món quà tặng tâm.

 

Tùy Thất và Muội Bảo đều khá là xuề xòa, khi vết thương lành , họ căn bản quan tâm để sẹo .

 

Tùy Thất cất kỹ máy xóa sẹo: "Cảm ơn, thật là tâm, tối nay chúng sẽ dùng."

 

Muội Bảo cũng nhẹ nhàng : "Cảm ơn chị."

 

Sau khi tặng quà xong, bốn Tùy Thất im lặng một lúc.

 

Không ngờ nhóm Lục Nhung mang quà đến, mà còn đều là những món quà quý giá như .

 

Tả Thần ho nhẹ một tiếng, đến gần Tùy Thất: "Thế vẻ chúng thiếu chu đáo ."

 

Tùy Thất phụ họa: "Ai chứ."

 

Thẩm Úc ghé qua: "Sau cơ hội đến nhà Lục Nhung khách, chúng sẽ bù quà gặp mặt."

 

Muội Bảo tán thành: "Em thấy đó."

 

Tùy Thất gật đầu: " là một ý kiến ."

 

Đối diện, Giang Trần thấy họ chuyện thì thầm, liền chủ động mở lời: "Tùy Thất, cô đừng trách Lâm hỏi câu đó, thật sự là sự đổi của cô quá lớn."

 

Cậu hỏi: "Mấy tháng gần đây cô xem ảnh cũ của ?"

 

Tùy Thất sững sờ, cô thật sự từng xem.

 

Trong biệt thự quả thực album ảnh của nguyên chủ, nhưng cô từng mở .

 

"Ảnh cũ của chị Tùy ?" Tả Thần tò mò, "Có gì khác so với bây giờ ?"

 

Giang Trần: "Khác nhiều lắm chứ!"

 

Cậu hưng phấn đến bên cạnh Tả Thần, mở ảnh quang não cho họ xem: "Các tự xem ."

 

Thẩm Úc, Muội Bảo và Tùy Thất đều ghé qua xem.

 

Đó là một tấm ảnh thẻ nền trắng bình thường, cô gái trong ảnh khẽ hất cằm, đuôi mắt nhếch lên, ánh mắt qua đầy vẻ soi mói từ cao xuống.

 

Khóe miệng nhếch lên hề chút thiện ý nào, ngược còn lộ vẻ khinh thường và chế giễu rõ rệt.

 

Nếu một quen Tùy Thất thấy tấm ảnh , tuyệt đối sẽ cho rằng đó là Tùy Thất, mà chỉ nghĩ là chị em song sinh của cô.

 

Khí chất giữa họ, thể là một trời một vực.

 

Ba Tả Thần qua giữa tấm ảnh và Tùy Thất vài , chụm đầu thì thầm.

 

Tả Thần: "Đây rõ ràng là chị Tùy, nhưng là chị Tùy."

 

Thẩm Úc: "Giống hình dáng nhưng giống thần thái."

 

Muội Bảo: "Biểu cảm của chị Tùy ngầu quá."

 

Tùy Thất lặng lẽ uống một ngụm , mỉm về phía Giang Trần: "Cậu vẻ nhớ Tùy Thất ngày xưa nhỉ, sẽ thỏa mãn ."

 

Cô thu nụ , một biểu cảm giống hệt trong ảnh.

 

Cái vẻ kiêu ngạo độc địa đó, lập tức bộc lộ sót một chút nào.

 

 

Loading...