Nói Là Đội Phế Vật, Sao Toàn Là Kẻ Ác Nhân Tàn Nhẫn Thế Này? - Chương 121: Độ khó cấp địa ngục
Cập nhật lúc: 2025-09-29 08:09:57
Lượt xem: 11
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Một bức ảnh nhỏ bé, nhưng tràn ngập bạo lực và hỗn loạn.
Bức tường phía võ đài lộ cảnh, chính giữa bức tường loang lổ khắc bốn chữ to sắc bén — Cuồng Đấu Nhi Lung (Lồng trẻ em cuồng đấu).
Trên võ đài, màn hình mặt robot màu đen đầy những mã vô nghĩa, máy đầy những vết ăn mòn.
Còn thiếu niên trông chỉ 15-16 tuổi, gầy đến đáng sợ.
Trên cánh tay gồ ghề và gò má gầy gò mọc đầy những đốm đen bất quy tắc.
Chiếc áo thun rõ màu sắc khoác lên như một cái bao tải.
Trong đôi mắt về phía robot, tràn đầy sự tuyệt vọng lạnh lùng và hận thù.
Bức ảnh tiếng, nhưng bên tai Tùy Thất phảng phất tiếng gào thét đẫm m.á.u và tiếng hò reo.
Nửa phút , bức ảnh từ từ tan , âm thanh thông báo kết thúc trò chơi vang lên.
Trước khi bóng dáng Liên Quyết tan biến hết, với cô: “Có việc liên lạc qua quang não.”
Cô trả lời một tiếng “Được”, thoát khỏi trò chơi.
Buổi huấn luyện thích ứng kéo dài ba ngày kết thúc.
Tả Thần và Thẩm Úc tổng cộng hai mảnh ghép thông tin, Muội Bảo một cái.
Bốn vây quanh khoang thực tế ảo của Tùy Thất, chia sẻ thông tin.
Kết quả phát hiện, những mảnh ghép thông tin họ nhận đều đến từ cùng một bức ảnh đen trắng.
“Robot và thiếu niên đ.á.n.h võ đài?” Tả Thần nhíu mày, “Cái thì gì?”
Tùy Thất đoán mò nhiều: “Sau khi thử thách sinh tồn thứ tư bắt đầu sẽ thôi.”
Ngày 4 tháng 8, Tùy Thất và mấy nghỉ ngơi một ngày trọn vẹn tại biệt thự.
7 giờ 30 phút sáng ngày 5 tháng 8, bốn đội Điên Trốn đúng hẹn đến chi nhánh, phòng huấn luyện 32, sẵn trong khoang thực tế ảo.
Màn hình nổi 60 inch truyền giọng điện tử chính thức quen thuộc.
【Chào buổi sáng các vị chơi!】
【Trước khi bắt đầu thử thách sinh tồn thứ 4, hai điểm cần lưu ý thông báo cho quý vị.】
【Do thời gian kết nối tối đa giữa não và khoang thực tế ảo là tám ngày, tốc độ dòng thời gian trong trò chơi sẽ điều chỉnh thành gấp ba thế giới thực.】
【Nói cách khác, 21 ngày các vị chơi trải qua trong trò chơi, trong thế giới thực chỉ trôi qua 7 ngày.】
【Để đảm bảo trải nghiệm chơi game, chúng tối ưu hóa hệ thống, cố gắng hết sức để chơi cảm nhận sự đổi về thời gian.】
【Nếu chơi tương đối nhạy bén nhận thấy sự khác biệt về tốc độ dòng thời gian, xin đừng lo lắng.】
【Ngoài , do thể sử dụng quang não vật lý trong khoang thực tế ảo, khi game, hệ thống sẽ tạo một quang não ảo cho mỗi chơi.】
【Quang não ảo chỉ chơi tự thấy , chức năng giống với quang não thật, chơi cứ thao tác bình thường là .】
【Trên đây là thông báo.】
【Trò chơi chính thức bắt đầu, chúc quý vị chơi game vui vẻ!】
【Mạt thế hoang tinh, sinh tồn là hết!】
Trong khoang thực tế ảo, ý thức của Tùy Thất nhanh chóng chìm bóng tối.
Chưa kịp mở mắt, ngửi thấy mùi m.á.u tanh nồng nặc.
Ngay đó liền cảm nhận cơn đau nhức , cái loại đau đớn như xé xác cô nhịn mà rên rỉ.
Ai đang tra tấn cô ?!
Tùy Thất nhíu chặt mày mở mắt , đập mắt là một màu trắng xóa.
Trần nhà, tường, ga giường và quần áo đều là một màu trắng lạnh lẽo.
Màu sắc khác biệt duy nhất là cánh tay bê bết m.á.u thịt của cô.
Toàn bộ bề mặt da của cánh tay đầy những hố đen hình tổ ong, từ mép da thịt ngừng chảy chất lỏng sền sệt màu đỏ thẫm.
Cú sốc thị giác mạnh mẽ khiến cơn đau đột ngột tăng lên.
“Đậu má!” Tùy Thất đau đến run rẩy nhịn mà c.h.ử.i thề một câu.
Có cần đến mức , game trọng thương?
Cô cánh tay của mồ hôi lạnh túa , bức tường trắng đối diện phát tiếng răng rắc, từ giữa dịch chuyển sang hai bên, để lộ lớp kính trong suốt phía tường.
Ngoài cửa sổ một đàn ông trưởng thành phong thái học giả, mặc áo blouse trắng, đeo khẩu trang trắng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/noi-la-doi-phe-vat-sao-toan-la-ke-ac-nhan-tan-nhan-the-nay/chuong-121-do-kho-cap-dia-nguc.html.]
Đằng cặp kính gọng bạc là đôi mắt đen dài, quét qua Tùy Thất một cái như rác rưởi.
Hắn đầu với trợ lý robot bên cạnh: “Ghi nhớ, lây nhiễm Tùy Thất, hai phút ba mươi lăm giây thí nghiệm lột đốm đen hồi phục tỉnh táo, phản ứng đau đớn kịch liệt, kèm theo run rẩy cục bộ.”
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác
Trợ lý robot mặc cùng loại áo blouse trắng đang múa bút bảng ghi chép điện tử.
Áo blouse trắng tiếp tục : “Cô tiêm 5ml dung dịch tái tạo mô, cứ 15 phút ghi tình hình hồi phục vết thương một , 60 phút thu thập mẫu mô vết thương.”
Trợ lý robot gật đầu: “Vâng, tiến sĩ Sâm.”
Ánh mắt xem rác rưởi của tiến sĩ Sâm chuyển sang phía đối diện Tùy Thất.
Tùy Thất theo ánh mắt , mới phát hiện trong căn phòng trắng còn hai nữa, và đều là quen của cô.
“Tình hình của lây nhiễm Lục Nhung và lây nhiễm Phong Linh, ở đây tiếp tục quan sát, các ghi chép tiếp theo.” Tiến sĩ Sâm với trợ lý robot.
Trợ lý robot nữa gật đầu: “Vâng.”
Tiến sĩ Sâm xong liền rời , con robot lớp kính, chăm chú chằm chằm ba họ.
Cơn đau cơ thể Tùy Thất dịu , vết thương cánh tay cũng còn chảy chất lỏng màu đỏ đen nữa.
Cô nhắm mắt , trong lòng mắng ban tổ chức một trận té tát.
Ba trò chơi đều là khi mạt thế kết thúc, trực tiếp đến một thế giới mạt thế đang diễn !
Cô chỉ là một lây nhiễm, mà còn là một vật thí nghiệm mặc xâu xé.
Như hợp lý ?
là độ khó cấp địa ngục!
Vật thí nghiệm mạt thế, kết cục nhất chính là chết.
“Sinh tồn” là vấn đề cô đáng để suy nghĩ nữa, bây giờ cô nên nghĩ xem thế nào để sống sót.
“Đôi chân dài của bà đây biến thành than đen , ai !?”
Tiếng mắng yếu ớt mà phẫn nộ của Lục Nhung vang lên trong căn phòng yên tĩnh.
Tùy Thất đầu , chỉ thấy cô đang giường vén ống quần lên, thở hổn hển chằm chằm đôi chân đen kịt của .
Con robot lớp kính thấy Lục Nhung tỉnh , lập tức bắt đầu lẩm bẩm ghi chép.
“Người lây nhiễm Lục Nhung, năm phút hai mươi chín giây thí nghiệm tăng sinh đốm đen hồi phục tỉnh táo, phản ứng kịch liệt, cảm xúc kích động, nhịp tim quá nhanh.”
Lục Nhung đang lưng về phía lớp kính đột nhiên đầu, nửa chừng thì thấy Tùy Thất, đầu ngay lập tức cứng đờ.
“Tùy Thất?” Giọng cô nghi hoặc.
“Không cần nghi ngờ, chính là .” Tùy Thất yếu ớt trả lời.
Lục Nhung ngơ ngác cô một lúc lâu: “Sao cô cũng ở đây?”
Tùy Thất trả lời cô ba chữ: “Hỏi ban tổ chức.”
Lục Nhung im lặng một lát đổi câu hỏi: “Chân của cô đen ?”
Tùy Thất tiện tay vén ống quần lên xem: “Không , trắng sáng luôn.”
Lục Nhung: “……”
Tùy Thất liếc qua chân cô : “Đôi chân đen thật.”
Lục Nhung ngẩng đầu lên trần nhà, giơ tay quạt cho nước mắt đang dâng lên trong mắt.
Phụ nữ Tắc Lạp Tinh tuyệt đối !
Cô lặng lẽ buông ống quần xuống, che đôi chân đen như than của .
“Không ý chân cô .” Tùy Thất an ủi, “Chân của cô thon dài, màu nào cũng .”
Cô giơ ngón tay cái lên với Lục Nhung: “Chân màu đen than cũng khá tuyệt đó.”
Lục Nhung: “Chân tuyệt như cho cô đấy, ?”
Tùy Thất thu một ngón tay cái.