Nổi Danh Thiên Hạ - 71
Cập nhật lúc: 2024-09-06 20:49:54
Lượt xem: 38
Lúc này ba người mới lấy túi tiền trên người ra rồi đổ tiền đồng đang xôn xao ở bên trong ra.
Xong rồi Ôn Noãn lại móc ra một lượng bạc cùng một tấm ngân phiếu: "Mọi người đem tất cả tiền đồng xâu lên rồi đếm xem hôm nay kiếm lời được bao nhiêu bạc!"
Ôn Hinh cũng lấy ra năm lượng bạc cùng một chiếc trâm cài tóc bằng vàng.
Người một nhà đều há hốc mồm.
Vương thị không thể tin nổi: "Tại sao lại có nhiều như vậy?"
Tiền đồng là tiền bán ốc nước ngọt, nhưng mà ngân phiếu cùng sáu lượng bạc với trâm cài tóc bằng vàng kia là chuyện như thế nào?
Trước kia khi Vương thị còn chưa xuất giá, gia cảnh cũng được coi là giàu có nên cũng đã từng được nhìn thấy ngân phiếu, nhưng cũng không thấy nhiều lắm.
Ôn Noãn giải thích đơn giản một chút.
Vương thị nghe xong tức giận, hừ lạnh một tiếng: "Bạc này nàng ta cho cũng không lỗ!"
Còn trâm cài tóc bằng vàng kia, tiểu Chu thị vì muốn cứu vãn thanh danh cùng hình tượng của bà ta nên mới cho.
Chắc rằng bà ta đang đau lòng muốn chết!
Nhưng mà cho cũng không lỗ!
Trước không nói Hinh Nhi bởi vì hai mươi văn mà đã phải ở nơi đó rửa bát một năm!
Tửu lầu Phú Quý của đại phòng rốt cuộc là có được như thế nào? Ôn Gia Phú nhặt được một trăm lượng mua tửu lầu sao? Bà ấy không tin một chữ nào!
Nếu không phải năm đó Chu thị dùng bạc trộm chiếm đoạt cửa hàng của bà ấy, thì có đánh c.h.ế.t bà ấy cũng không tin cửa hàng của bà ấy đang làm ăn bình thường, mỗi ngày đều có một số lượng khách hàng cố định, nhưng tại sao tháng nào cũng bị lỗ, công thức bí mật của món canh còn bị tiểu nhị tiết lộ ra ngoài? Dù thế nào thì nửa chữ bà ấy cũng không tin! Chẳng qua là không có chứng cứ mà thôi!
"Trâm cài tóc bằng vàng này cùng năm lượng bạc về sau sẽ để lại cho Hinh nhi làm của hồi môn, mọi người cảm thấy như thế nào?" Vương thị hỏi mọi người.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/noi-danh-thien-ha/71.html.]
Mọi người sôi nổi nói tốt.
Ôn Hinh lắc lắc đầu: "Bạc cùng trâm cài tóc bằng vàng này cầm đi để đổi đại tỷ trở về đi, có đủ không ạ?"
Không khí nhất thời lặng im.
Ôn Noãn đem trâm cài tóc bằng vàng cùng bạc nhét vào trong tay Ôn Hinh, nói lời đảm bảo: "Nhị tỷ, vốn dĩ định là đến ngày họp chợ đó muội sẽ đi đón đại tỷ trở về. Muội đảm bảo đón được đại tỷ về nhà! Nhà của chúng ta không thể thiếu bất kỳ ai được! Bạc cùng trâm cài tóc bằng vàng này tỷ giữ lại là được."
Ôn Gia Thụy cũng nói: "Đúng vậy, chúng ta đã thương lượng đến ngày họp chợ trong huyện thì đi đón đại tỷ con! Bạc cùng trâm cài tóc bằng vàng này con giữ lại đi!"
Nghe xong lời này Ôn Hinh mới yên tâm, nàng ấy buông bạc cùng trâm cài tóc bằng vàng ra: "Con không cần đâu, giữ lại để xây nhà đi."
Vương thị lập tức nói: "Bạc thì dùng để xây nhà, trâm cài tóc bằng vàng thì Yến nương con giữ đi, về sau cho Hinh nhi áp đáy hòm."
"Vâng." Ngô thị đồng ý.
Ôn Hinh lại hạ quyết tâm, nếu không đón được đại tỷ trở về, vậy thì chờ đến khi đại tỷ cập kê thì đưa cho đại tỷ, để tỷ ấy sống ở Tiền gia thì lưng có thể thẳng một chút!
Nhưng mà Noãn nhi không bị bệnh mới được, nếu bị bệnh thì phải cầm đi hiệu cầm đồ đổi bạc, sau đó mời đại phu tới khám và bốc thuốc.
Ôn Nhiên nhìn một đống tiền đồng trên bàn như một ngọn núi nhỏ, hai mắt tỏa ánh sáng, trong lòng đã sớm khó chịu: "Con biết đếm tiền đồng, con có thể đếm không?"
Ôn Lạc cũng cướp lời: "Con cũng biết đếm, con cũng muốn đếm!"
Vương thị nghe xong cười: "Tiểu tham tiền, vậy các con đếm đi! Đếm ra mười văn tiền rồi xâu lại thành một chuỗi!"
"Vâng!" Hai người cao hứng đếm lên.
Người một nhà vây quanh số tiền đồng ở trên cái bàn, không khí rất tốt, trên mặt mỗi người đều tràn đầy tươi cười.
Ôn Noãn nhìn bọn họ, nghĩ thầm còn thiếu một chút, chờ cũng đưa Ôn Nhu về nhà, như vậy thì người một nhà mới đầy đủ!
Rất nhanh tiền đồng đã đếm xong rồi, Ôn Noãn tính toán một chút, hôm nay bọn họ bán tổng cộng được năm thùng ốc nước ngọt lớn, mỗi thùng khoảng hơn sáu mươi bát, ngoài số lượng ăn thử, cùng chi phí gia vị, hơn nữa có thêm một lượng bạc của Viên quản gia kia, hôm nay bán ốc nước ngọt tổng cộng kiếm được một lượng sáu trăm bảy mươi văn tiền!