Những Năm Tháng Bán Đậu Phụ Của Ta - 3

Cập nhật lúc: 2025-11-29 02:53:18
Lượt xem: 124

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ta giáng mạnh một cú đá cối đá, đá đến nỗi chân đau.

Có bệnh, chính là bệnh, đều tại Triệu Tứ Thủy!

Ta thấy mới là bệnh!

Đang mắng như , cánh cửa sân kẽo kẹt mở .

Một bóng gầy gò cao ráo bước , chính là Triệu Tứ Thủy, tay xách theo một cái bọc.

Ta reo lên một tiếng, ôm chân nhảy lò cò bằng một chân đến chỗ .

"Ngươi về !"

Rồi chống nạnh quát: "Ngươi còn đường về!"

Triệu Tứ Thủy : "Không về, sợ ngươi mắng bệnh."

Quả đúng là , chính là bệnh!

Ta thầm mắng một trận nữa trong lòng, bình tâm trạng, hỏi: "Ngươi ?"

"Ta đến lầu Xuân Phong thăm Như Ý ."

À?

Có bệnh, bệnh bệnh bệnh bệnh!!!

Ta bụng đầy tức giận định ôm chân nhảy ngược trở , nhưng Triệu Tứ Thủy vang.

Hắn vặn tay xoay , nhét cái bọc trong tay qua cho , tiện tay xoa nhẹ đầu một cái.

"Ta thăm Như Ý , tú tài mắt mù, ừm... theo thấy, Như Ý còn bằng một nửa của ngươi. Nè, chiếc váy sa màu hồng sen ngươi đòi, mua về cho ngươi ."

Ta ngây ôm cái bọc trong lòng, chỉ cảm thấy bên tai nổ vang một tiếng.

Đó là tiếng tim của đang đập .

Cái dáng vẻ của sự "ưa thích" , đến ngàn vạn kiểu .

Ngày xưa ưa thích tú tài, chỉ mong ngày ngày đến mua đậu hũ.

Bây giờ Triệu Tứ Thủy ngày ngày ở nhà chúng , hy vọng đừng luôn xuất hiện mặt .

Lý do đơn giản, như Triệu Tứ Thủy, giữ .

Hắn dùng kiếm.

Hắn g.i.ế.c .

Một miếng ngọc bội của lẽ thể mua đứt cả một con phố.

Quan trọng hơn, còn chẳng trông như thế nào.

Ta thầm mắng chính trong lòng.

Lâm Tiểu Tiểu, ngươi thật sự chí khí .

Một chiếc váy sa màu hồng sen, mua chuộc ngươi .

Nhà chúng ăn cơm, dùng hai chiếc ghế dài.

Bạn đang đọc truyện do Lộc Phát Phát dịch hoặc sáng tác. Follow để nhận thông báo khi có truyện mới nhé! Mình sẽ lên tằng tằng tằng đó

A nương tròn trịa, Người một chiếc, và Triệu Tứ Thủy một chiếc.

Trước đây thấy gì, bây giờ cạnh Triệu Tứ Thủy, luôn cảm thấy là bó củi, chạm , chạm liền bỏng tay.

Ta bưng bát xích phía Mẫu , Mẫu lau mồ hôi, kiên nhẫn đuổi: "Đi , đừng dựa ."

Vậy, ?

Ta lén Triệu Tứ Thủy một cái, bưng chiếc bát nhỏ của , bất đắc dĩ lên ngưỡng cửa ăn cơm.

Mẫu dùng đũa gõ gõ bát:

"Lâm Tiểu Tiểu, ngươi chạy mà xa như ?!"

Ta lê lết bước đến cạnh Triệu Tứ Thủy, cách một xa, nửa cái m.ô.n.g cũng treo lơ lửng bên ngoài.

Triệu Tứ Thủy gì cả.

Hắn im lặng ăn hết một bát cơm, im lặng dậy múc canh, tiếng "Pặc" vang lên, để ngã chổng vó tại chỗ.

"Triệu Tứ Thủy ngươi! Ngươi cố ý!"

Triệu Tứ Thủy cúi kéo dậy, giọng điệu đầy ắp sự quan tâm .

"Sao bất cẩn như ? Ôi, cũng để ý ngươi xa đến thế, ngươi xem, đều là của , ngươi mau gần một chút."

Nếu khóe miệng cong lên một độ cong thể nén xuống, tin thật lòng quan tâm .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nhung-nam-thang-ban-dau-phu-cua-ta/3.html.]

Dưới gầm trời đáng ghét như !

Hận !!

Ta mở sách , vòng vòng vòng vòng vòng, Triệu Tứ Thủy bên cạnh ung dung uống , khắp đầy "Ta ở đây, mau đến hỏi ".

Ai thèm hỏi !

Ta quét một cái ác liệt, gấp sách , chạy sân lọc bã đậu .

Trong nhà khắp nơi đều Triệu Tứ Thủy.

Tây sương phòng là , phòng bếp là , trong sân cũng là , chỉ trong tiệm là .

Ta chỉ còn cách ngày ngày ở lì trong tiệm từ sáng đến tối.

Ta bán đậu hũ, bán đậu hũ, bán đậu hũ.

Ta suốt ngày chỉ bán đậu hũ.

A! Ta thật sự ghét c.h.ế.t Triệu Tứ Thủy !!

Một bát canh xương đặt mạnh xuống bàn, gây sóng sánh, tràn nửa bát.

Triệu Tứ Thủy nghi hoặc ngẩng đầu .

"Nhìn gì mà ! Thích ăn thì ăn ăn thì thôi!"

"... Ta chọc giận ngươi ở chỗ nào ?"

"Ngươi xem? Phì!"

"..."

Nhà Vương Đại Nương gả con gái, mời mẫu ăn tiệc.

Vương Đại Nương và Mẫu quen từ nhỏ, cùng lấy chồng cách chút đỉnh, hai so bì nửa đời.

Mặc dù, gì đáng để so sánh.

, chỉ cần là chuyện liên quan đến Vương Đại Nương, Mẫu luôn hăng hái như uống tiết gà .

Cũng như lúc , Mẫu , liền cảm thấy mắt mắt miệng miệng.

"Con gái nhà Vương Xuân Hoa sắp lấy chồng , ngươi ngươi xem!"

"Nghe con rể nhà họ việc trong nha môn, ngươi suốt ngày qua nha môn bao nhiêu , dẫn về cho một rể trong nha môn chứ?!"

Ta , .

Ta suốt ngày chỉ ở nhà bán đậu hũ.

"Ngươi mặc cái gì thế? Chẳng chút dáng vẻ nữ nhân gì cả."

"Ngươi ăn tiệc, thể nào ăn diện một chút để mẫu nở mày nở mặt ?!"

Ta cô dâu mới, chỉ là ăn tiệc, tại trang điểm?

Hơn nữa, xắn gấu quần , chẳng là để tiện đẩy cối ?

Đang nghĩ như , liền thấy Mẫu

"Ngươi chẳng mới mua một chiếc váy , ngươi cứ mặc cái đó mà ! Hừ, con gái do Đào Đông Mai sinh , nhất định hơn con gái Vương Xuân Hoa sinh !"

"Không con mua, là Triệu—"

Ta mở lời, liền Mẫu đẩy từ phía một cái.

"Mau y phục cho !"

Chiếc váy sa màu hồng sen, quả nhiên xinh .

vì là Triệu Tứ Thủy mua, mặc , chỗ nào cũng thấy thoải mái .

Lão nương chẳng thèm quan tâm thoải mái .

Trong tiệc rượu, một đám thím vây quanh , líu ríu. 

Lão nương năng ngông cuồng, bên trái cụng một ly, bên kính một chén, vui vẻ như một bà mai.

Mặt trời lặn về Tây, dìu lão nương say mèm, xách theo một con cá ăn thừa đóng gói, bước thấp bước cao về nhà.

"Tiểu Tiểu?"

Ta , là Trương Đại Ngưu.

 

 

Loading...