Tay  lướt qua gò má Bùi Vân Xuyên,  vẫn  thể cảm nhận  sự run rẩy của , mà lúc    thẳng  đôi mắt ,   chút tính toán nào, ngược  là sự bình tĩnh như nước chết.
Ta dường như nhận  điều gì đó trong khoảnh khắc ,  hiếm khi mất kiểm soát như , chỉ loạng choạng tiến  gần ,  chằm chằm    mặt, mắt bỗng đỏ hoe: "Bùi Vân Xuyên, rốt cuộc ngươi   gì?"
Người ngoài   lúc , chỉ cảm thấy đây là chất vấn, là sự tức giận khi  phản bội, thậm chí là sự giãy dụa trong tuyệt vọng.
Fanpage chính thức: Tiểu Lạc Lạc Thích Ăn Dưa, fl Lạc nhé, iu các bạn ❤️
 chỉ  chúng  , kỳ thực   như .
Trên mặt Bùi Vân Xuyên rốt cuộc cũng lộ  vẻ hung ác và điên cuồng,  dùng sức hất tay  , ngửa mặt lên trời  lớn: "Điện hạ, ngài đừng trách nô tài, nô tài   nhiều chuyện ác như , hoàng thượng  dung tha cho nô tài, nô tài chỉ  thể phản bội ngài, dùng mạng của ngài để đổi lấy mạng sống của chính ."
Những lời  đều sẽ  truyền đến tai tân đế đang ở cách xa ngàn dặm.
Ta cuối cùng cũng lên xe ngựa hồi kinh, bọn họ   để Bùi Vân Xuyên và   thêm bất kỳ tiếp xúc riêng tư nào nữa, ngược  Ôn Mẫn  đích  đến gặp  một .
"Hoắc Quyết  khi c.h.ế.t  chỉ    phận công chúa tiền triều của ngươi, còn  với hoàng thượng ngày xưa là Bùi Vân Xuyên  cứu ngươi, Bùi Vân Xuyên vốn nên  ban c.h.ế.t cùng Hoắc Quyết, bây giờ  trở thành con mồi mà hoàng thượng thả ở thành Lương Châu. Nếu ngươi chỉ là một thương nhân, vốn  nên quen  , nhưng nếu ngươi mang  về kinh,  thì ngươi chắc chắn  liên quan đến tiền triều. Hắn vì mạng sống mà đến bên cạnh ngươi,  tiếc phản bội ngươi, thậm chí còn lấy trộm từ thư phòng của ngươi hai bức thư ngươi trao đổi với trọng thần trong triều." 
Ôn Mẫn  đến đây,  , cuối cùng cũng  nhẫn tâm  tiếp.
Lúc  vẻ mặt  mang theo sự chế giễu,  hỏi ngược  Ôn Mẫn: "Vậy còn ngươi? Rõ ràng là   một trung thần, vì  ở bên cạnh   do dự như ?"
Ôn Mẫn   nên trả lời thế nào, hồi lâu  mới nhẹ giọng : "Ngươi sẽ  chết, đến lúc đó ngươi hãy thừa nhận  phận của   mặt hoàng thượng, giao  bộ việc buôn bán vũ khí của ngươi cho triều đình,  sẽ nghĩ cách cầu xin hoàng thượng tha mạng cho ngươi."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nhu-tinh-mat-y/chuong-25.html.]
...........................
Từ Lương Châu đến kinh đô, chỉ mất bảy ngày đường.
Bảy ngày nay   gặp  Bùi Vân Xuyên, chỉ đến buổi chầu ngày thứ hai  khi  kinh mới kịp gặp  một .
Hắn  mặc bộ đồ nội thị cũ, dường như  gầy  một chút, khiến cho y phục trông rộng thùng thình,  mỏng manh đến đáng thương.
Bùi Vân Xuyên    xô đẩy  trong điện,  ép mạnh quỳ rạp xuống đất.
Lúc đó đầy triều văn võ bá quan, thậm chí cả    ngai vàng, ánh mắt  Bùi Vân Xuyên đều mang theo sự khinh bỉ và coi thường, còn  thì  bên cạnh , cúi đầu im lặng  .
Ta   dâng lên chiếc khóa bình an năm xưa khắc tên Bạch Vận Nghi,    kể  những chuyện cũ.
Bùi Vân Xuyên lúc  quả thật  lộ rõ bản chất tiểu nhân của .
Hắn  rằng khi xưa  còn là Lục công chúa, do đắc tội với quý nhân nên    đẩy xuống hồ, lúc    cứu , nuôi  tám năm trời, chỉ mong    khôi phục  phận công chúa để  cũng  nhờ.
Hắn  còn ,  là kẻ ăn cháo đá bát,  những vong ân bội nghĩa mà từ nhỏ   dã tâm, luôn hướng mắt  ngoài cung cấm.
Sau ,  bỏ , một  dấn   chốn loạn thế  vì điều gì khác, chính là   chủ thiên hạ.
"Nàng  vốn là công chúa tiền triều, chỉ vì là phận nữ nhi nên nhiều việc  ràng buộc. Nay tuy giúp Hoàng thượng   thiên hạ nhưng  bao giờ để Hoàng thượng  mắt, tư thông với các trọng thần trong triều, ngấm ngầm mưu đồ tạo phản, chỉ để    thể lấy  phận hoàng tộc cũ, danh chính ngôn thuận mà  lên ngai vàng."