Bóng dáng   lan can  mặt vai khẽ run lên, dường như  , nhưng tiếng    bật  khỏi cổ họng. Hắn chỉ  nhỏ: “Ngươi  còn như  nữa. Ngày đó trong cung, ngươi  bỏ rơi,   mang về bên cạnh, quý trọng và chăm sóc."
"Là thái giám như , chẳng  gì đặc biệt, lòng  vốn hẹp hòi, nếu tính  thì chỉ  thể chứa đựng mỗi ngươi thôi, luôn mong ngươi   khỏe mạnh, thành công nên tìm cơ hội để ngươi rời cung."
"Bây giờ ngươi  là hầu tước,  chỉ là một tên nô bộc hèn mọn, nếu  gả cho , ngươi sẽ  miệng lưỡi thế gian đàm tiếu, thiên hạ  thể dung thứ ngươi. Ta  ngươi là một đứa trẻ bướng bỉnh, một khi quyết ̣nh sẽ  bao giờ  đầu ."
"Cho nên, ngươi thành hôn với ,  cần phô trương,  cần tiệc tùng, càng  cần tuyên dương  ngoài. Thân phận của ngươi vốn cao quý,  nên là  đến cưới ngươi, mà  là ngươi cưới  mới đúng. Khăn voan nên do  đội, động phòng hoa chúc cũng nên do  trông coi. Tất cả tiếng xấu và nhạo báng  đáng lẽ nên để  gánh chịu."
Hắn bằng lòng thành hôn với , nhưng   chịu lấy  với  phận thấp hèn như , chỉ  thể dùng cái c.h.ế.t để uy h.i.ế.p , cầu xin  biến cuộc hôn nhân hoang đường  thành trò  chỉ thuộc về một  .
Dung mạo Bùi Vân Xuyên qua màn gió tuyết càng thêm mơ hồ. 
Ta    lúc   đang mang biểu cảm gì, chỉ cảm thấy  như đang ở trong màn sương mù, xa cách, khó nắm bắt.
Bình thường thôi.
Ta bỗng nhiên cảm thấy,  là  cả đời   cũng  thể nào nắm bắt .
"Ta đáp ứng ngươi."
Lâu thật lâu, trong lúc gió tuyết tạm lắng,  mới lên tiếng. 
Sau đó,  từng bước từng bước  đến  mặt Bùi Vân Xuyên,  để  kịp phản ứng, liền kéo  xuống khỏi lan can, ôm chặt  lòng.
Trước , mỗi khi trời lạnh, luôn là  sưởi ấm cho . 
Thoắt cái nhiều năm trôi qua, bệnh hàn của  kỳ thực  sớm khỏi hẳn, thế nhưng   mang trong  một  bệnh tật, vẫn luôn gầy yếu đến đáng sợ.
Ta chỉ  thể cố gắng hết sức sưởi ấm cho , dùng tay áo lau  những bông tuyết đọng  lông mày và đuôi tóc .
Bùi Vân Xuyên    giận dỗi vô cớ, cũng   chọc  tức giận thêm nữa. 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nhu-tinh-mat-y/chuong-15.html.]
Hắn rúc trong lòng , nhỏ giọng : "A Nhu, gần đây  luôn nhớ đến nghĩa phụ của . So với ông , kỳ thực  phận     ."
Bùi Vân Xuyên quả thực là một   thế giới nhỏ bé. 
Tầm mắt  nhỏ hẹp, tâm hồn tự nhiên cũng nhỏ bé. 
Mặc kệ bên ngoài  loạn lạc đến ,  vẫn cứ nhất mực ở trong cung, canh giữ bên cạnh .
Sau khi     là công chúa thật,    lóc một trận,  bày sắc mặt khó coi với  vài . 
Fanpage chính thức: Tiểu Lạc Lạc Thích Ăn Dưa, fl Lạc nhé, iu các bạn ❤️
  đó,  thứ  trở về như bình thường. 
Hắn cũng  còn giở tính khí gì nữa, ngược  càng để tâm đến những quyển sách  .
Tiết Đạo Nhiên  đó  với bên ngoài rằng Hà Khiêm là lúc  đường đêm  may rơi xuống giếng, đồng thời nhận Bùi Vân Xuyên  nghĩa tử, điều  đến Ty Lễ Giám  việc  trướng .
Tiết Đạo Nhiên chính là quý nhân trong mệnh của Bùi Vân Xuyên.
Thế nhưng, trong cái cung cấm , nô tài chính là nô tài. 
Chỉ  những kẻ khúm núm cầu xin, nịnh nọt lấy lòng mới  thể sống lâu dài.
Bọn họ chỉ  thấy lợi ích  mắt, còn những thứ tình cảm mà  bình thường , bọn họ đều  để  mắt.
Tiết Đạo Nhiên và Bùi Vân Xuyên đều là những kẻ dị biệt sinh  từ trong cùng một loại , bởi  Tiết Đạo Nhiên thương hại Bùi Vân Xuyên cũng giống như  đang thương hại chính .
Tiết Đạo Nhiên và nữ tỳ Lâm Yên ở Phượng Nguyên cung là "đối thực". Nếu   thứ gì , Tiết Đạo Nhiên luôn nghĩ đến việc đưa đến chỗ Lâm Yên. 
Có lúc,  cũng bảo Bùi Vân Xuyên đến chỗ Lâm Yên truyền lời, cùng Lâm Yên ăn một bữa cơm,  đủ chuyện trong cung coi như giải khuây.
Kỳ thực, cả hai  bọn họ đều  ôn hòa, chỉ là giữa Lâm Yên và Tiết Đạo Nhiên dường như luôn  một tầng ngăn cách vô hình.