Nhờ Khả Năng Đọc Suy Nghĩ, Tôi Trở Thành Thần Thám - Chương 93
Cập nhật lúc: 2025-12-30 17:10:19
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/5L5EIsp3Qa
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Triệu Bá Văn chút sốt ruột: "Mọi đợi con một chút, con tìm đồng nghiệp mượn xe."
Phạm Thu Hàn "ê" một tiếng, "Được , em giúp mượn thêm một chiếc."
Phạm Thu Hàn nhân duyên ở con ngõ nhỏ , chỉ cần gọi một tiếng, mượn hai chiếc xe đạp chỉ là chuyện trong vài phút.
Năm , ba chiếc xe, lao nhanh về phía Triệu Gia Câu.
Hôm nay là Tết ông Táo, dân làng Triệu Gia Câu đều bận rộn ăn Tết, xem náo nhiệt ở nhà Tiền Thục Phân một lúc ai về nhà nấy, chỉ để vài già đức cao vọng trọng tiếp chuyện Triệu Thanh Vân.
Triệu Trọng Võ đoán sai, Tiền Thục Phân đến giờ là sắp xếp một bàn cơm trưa thịnh soạn, căn bản đợi . Cơm Tết nhà nông cá thịt trứng, sắc hương vị đều đủ, nhưng Triệu Thanh Vân, Triệu Thần Dương ăn ngon.
Cách biệt hơn tám năm, Triệu Thần Dương trở nhà cũ cảm thấy nhiều chuyện giống kiếp .
Kiếp cả thật thà vô dụng cũng giống như cha, cắm đầu cấy lúa, gặt lúa ngoài đồng, kết quả tám năm gặp, học cao đẳng d.ư.ợ.c sĩ.
Kiếp hai lười biếng mê c.ờ b.ạ.c là một tên lưu manh lêu lổng khắp làng, bây giờ thành thật thuê học nghề ở thành phố lớn;
Kiếp đại cô nhu nhược vô năng lãng phí cả đời trong gia đình đầy sự ghét bỏ và bạo lực đó, bây giờ bà dũng cảm ly hôn với dượng, đưa Phạm Thu Hàn sống ở huyện lỵ.
Sau khi Triệu Thần Dương rời khỏi Triệu Gia Câu, mỗi đều đang nỗ lực sống, cuộc sống ngày càng hơn.
Ngược là bản , tuy thành phố, nhưng cả ngày nơm nớp lo sợ, một chút cũng yên tâm. Giống như bây giờ, Triệu Thanh Vân một câu , liền cút về nông thôn.
Sống một đời, dường như cũng trở nên hơn.
Nỗi hoảng sợ vô cớ trào dâng, Triệu Thần Dương đếm hạt cơm nhét miệng, cổ họng như thứ gì đó chặn , khiến cô cảm thấy mỗi khi nuốt một hạt cơm đều vô cùng khó khăn.
Triệu Thanh Vân ở vị trí chủ tọa, các bậc trưởng bối vây quanh mời rượu lúc cũng mặt sắc vui.
Theo cấp bậc của ông , đến lượt cùng bàn ăn cơm uống rượu với những nông dân ? Bốn mươi tuổi cán bộ cấp phó giám đốc sở, con đường quan lộ của Triệu Thanh Vân thuận lợi vô cùng, nếu vì lôi kéo con gái ruột Triệu Hướng Vãn, ông thể nào hạ đến cái khe núi nghèo nàn .
Ghế tựa quá thấp, mặt bàn đầy dầu mỡ, món ăn nhà nông thô sơ vô cùng, rượu gạo tự ủ khó nuốt. Triệu Thanh Vân xua tay, khách sáo với mời rượu: "Xin , uống rượu."
Chủ nhiệm thôn Triệu Trường Hưng thấy lãnh đạo lớn của tỉnh chút câu nệ, mời rượu, chỉ khen tặng : "Lãnh đạo Triệu phúc khí nha, Hướng Vãn là đứa trẻ tranh khí, năm ngoái thi đỗ Đại học Công an. Thần Dương đến thành phố ở tám năm, nuôi thật, cũng thi đỗ đại học chứ?"
Sắc mặt Triệu Thần Dương đổi, đúng là cái ấm nào mở xách cái ấm đó! Cô chiếm dụng tất cả tài nguyên của Triệu Hướng Vãn, nhưng thi đại học chỉ đạt điểm cao đẳng, nếu quan hệ của Triệu Thanh Vân thì căn bản cách nào theo con đường ủy thác đào tạo trường Tài chính Thương mại tỉnh Tương học cao đẳng.
Kinh coong, kinh coong coong...
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nho-kha-nang-doc-suy-nghi-toi-tro-thanh-than-tham/chuong-93.html.]
Một tràng tiếng chuông xe đạp lanh lảnh nữa phá vỡ sự yên tĩnh của Triệu Gia Câu.
Dân làng ăn xong cơm trưa đều đặt đũa xuống, hưng phấn dậy, tranh cửa, vặn thấy Triệu Trọng Võ giống như chiến sĩ xung phong, chở Triệu Hướng Vãn lao nhanh con đường đất trong thôn. Sau lưng , còn Triệu Đại Thúy, Phạm Thu Hàn, Triệu Bá Văn theo.
"Ái chà, Hướng Vãn về !"
"Người nhà Triệu Nhị Phúc đều tề tựu đông đủ ."
"Cô nàng y tá đanh đá cũng về ? Lần kịch để xem ."
"Nhanh nhanh nhanh, thu dọn chút, chúng đến nhà Triệu Nhị Phúc xem náo nhiệt."
Tiền Thục Phân thấy động tĩnh, vội vàng khỏi nhà, mái hiên ngó. Nói thật, bà cũng căng thẳng. Làm chuyện tráo đổi con cái, chắc chắn sẽ mắng, chỉ mong Triệu Hướng Vãn ít vài câu, theo Triệu Thanh Vân nhanh ch.óng về thành phố.
Triệu Nhị Phúc lấy tẩu t.h.u.ố.c , nhồi chút t.h.u.ố.c lá sợi tự chế của nhà nông trong, xổm ở cửa phì phèo hút. Chuyện , khó giải quyết nha, haizz!
Triệu Thanh Vân từ từ dậy, ở cửa yên lặng chờ đợi.
Triệu Hướng Vãn nhảy xuống xe đạp, sóng vai cùng Phạm Thu Hàn về phía nhà cũ. Anh em Triệu Bá Văn, Triệu Trọng Võ vóc dáng cao, nhưng tráng kiện, theo sát phía , ánh mắt về phía Triệu Thanh Vân chút thiện.
Đi ở phía nhất, là Triệu Đại Thúy.
Bà rảo bước lên mái hiên, túm lấy Triệu Nhị Phúc đang xổm đất xách lên, phẫn nộ mắng: "Ba nếu còn sống, sợ là mày chọc tức c.h.ế.t! Ly miêu tráo chúa, với cái não của mày cũng dám ? Sống sờ sờ ngăn cản cốt nhục đoàn viên, mày xứng đáng với Hướng Vãn ?"
Cha Triệu Nhị Phúc mất sớm, là chị cả nuôi ông khôn lớn, giúp đỡ ông cưới vợ sinh con, vì tình cảm chị em . Bị chị cả dạy dỗ, Triệu Nhị Phúc rụt cổ dám ho he một tiếng, tẩu t.h.u.ố.c rơi xuống đất cũng dám nhặt.
Tiền Thục Phân thấy Triệu Đại Thúy lên mắng , tức giận : "Chị cả chị oai cái gì? Tam t.ử còn gì, chị đến bất bình , rảnh rỗi quá ?"
Triệu Đại Thúy kéo Triệu Hướng Vãn qua, lớn tiếng : "Hướng Vãn con , hỏi bọn họ lương tâm ch.ó ăn ! Tám năm vốn dĩ là con thành phố, nhưng hai bọn họ để Thần Dương thế con. Con hỏi bọn họ, xem bọn họ xứng để con gọi một tiếng ba !"
Người vây xem ngày càng đông, ánh mắt đều đổ dồn Triệu Hướng Vãn.
Triệu Hướng Vãn , nhưng tự một sức mạnh nhiếp .
Đối mặt với đứa con nuôi mười tám năm, Tiền Thục Phân Triệu Đại Thúy mắng ngẩng đầu lên mặt đỏ bừng, đầu tiên trong đời hạ thấp tư thái mặt Triệu Hướng Vãn.
"Tam t.ử, con sinh mới mấy ngày đến Triệu Gia Câu, nuôi con và Thần Dương cùng lớn lên, công lao cũng khổ lao chứ? Cho dù chuyện với con hung dữ một chút, đó cũng là để quản giáo con, đúng ? Mẹ thừa nhận, lúc đầu nhất thời tham lam để Thần Dương thế con thành phố, đều là của , con đ.á.n.h mắng đều . Đánh , mắng , vẫn là một nhà mà."