Nhờ Khả Năng Đọc Suy Nghĩ, Tôi Trở Thành Thần Thám - Chương 86

Cập nhật lúc: 2025-12-30 17:10:12
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/5L5EIsp3Qa

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Nghĩ đến đây, Triệu Hướng Vãn hỏi: "Anh cả, hai bây giờ thế nào ?"

Triệu Bá Văn nhíu mày, khẽ lắc đầu: "Haizz, lão nhị Dương Thành, học bếp ở nhà hàng lớn, còn xuất sư , bắt đầu c.ờ b.ạ.c , sư phụ đuổi về. Mấy hôm về nhà, đang mè nheo với ba , tay nghề học , mở quán cơm ở huyện La."

Triệu Hướng Vãn lắc đầu, trong lòng nghĩ quả nhiên là ba tuổi già, bảy tuổi già, cái thói mê c.ờ b.ạ.c của hai Triệu Trọng Võ vẫn trị tận gốc.

Triệu Bá Văn quàng khăn trái , trong lòng đến sủi bọt. Đợi đến khi ngẩng đầu lên, thấy khuôn mặt trái táo nhỏ nhắn của em gái, tại vui mừng đau lòng, nữa nhắc chủ đề .

"Tam t.ử, ba mươi Tết về nhà cùng nhé? Em yên tâm, cả bây giờ , lương mỗi tháng sáu mươi hai tệ đấy, sợ ba nữa. Nếu ba còn mặt lạnh, bảo vệ em."

Có tiền, mới tự tin.

Triệu Bá Văn sinh năm 1968, học một năm cấp ba xong bỏ học ở nhà ruộng, vì kiếm tiền, mỗi ngày cắm đầu việc, gì ăn nấy, cần mua gì đều xin tiền Tiền Thục Phân. Trước Thần Dương còn ở nhà, hễ về nhà là thấy Tam t.ử đang việc, Tứ t.ử đang lười biếng. Đến khi Thần Dương , Tam t.ử học cấp hai, cấp ba nội trú, cứ nhắc đến cô là mắng, mỗi cô khai giảng xin tiền đều đ.á.n.h. Triệu Bá Văn dám chống đối cha , chỉ thể lén lút đưa cho cô chút đồ ăn vặt, nhét vài đồng tiền lẻ.

Bây giờ Triệu Bá Văn , tự cảm thấy tiếng , thấy khăn quàng Triệu Hướng Vãn tặng, bắt đầu tự kiểm điểm, cảm thấy đủ , giúp đỡ Triệu Hướng Vãn bao nhiêu, chút hổ thẹn.

Triệu Hướng Vãn lắc đầu: "Anh cả, em về nhà."

Cho dù Triệu Bá Văn phản kháng cha , nhưng sự cường thế và khắc nghiệt của Tiền Thục Phân Triệu Hướng Vãn từng lĩnh giáo, cả tính tình bụng căn bản dũng khí và năng lực đối kháng lâu dài. Còn , vẫn nghĩ nên đối mặt với họ như thế nào.

Công ơn nuôi dưỡng ? Cũng . Ít nhất nuôi cô lớn, để cô c.h.ế.t đói, c.h.ế.t bệnh, giống Triệu Thanh Vân, Ngụy Mỹ Hoa, đầy tháng vứt bỏ cô. chút công ơn nuôi dưỡng , khi đ.á.n.h tráo cô và Triệu Thần Dương, cố ý chèn ép cô trưởng thành, tan thành mây khói.

Triệu Bá Văn thấy khuyên em gái, chút ủ rũ xuống, thở ngắn than dài hồi lâu: "Haizz, Tam t.ử , ba đối với em là lắm, nhưng trong thôn nhiều nhắc đến em đấy, thật sự ngay cả Tết cũng về nhà xem ? Em còn nhớ , để em thể học cấp hai, chủ nhiệm thôn chú Hải, chủ nhiệm hội phụ nữ thím Quế đặc biệt đến phê bình giáo d.ụ.c ba , em học cấp ba, chú Hải, thím Quế bọn họ đều lén lút nhét tiền cho em?"

Triệu Hướng Vãn yên lặng Triệu Bá Văn, gì.

Phạm Thu Hàn đẩy cửa bước , tức giận đáp một câu: "Biểu ca, tận hiếu thì , đừng lôi Hướng Vãn . Hướng Vãn về gì? Tiếp tục mợ mắng em vô lương tâm, lải nhải em hiểu chuyện? Để họ giữ chứng minh thư của em , đốt quần áo, ngăn cản em tiếp tục học?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nho-kha-nang-doc-suy-nghi-toi-tro-thanh-than-tham/chuong-86.html.]

Triệu Bá Văn càng mặt càng trắng, nhất là cái gì mà giữ chứng minh thư, đốt quần áo, từng thấy. Anh theo bản năng biện hộ cho cha : "Cái đó, ba tuy chê Tam t.ử là con gái cho nó học, nhưng cũng đến mức... khoa trương như chứ?"

Phạm Thu Hàn hừ một tiếng: "Còn cái khoa trương hơn đấy! Anh tại Hướng Vãn thi Đại học Công an ? Vì trường đại học thu học phí, trúng tuyển đợt sớm, còn vì giấy báo trúng tuyển của trường đại học mợ dám xé! Mợ mấy ngăn cản Hướng Vãn thi đại học thành, liền buông lời tàn nhẫn, chỉ cần nhận giấy báo trúng tuyển bà sẽ xé, kiên quyết đồng ý cho Hướng Vãn tiếp tục học."

Cả Triệu Bá Văn bắt đầu run rẩy, lẩm bẩm : "Anh, ."

Phạm Thu Hàn tức giận : "Anh là con trai, là con trưởng, mợ đối với chắc chắn . Anh ở trong phúc, sự dễ dàng của Hướng Vãn!"

Trán Triệu Bá Văn bắt đầu toát mồ hôi.

"Biểu ca, năm 86 tham gia thi đại học cho lớn do Hướng Vãn nhắc nhở ? Tài liệu ôn tập của Hướng Vãn tìm giúp ? Nếu Hướng Vãn, bây giờ vẫn đang ruộng ở quê đấy, công việc như bây giờ! Làm lương tâm, đừng lúc nào cũng áp đặt tư tưởng của lên Hướng Vãn, ép em chuyện thích."

Phạm Thu Hàn một khi bắt đầu mắng , thì như s.ú.n.g máy b.ắ.n đùng đùng, mà đầu óc Triệu Bá Văn ong ong, liên tục gật đầu: " đúng đúng, sai , ép Tam t.ử."

"Còn về chú Hải, thím Quế mà , lát nữa chúng cùng mua chút quà Tết, giúp Hướng Vãn mang qua, vài câu cảm ơn là chứ gì? Làm gì cứ bắt Hướng Vãn về? Nếu cái gì cũng để Hướng Vãn , còn cần cả như gì?"

Triệu Bá Văn nữa gật đầu như giã tỏi: " đúng đúng, ."

Cửa truyền đến tiếng bánh xe lăn qua mặt đường xi măng, Triệu Hướng Vãn nhanh ch.óng dậy: "Đại cô về !" Ba đều đón, quả nhiên là Triệu Đại Thúy bán xong đồ ăn sáng về nhà.

Triệu Bá Văn vội vàng tiến lên, giúp dỡ bếp than, thùng sắt, chai lọ vại hũ, bát đũa thìa xe đẩy xuống, Triệu Hướng Vãn và Phạm Thu Hàn giúp rửa sạch bát đũa, cả nhà bận rộn nửa tiếng đồng hồ mới dọn dẹp xong xe đẩy cất phòng chứa đồ.

Triệu Đại Thúy kéo cái ghế tựa , đ.ấ.m lưng từ từ xuống, hồi lâu mới thở một dài: "Haizz... mệt thật đấy." Hồi trẻ cúi gặt lúa cả ngày kêu mệt, ngờ bây giờ mới bán sập b.ún thấy đau lưng mỏi gối.

Phạm Thu Hàn thấy, đau lòng đỏ cả mắt, tới xổm bên cạnh giúp bà xoa bóp lưng, miệng oán trách: "Mẹ, con bảo đừng dọn hàng nữa, cứ ! Đẩy xe, xách thùng, một lúc mấy tiếng đồng hồ, đều hại lưng cả. Mẹ bây giờ năm mươi , cơ lưng tổn thương nghiêm trọng thế còn nghỉ ngơi, là già liệt giường dậy nổi ?"

 

 

Loading...