Nhờ Khả Năng Đọc Suy Nghĩ, Tôi Trở Thành Thần Thám - Chương 74

Cập nhật lúc: 2025-12-30 17:09:59
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/7V9isjfm8I

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Chu Phi Bằng giơ tay ngăn cô : "Được , Hà Minh Ngọc cô đừng nữa, mà cả khó chịu."

Hà Minh Ngọc tinh quái: "Ngay cả cũng nổi, nếu để Phan Quốc Khánh thì ? Là đàn ông ai cũng sẽ phẫn nộ đúng ? Hứa đội, Phan Quốc Khánh kín miệng ? Chúng dùng cuốn nhật ký để cạy thử xem, mất lý trí, nhận tội thì ?"

Hứa Tung Lĩnh trầm tư một lát, chậm rãi : "Có thể thử xem. Hà Minh Ngọc cô ."

Triệu Hướng Vãn giơ tay: "Em phối hợp."

Chu Phi Bằng vỗ đùi: ", để hai các cô thẩm vấn, đối mặt với sự sỉ nhục của phụ nữ, Phan Quốc Khánh dễ suy sụp hơn."

Lần nữa trích xuất thẩm vấn, Phan Quốc Khánh chuẩn tâm lý đầy đủ.

Trận đầu thắng lợi, điều mang cho Phan Quốc Khánh sự tự tin cực lớn —— Cảnh sát cũng chỉ thế thôi mà.

Bằng chứng nhiều nữa thì tác dụng gì? Dù chỉ cần thừa nhận, ai cũng định tội !

Mang theo sự tự tin , Phan Quốc Khánh nữa bước phòng thẩm vấn.

Phát hiện phòng thẩm vấn lạnh lẽo đột nhiên trở nên ấm áp hơn nhiều, Phan Quốc Khánh ngẩn . Giữa phòng đặt một cái bàn dài bằng sắt lạnh lẽo, hai cái ghế sắt chia hai bên, một trong hai cái ghế thuộc về , rõ.

Điều khác biệt là, bức tường tám chữ to màu đen phỏng Tống "Thành khẩn khoan hồng, kháng cự nghiêm trị", đặt một chiếc bàn vuông nhỏ màu trắng trải khăn trải bàn thêu hoa màu hồng, mặt bàn đặt một chai sữa rửa sạch, trong chai cắm một bông hồng đỏ.

Cảnh tượng quen thuộc khiến lông mày Phan Quốc Khánh giật giật —— Đây chẳng là một góc phòng ngủ nhà ? Sao bày cảnh trong phòng thẩm vấn? Cảnh sát giở trò gì!

Chuông cảnh báo trong đầu vang lên inh ỏi, Phan Quốc Khánh ngay cả xuống lúc nào cũng .

Hứa Tung Lĩnh bước , yên lặng đối diện Phan Quốc Khánh.

Phan Quốc Khánh Hứa Tung Lĩnh, sự chú ý của thu hút bởi Triệu Hướng Vãn và Hà Minh Ngọc đang sóng vai bước .

Hai họ khác thường mặc cảnh phục, Hà Minh Ngọc uốn tóc xoăn, mặc một chiếc áo lông vũ màu vàng ngỗng tươi sáng, trông thời thượng xinh ; Triệu Hướng Vãn thì mặc áo bông hoa nhí màu hồng, tóc dài đến vai buộc thành hai b.í.m tóc nhỏ, giản dị mà thanh tú.

Mắt Phan Quốc Khánh chút nóng lên, nội tâm chạm động. Hai nữ cảnh sát một giống Ông Bình Phương lúc mới từ quê lên thành phố, thì giống cô khi trải qua sự gột rửa của phồn hoa đô thị. Đặc biệt là cái vẻ cao ngạo thèm để ý đến , đều giống y hệt.

Triệu Hướng Vãn và Hà Minh Ngọc chào hỏi Hứa Tung Lĩnh, cũng Phan Quốc Khánh một cái, thẳng đến xuống bên chiếc bàn vuông nhỏ ở góc tường, lấy một cuốn nhật ký xinh .

Chu Phi Bằng đưa hai ly cà phê , trong phòng thẩm vấn tỏa mùi cà phê nồng nàn.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nho-kha-nang-doc-suy-nghi-toi-tro-thanh-than-tham/chuong-74.html.]

Đồ sứ trắng tinh viền vàng tinh tế, Hà Minh Ngọc bưng cà phê nhấp một ngụm bên môi, đặt đĩa lót, phát một tiếng lanh lảnh.

"Keng——"

Tay Phan Quốc Khánh vô thức run lên một cái.

Hà Minh Ngọc hì hì: "Hướng Vãn, em nhớ chúng đến ký túc xá nhà máy cơ khí xây dựng tỉnh, Phan Quốc Khánh điên cuồng mở tủ quần áo, lôi một đống quần áo ném xuống đất ?"

Triệu Hướng Vãn gật đầu: "Nhớ. Những bộ quần áo đó đều , Ông Bình Phương thật mắt thẩm mỹ."

Hà Minh Ngọc cầm cuốn nhật ký vẫy vẫy trung: "Đáng tiếc nha, Phan Quốc Khánh phát hiện, Ông Bình Phương giấu một cuốn nhật ký trong chiếc túi xách màu đen trong tủ quần áo."

Phan Quốc Khánh thấy câu , hai tay còng mặt bàn siết c.h.ặ.t hơn, sự chú ý của cả cuộc đối thoại của các cô thu hút, rướn về phía , trong cổ họng vô thức phát tiếng gừ gừ.

*[Nhật ký! Con tiện nhân còn dám nhật ký?! Nó cái gì? Nó rốt cuộc cái gì? Nó từng yêu ? Tại nó gả cho ? Tại để mắt đến gã đàn ông hoang khác? Nó rốt cuộc cái gì!]*

Triệu Hướng Vãn với Hà Minh Ngọc: "Viết cái gì?"

Hà Minh Ngọc đặt cuốn nhật ký mặt bàn, lười biếng chống tay trái lên cằm, tùy ý lật một trang, lớn tiếng lên.

"Lần đầu tiên gặp Triệu Thanh Vân, cẩn thận đổ cà phê lên khăn trải bàn, quản lý đến mắng , nhưng mắng, mỉm một câu: Không , lau . Mắt thật đấy, đôi mắt khi , khiến cảm thấy bao bọc bởi sự dịu dàng, trong lòng ấm áp. Giọng của từ tính, nhiều sách, giống như nam chính trong phim điện ảnh , trai, tao nhã, quan tâm phụ nữ.

Không giống Phan Quốc Khánh, mỗi gặp chuyện là lắp bắp, thích sách, thích xem phim, chẳng chút tình thú nào, đôi mắt ánh lên tia như sói, hận thể lập tức lột sạch quần áo ..."

Đọc đến đây, Hà Minh Ngọc Triệu Hướng Vãn một cái. Thiếu nữ mắt thanh thuần như nụ cúc họa mi, những dòng chữ mang màu sắc thật sợ bẩn tai cô.

Triệu Hướng Vãn chớp chớp mắt, trong ánh mắt mang theo sự khích lệ, dường như đang : Em , chị cứ , kích thích Phan Quốc Khánh cho .

Hà Minh Ngọc tiếp tục : "Ngày 6 tháng 10 năm 1989, cuối cùng cũng lên giường với Thanh Vân, hạnh phúc giống như thủy triều bao vây lấy . Anh dịu dàng ôm , hôn , động tác ân cần, chậm rãi, ở bên cảm thấy mới là một phụ nữ thực sự, đời mới sống uổng phí."

Tiếng hít thở của Phan Quốc Khánh ngày càng nặng nề. Cảnh tượng mắt quá quen thuộc, dường như ngay trong ký túc xá nhà máy cơ khí xây dựng, Ông Bình Phương xinh cầm cuốn nhật ký tinh xảo bên chiếc bàn nhỏ, nhật ký kể lể với bạn , khoe khoang sự ngưỡng mộ đối với tình nhân, vô tình chế giễu sự thô bỉ, vô năng của chồng.

Phan Quốc Khánh chọc giận thành công.

"Rầm!" Hắn mạnh mẽ dậy, cả lẫn còng tay kéo theo cái ghế sắt, phát tiếng động lớn.

 

 

Loading...