Nhờ Khả Năng Đọc Suy Nghĩ, Tôi Trở Thành Thần Thám - Chương 185

Cập nhật lúc: 2025-12-31 02:02:32
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/5VOeVJoUJl

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Hùng Thành Phong hung hãn như , cô hề sợ hãi, một cú quật qua vai quật ngã xuống đất.

, thật sự mạnh mẽ.

Trạm Hiểu Lan lẩm bẩm: "Tại cứu ?"

Giả Tuấn Nam khó giấu vẻ kích động. Trạm Hiểu Lan từ khi đưa bệnh viện, một câu cũng , bất kể cha lóc, cô ruột an ủi, bản rời bỏ, đều chịu mở miệng. Không ngờ Triệu Hướng Vãn đến, cô chủ động chuyện!

Triệu Hướng Vãn hỏi ngược : "Chị sống?"

Trạm Hiểu Lan ngẩn một lát, gật đầu : "Loại như , còn mặt mũi nào mà sống?"

Triệu Hướng Vãn: "Hùng Thành Phong g.i.ế.c năm , còn mặt mũi sống. Chị trộm cướp, dựa đôi tay kiếm tiền, mặt mũi?"

Trong mắt Trạm Hiểu Lan dần dần chút thần thái.

"Lỗi lầm của khác, hà cớ gì trừng phạt bản ? Trạm Hiểu Lan, nhiều công an cảnh sát xuất động như , vất vả bao lâu nay mới cứu chị về, chị sống cho thật ."

Có lẽ vì từ nhỏ ngó lơ, ý thức về bản của Trạm Hiểu Lan khá yếu, để ý đến ánh mắt ngoài. Nghe Triệu Hướng Vãn thể sống sót khiến bao nhiêu tốn công tốn sức, sự áy náy lập tức lấp đầy nội tâm cô.

"Vậy, cảm ơn . Xin , vì chuyện của nhiều vất vả. ... sẽ lời cô, sống tiếp."

Nước mắt Giả Tuấn Nam dâng đầy mi, nắm c.h.ặ.t lấy bàn tay lộ ngoài chăn của Trạm Hiểu Lan, năng lộn xộn: "Tốt quá , Hiểu Lan em thể sống, thật sự là quá . Đợi nghiệp, chúng sẽ kết hôn, xin đơn vị cấp nhà, chắc chắn sẽ . Anh từ nhỏ đến lớn ai thương, chỉ em chịu với , thể em."

Lần , Trạm Hiểu Lan kháng cự sự tiếp xúc cơ thể của . Có lẽ sự giam cầm của Hùng Thành Phong phá vỡ phòng tuyến tâm lý của cô, lẽ vì cảm nhận sự cần thiết, lẽ vì trong thời gian viện liên tục chạm cơ thể, tóm , chứng sợ tiếp xúc cơ thể của Trạm Hiểu Lan t.h.u.ố.c mà khỏi.

Ánh mắt dừng đôi tay đang đan , khóe mắt đuôi mày Triệu Hướng Vãn hiện lên ý .

Dùng ký ức da thịt , mới mẻ, thế ký ức da thịt tủi nhục, cũ kỹ, tình yêu và sự bầu bạn của Giả Tuấn Nam là liều t.h.u.ố.c nhất để chữa lành vết thương tâm lý cho Trạm Hiểu Lan.

Trên đường trở về, Quý Chiêu vươn một ngón tay, nhẹ nhàng chạm mu bàn tay Triệu Hướng Vãn.

Nắng tháng Năm , chiếu lên ấm áp.

Ngón tay Quý Chiêu lành lạnh, cảm giác như ngọc.

Mu bàn tay truyền đến cảm giác tê tê dại dại, Triệu Hướng Vãn ngước mắt một cái.

Lời của Quý Chiêu truyền đến trong đầu ——

*[Anh nắm tay cô , em vui.]*

Triệu Hướng Vãn mỉm .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nho-kha-nang-doc-suy-nghi-toi-tro-thanh-than-tham/chuong-185.html.]

Cảm giác của Quý Chiêu đối với cô nhạy bén.

Thấy Giả Tuấn Nam nắm tay Trạm Hiểu Lan, một đôi tình nhân trải qua hoạn nạn cuối cùng cũng tu thành chính quả, Triệu Hướng Vãn ở cự ly gần cảm nhận tình yêu như , khóe miệng tự chủ nhếch lên, quả thực tâm trạng vui vẻ.

Thấy nụ của Triệu Hướng Vãn, Quý Chiêu như khích lệ, vươn thêm một ngón tay, nhẹ nhàng êm ái dán lên mu bàn tay cô.

Động tác của Quý Chiêu giống như một đứa trẻ, đơn thuần mà vui vẻ.

Thế giới nội tâm của băng tuyết tan chảy, chim sơn ca hót vang, bãi cỏ một đóa hoa dại nhỏ bé đang nở nụ.

Hình ảnh quá đỗi , Triệu Hướng Vãn cảm thấy mạo phạm, cũng cảm thấy tâm lý khó chịu, dung túng cho Quý Chiêu tiếp tục thêm một ngón tay, một ngón tay...

Cho đến khi năm ngón tay thon dài phủ lên mu bàn tay cô, xúc cảm ấm áp truyền đến, Triệu Hướng Vãn thu tay về, bốn mắt với Quý Chiêu.

Khóe miệng Quý Chiêu cong lên một độ cung, đôi môi đầy đặn phiếm ánh ngọc, trong mắt ánh lên sự vui mừng và khát khao.

Triệu Hướng Vãn đầu : "Được , thôi."

Quý Chiêu sóng vai cùng cô, khác gì bình thường, nhưng cách giữa vai và vai gần hơn khi vài phần.

Nắng đầu hạ chiếu lên hai , phác họa một đường viền chỉ thuộc về họ.

Có một loại cảm giác mật mà ngoài thể chen , lan tỏa giữa hai .

--

Cuối tháng 6 năm 1992, kỳ thi cuối kỳ kết thúc, Đại học Công an tổ chức đại hội tổng kết. Triệu Hướng Vãn biểu hiện xuất sắc, nhà trường trao tặng vinh dự cao nhất "Giải thưởng Anh Kiệt".

Đứng bục chủ tịch lễ đường trường, nhận lấy tấm huy chương vàng và sáu trăm tệ tiền thưởng do hiệu trưởng đích trao tặng, tiếng vỗ tay như sấm dậy khán đài, ánh mắt Triệu Hướng Vãn quét qua trường.

Dáng như trúc, cao ráo thon dài, ánh mắt như điện, thấu lòng . Một Triệu Hướng Vãn xuất sắc như , khiến các sinh viên chuyên ngành Hình sự khóa 91 khán đài đều cảm thấy vinh dự lây, kích động thôi.

Chương Á Lam ở đài vỗ tay nhiệt liệt, hai bàn tay đều đỏ ửng.

Ngồi bên trái Chương Á Lam là nữ sinh cùng phòng ký túc xá Mạnh An Nam, cô là một cô nàng tomboy, để tóc ngắn gọn gàng, hành sự mạnh mẽ, vỗ tay hưng phấn hét lên với xung quanh: "Triệu Hướng Vãn, ngủ giường đối diện tớ, hai bọn tớ cùng một lớp, mới năm nhất đấy!"

Võ Như Hân bên trái Mạnh An Nam, cô tết một b.í.m tóc độc nhất, ngũ quan thanh tú, đôi mắt to tròn, khi khác luôn mang cảm giác ươn ướt, khiến thương xót. Cô lặng lẽ bĩu môi, nhưng dám biểu lộ sự ghen tị với Triệu Hướng Vãn, chậm rãi và từ tốn vỗ tay, khẽ : "Thật ngưỡng mộ quá, tớ giải thưởng Anh Kiệt của trường thường chỉ trao cho các đàn đàn chị năm tư, khen thưởng biểu hiện dũng của họ trong kỳ thực tập."

Giọng Võ Như Hân lớn, tiếng vỗ tay như sấm át , theo lý mà thì ai thấy. Chương Á Lam là một kẻ lập dị, tai cực thính, lườm Võ Như Hân một cái, bực bội : "Ai bảo chỉ trao cho năm tư? Vừa hiệu trưởng cũng , đây là vinh dự khen thưởng cho sinh viên Đại học Công an chúng , chỉ cần là thấy việc nghĩa hăng hái , biểu hiện xuất sắc, hỗ trợ cảnh sát lập công thì đều thể nhận giải Anh Kiệt. Triệu Hướng Vãn một giải cứu con tin bắt cóc, còn bắt một kẻ g.i.ế.c , nếu nghiệp , một cái bằng khen hạng ba tuyệt đối chạy . Nhận giải Anh Kiệt , đủ tư cách!"

 

 

Loading...