Nhờ Khả Năng Đọc Suy Nghĩ, Tôi Trở Thành Thần Thám - Chương 169
Cập nhật lúc: 2025-12-30 17:12:11
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/60Kv5w6q9c
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Trạm Bình trả lời: "Bàn chải đ.á.n.h răng, kem đ.á.n.h răng, khăn mặt gì đó đều để trong nhà vệ sinh, nó mang . Ôi dào, mấy thứ chẳng đáng mấy đồng, mang cũng chẳng ."
Cố Chi Quang truy hỏi: "Đồ dùng vệ sinh cá nhân mang , cô khẳng định cô bỏ nhà ?"
Trạm Bình trợn trắng mắt: "Nó trộm tiền của , chẳng lẽ còn ở nhà đợi mắng? Chắc chắn là chạy !"
Hỏi đến đây, Cố Chi Quang đầu về phía Triệu Hướng Vãn. Lần nào cũng , Trạm Bình cứ bám riết lấy việc Trạm Hiểu Lan trộm tiền buông, tránh đến các vấn đề khác. Đoán chừng là lo lắng cháu gái mất tích chịu trách nhiệm, cho nên điểm cao đạo đức , đẩy trách nhiệm lên Hiểu Lan.
Triệu Hướng Vãn bước lên một bước, khẽ hỏi: "Nếu Hiểu Lan bỏ nhà , luôn mang theo một vật dụng tùy , dùng cái gì đựng đây? Cô túi xách thường dùng ? Có ở nhà ?" Trạm Bình thiếu quần áo, giày dép gì quan trọng, bà chắc chắn Trạm Hiểu Lan bỏ nhà như , thì ít nhất thể hỏi rõ Hiểu Lan xách túi gì, đặc điểm gì.
Trạm Bình đột nhiên cứng họng.
Trước đó cảnh sát cũng từng hỏi câu hỏi tương tự, nhưng lúc đó trong lòng bà cố chấp nhận định Trạm Hiểu Lan trộm tiền xong bỏ trốn cùng bạn trai, vì thuận miệng ứng phó vài câu.
Cố Chi Quang Triệu Hướng Vãn nhắc nhở, vội vàng hỏi: " , cô là cô ruột của Trạm Hiểu Lan, sớm chiều chung sống, cũng thể trong nhà thiếu túi xách, vali da gì đó cũng chứ?"
Trạm Bình mấy ngày nay đầu óc cuồng, suy nghĩ chút hỗn loạn. Đột nhiên thấy câu hỏi của Triệu Hướng Vãn, thấy Cố Chi Quang đến "vali da", đột nhiên "a" một tiếng, vội vàng chạy trong nhà.
Hai phút , Trạm Bình chạy về cửa, lớn tiếng : "Vali hành lý, cái vali hành lý màu xanh lam để nóc tủ quần áo thấy nữa!"
Cố Chi Quang, Giả Tuấn Nam đồng thanh: "Vali hành lý như thế nào?"
Trạm Bình: "Năm ngoái nó tự mua, một cái vali hành lý màu xanh lam cao năm mươi phân, giả da, bánh xe, tết Hiểu Lan về quê mang theo cái vali hành lý lên tàu hỏa. Vali to, bình thường dùng mấy, cứ để nóc tủ quần áo, để ý."
Giả Tuấn Nam cũng hiểu : ", cái vali hành lý là tháng mười năm ngoái, cháu cùng cô đến Trung tâm thương mại Hoa Kiều mua, ba trăm hai mươi tệ, lúc đó cháu tiếc tiền, nhưng Hiểu Lan cô thấy mấy cô tiếp viên hàng trong ti vi đều kéo vali hành lý như , ngưỡng mộ lắm, tiết kiệm tiền mấy tháng nhất định mua một cái."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nho-kha-nang-doc-suy-nghi-toi-tro-thanh-than-tham/chuong-169.html.]
Vali kéo bánh xe, hiện tại ở nội địa vẫn là đồ mới mẻ, Triệu Hướng Vãn cũng là đầu tiên . Một cái vali ba trăm hai mươi tệ, đối với cô sinh viên nghèo mà , quả thực là giá trời!
"Vali hành lý trông như thế nào? Có thể mô tả rõ ràng hơn chút ? Có ai thấy ?" Nếu là đồ mới mẻ, thì nhất định sẽ khơi dậy sự tò mò của , Trạm Hiểu Lan kéo vali khỏi khu tập thể, chắc sẽ để ý, cũng sẽ ghi nhớ.
Trạm Bình chút mất kiên nhẫn: "Không ? Giả da, màu xanh lam, cao năm mươi phân, chính là loại vali hành lý tiền trong phim nước ngoài kéo khi lên máy bay . Tuổi còn nhỏ, một chút cũng thực tế, hơn ba trăm tệ! Có tiền mang về cho bố nó xây nhà mới?"
*[Vali to cồng kềnh, chiếm chỗ lắm, bình thường để nóc tủ quần áo bám bụi, để ý, còn ngờ cái vali đắt như , đúng là tổn thọ mà. Nó tưởng kéo cái vali hành lý cao cấp, là thành tiền ? Thật nực !]*
Cố Chi Quang cũng chút kinh ngạc. Nhà mở công ty xây dựng, coi như tiền, nhưng bố cũng mua cho loại vali kéo . Cậu đầu tiên Giả Tuấn Nam về giá của cái vali hành lý , trong lòng thầm lẩm bẩm.
*[Vẫn luôn tưởng Trạm Hiểu Lan là loại con gái cần cù chất phác, ngờ nỡ tiêu ba tháng lương mua vali hành lý. Cô thường xuyên công tác, hà tất gì chứ? Loại vali tớ nhắc tới, hình như năm 1987 mới thịnh hành ở nước M, là do một cơ trưởng phát minh , những phi công và tiếp viên hàng suốt ngày mang theo hành lý bay bay cảm thấy thứ tệ. Ở thành phố Tinh chúng , đoán chừng cũng chỉ Trung tâm thương mại Hoa Kiều chuyên bán hàng nhập khẩu mới bán.]*
Giả Tuấn Nam thấy lời của Trạm Bình, tại đột nhiên kích động: "Con nhà nghèo, chẳng lẽ xứng sở hữu thứ thật lòng mong ? Hiểu Lan thích, tiết kiệm tiền lương mua cái vali hành lý, trộm cướp, vấn đề gì ? Cô giữ cô bên cạnh, chỉ bắt cô lời, bắt cô ơn, bắt cô hiếu thuận cha , bắt cô kiếm tiền gửi về nhà. Cô từng thực sự tìm hiểu cô ? Có từng hỏi cô thích gì, ước mơ của cô là gì ?"
Trạm Bình câu chất vấn bất ngờ của Giả Tuấn Nam dọa giật , theo bản năng lùi một bước: ", lo cho nó ăn lo cho nó ở còn đủ? Con gái con đứa mà, thể nuôi sống bản là , cần gì ước mơ!"
Ngực Giả Tuấn Nam phập phồng lên xuống nhanh ch.óng, thở cũng trở nên nặng nề, mắt trừng tròn xoe, đồng t.ử bắt đầu giãn , trút hết sự bất mãn trong lòng đối với Trạm Bình, đối với thế giới ngoài.
"Hiểu Lan chẳng lẽ là vì thành tích , mới học đại học ? Không! Cô rõ ràng học giỏi, nhưng vì nhà nghèo, vì bệnh cần tiền, đành bỏ học cấp ba đến thành phố Tinh thuê kiếm tiền. Cô cô thi trường đại học nào ? Đại học Hàng Vũ trụ Kinh Đô!
Ước mơ từ nhỏ đến lớn của cô , chính là một phi công, bay lượn bầu trời xanh. Cho dù phi công, cô cũng hy vọng trở thành một kỹ sư thiết kế máy bay, thợ máy máy bay, máy bay do thiết kế, chế tạo, sửa chữa bay lượn bầu trời.
Chính vì ước mơ , cho nên khi cô thấy vali hành lý tiếp viên hàng kéo, mới khao khát như . Mấy tháng đó cô ăn tiêu tiết kiệm, khó khăn lắm mới gom đủ tiền, nhờ quan hệ tìm đổi phiếu ngoại hối, mua cái vali hành lý đó, ? Chẳng lẽ cô chỉ xứng ở trong cái nhà rách nát của cô, mỗi ngày từ cửa hàng vội vội vàng vàng chạy về nhà, nấu cơm ba bữa cho cô? Cô thương cô , cô chỉ kiểm soát cô !"