Trạm Bình là một phụ nữ trung niên ly hôn, vì từng trải qua việc chồng ngoại tình, trở nên chút cực đoan, cũng đồng ý cho Trạm Hiểu Lan yêu đương, vì Giả Tuấn Nam và Trạm Hiểu Lan yêu vẫn luôn dám để bà .
Giả Tuấn Nam đến khu tập thể Cục Viễn thông, hỏi thăm suốt dọc đường, cuối cùng cũng tìm Trạm Bình. Lại ngờ Trạm Bình thấy , là bạn trai của Trạm Hiểu Lan, lập tức nổi đóa, khăng khăng là Giả Tuấn Nam dụ dỗ cháu gái , túm lấy cổ áo , ngừng truy hỏi tung tích của Hiểu Lan.
Trạm Bình ở trong tòa nhà gạch hỗn hợp kiểu cũ năm tầng xây dựng từ đầu những năm 50, vì tường gạch đỏ, mái ngói đỏ mà địa phương gọi là "Nhà Đỏ".
Khu tập thể tính là lớn, Trạm Bình ở tầng một, động tĩnh ầm ĩ, kinh động đến hàng xóm láng giềng, cuối cùng báo cảnh sát, cảnh sát đưa hai về điều tra. Hỏi kỹ mới , sáu giờ chiều thứ sáu Trạm Bình tan về nhà, phát hiện trong nhà trộm, bảy trăm tệ tiền mặt để trong tủ đầu giường cánh mà bay, đồng thời biến mất thấy tăm , còn Trạm Hiểu Lan vốn dĩ nên về nhà nấu cơm từ sớm.
Cửa hàng giày Trạm Hiểu Lan việc cách nhà cô ruột xa, vì ở nhờ nên Hiểu Lan đảm nhận phần lớn việc nhà. Cửa hàng giày chín giờ sáng mở cửa, chín giờ tối đóng cửa, tổng cộng hai nhân viên, luân phiên ăn cơm. Trạm Hiểu Lan mỗi ngày buổi sáng chợ, giặt giũ, dọn dẹp phòng, đó . Đến chiều 5:30, Trạm Hiểu Lan vội vàng về nhà, nấu cơm canh xong đợi Trạm Bình về cùng ăn, sáu giờ rưỡi cửa hàng giày tiếp tục .
hai ngày , sáu giờ chiều thứ sáu Trạm Bình về đến nhà đúng giờ, phát hiện Trạm Hiểu Lan ở đó, trong nhà bếp núc lạnh tanh, tức giận mắng vài câu, đợi đến gần bảy giờ vẫn thấy , liền xông đến cửa hàng giày.
Nhân viên khác của cửa hàng giày là Sài Na cũng đang tìm Trạm Hiểu Lan, vui : "Cô năm giờ rưỡi , bây giờ hơn bảy giờ vẫn về, lỡ ăn cơm đấy."
Trạm Bình và Sài Na tranh cãi, Sài Na bực dọc đáp trả: "Hiểu Lan bám một sinh viên đại học, sắp nghiệp, hai định kết hôn đấy. Cô sẽ là nữa chứ? Thật là! Cho dù nữa cũng một tiếng chứ, đột nhiên đến là ý gì?"
Trạm Bình từ miệng khác cháu gái yêu đương, trong lòng khó chịu. Sau khi về nhà kiểm tra một lượt, phát hiện tủ đầu giường trong phòng ngủ của mở , bảy trăm tệ để bên trong thấy nữa.
Cửa phòng dấu vết cạy, chắc chắn là Trạm Hiểu Lan trộm !
Trạm Bình tức đến bốc khói, nhưng nghĩ đến việc chỉ một trai, Trạm Hiểu Lan ở đây cũng gần bốn năm, bình thường chịu thương chịu khó, nỡ hủy hoại tiền đồ của cô, thế là nén chuyện trong lòng, báo cảnh sát. Chỉ nghĩ đợi gặp cô và bạn trai cô, nhất định mắng cho một trận trò.
Giả Tuấn Nam đến đây thì hoảng, vội : "Cháu cũng ba ngày liên lạc với cô , cô sẽ xảy chuyện gì chứ?"
Trạm Bình hung dữ trừng mắt : "Hiểu Lan xưa nay ngoan ngoãn, chắc chắn đều là hư nó!"
Giả Tuấn Nam nghi ngờ Trạm Bình đuổi Hiểu Lan , Trạm Bình chỉ trích là Giả Tuấn Nam xúi giục Hiểu Lan trộm tiền bỏ trốn, hai tranh cãi ngớt ở đồn cảnh sát. Cảnh sát khi hỏi han lấy chứng cứ, loại trừ khả năng hai gây án, bèn lập án Trạm Hiểu Lan mất tích, bảo hai về đợi tin tức.
Câu chuyện kể đến đây, Cố Chi Tinh mở miệng : "Cảnh sát đều lập án điều tra, còn cần xã trưởng văn phòng thám t.ử gì?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nho-kha-nang-doc-suy-nghi-toi-tro-thanh-than-tham/chuong-163.html.]
Vẻ mặt Cố Chi Quang nghiêm túc: "Giả Tuấn Nam chủ động tìm em, nhờ em giúp đỡ điều tra một chút. Cậu Trạm Hiểu Lan và tình cảm , hai xem nhà ở phía đông thành phố, còn lên kế hoạch cùng tiết kiệm tiền kết hôn, sống thật , thể nào chào một tiếng bỏ . Hiểu Lan chính trực, việc ở cửa hàng giày lâu như , bao giờ chiếm chút lợi nhỏ nào, tuyệt đối sẽ trộm tiền của cô ruột. Cậu nghi ngờ là Trạm Bình Trạm Hiểu Lan yêu đương, xảy cãi vã trong nhà, đuổi cô ."
Mai Thanh Khê đến đây, nhíu mày: "Đuổi ? Cho dù là đuổi , Trạm Hiểu Lan cũng nên gọi điện thoại cho Giả Tuấn Nam ngay lập tức chứ."
Cố Chi Quang não bổ khá lớn: "Có thể Trạm Bình cưỡng ép đưa Trạm Hiểu Lan lên tàu hỏa, đó cố ý che giấu sự thật, ép họ chia tay thì ?"
Mai Thanh Khê lắc đầu: "Không lý. Phụ đồng ý yêu đương nhiều lắm, thấy ai dựng lên hiện trường mất trộm, oan uổng trộm tiền cả."
Cố Chi Quang vỗ đùi: "Chính điểm đáng ngờ! Chia tay thì chia tay thôi, Giả Tuấn Nam cũng loại sống c.h.ế.t bám riết lấy, tại Trạm Bình tốn công sức ?"
Triệu Hướng Vãn hỏi: "Trạm Hiểu Lan năm giờ rưỡi từ cửa hàng giày , xác nhận là về nhà?"
Cố Chi Quang há miệng, đưa tay gãi đầu: "Hình như là thế."
Hình như là thế?
Triệu Hướng Vãn tiếp tục truy hỏi: "Nhà bếp dấu vết chuẩn nấu ăn ?"
Cố Chi Quang: "Không , là về nhà nấu cơm tối, nhưng trong bếp chuẩn gì cả. Thớt lấy , hẹ mua buổi sáng cũng nhặt."
Triệu Hướng Vãn: "Cửa hàng giày và khu tập thể Cục Viễn thông gần, năm giờ rưỡi xuất phát từ cửa hàng giày, bảy, tám phút chắc là đến nhà nhỉ? Thời điểm ai thấy Trạm Hiểu Lan ?"
Cố Chi Quang: "Trạm Bình ở tầng một, phía nam cái sân nhỏ, nhưng sân cải tạo, lắp thêm cửa sắt ngoài, bình thường Trạm Hiểu Lan, Trạm Bình đều là cầu thang bộ lấy chìa khóa mở cửa. Bà cụ ở tầng hai , hình như thấy tiếng đóng cửa, còn tiếng lộc cộc lộc cộc, là gì."
Cậu dừng một chút, bổ sung, "Ngày Trạm Hiểu Lan mất tích là thứ sáu, cảnh sát khởi động điều tra là chủ nhật thứ hai, cách hai, ba ngày, một ký ức sẽ nảy sinh sai lệch hoặc mơ hồ. Hàng xóm hình như thấy, thì thật sự chỉ là hình như. Có lẽ là mấy ngày thấy, lẽ là hôm đó thấy."