Nhờ Khả Năng Đọc Suy Nghĩ, Tôi Trở Thành Thần Thám - Chương 151

Cập nhật lúc: 2025-12-30 17:11:53
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/4LCh8rI9Ue

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Vậy thì, vất vả đều tính là vất vả nữa.

Triệu Hướng Vãn nhận lấy thìa, húp một ngụm cháo, gạo nếp hầm nhừ, dày lợn dai, kỷ t.ử đỏ điểm xuyết, tăng thêm màu sắc đẽ cho bát cháo nóng.

Quý Chiêu cũng chuyện, cứ bên cạnh cô, yên lặng .

Nóng hổi, mềm dẻo, thơm phức, bữa khuya như khiến Triệu Hướng Vãn ăn vui vẻ.

Ba ăn xong, thở phào một dài, lúc mới cảm thấy sống .

Hà Minh Ngọc giơ túi hồ sơ trong tay: "Các đồng chí, chúng lấy lời khai của Kiều Tiểu Hồng !"

Theo báo cáo lanh lảnh vang dội của cô, tất cả trong văn phòng đều động đậy.

Chúc Khang, Ngải Huy, Hoàng Nguyên Đức đều là sinh viên nghiệp xuất sắc chuyên ngành trinh sát hình sự, khi vụ án đầu độc trong trường học xảy họ đang học đại học, giữa các bạn học từng đùa: Đa tạ ơn g.i.ế.c. Ký túc xá đại học ngày ngày ở bên , cùng ăn cùng uống cùng ngủ, nếu thực sự bỏ độc, phòng xuể.

Vì thế, vụ án đầu độc khởi động , ba như tiêm m.á.u gà tích cực, thề đưa hung thủ ẩn nấp trong trường đại học pháp luật. Nghe thấy lời Hà Minh Ngọc, mắt họ sáng lên.

"Hứa đội đích thẩm vấn, Chu Kinh Dung cốc nước là tự lấy từ ký túc xá."

", khi Hứa đội cốc nước ở ký túc xá, mà ở phòng vẽ, bà đổi giọng là lấy từ phòng học. cụ thể phòng học nào, bà rõ."

"Nếu các cô tìm bằng chứng, chứng minh Chu Kinh Dung đang dối, thì cách cạy miệng bà ."

Nghe thấy lời họ, Hà Minh Ngọc cảm thấy mệt mỏi tan biến, hưng phấn : "Suy đoán của Triệu Hướng Vãn là đúng! Cốc nước quả nhiên Kiều Tiểu Hồng giấu , nên khi đối mặt với Lý Nhã Phân mới áy náy. Phùng Lương Lương, Chu Kinh Dung quả nhiên quen , bọn họ hợp tác hãm hại Tần Nguyệt Ảnh!"

Triệu Hướng Vãn tự tin như , cô hỏi Chu Phi Bằng: "Phòng kỹ thuật kiểm nghiệm dấu vết thế nào?"

Chu Phi Bằng tay trái còn treo băng vải, tay đ.ấ.m xuống bàn: "Bằng chứng như núi! Đối chiếu với dấu vân tay của tất cả trong ký túc xá lưu trong hồ sơ, nắp cốc dấu vân tay của Kiều Tiểu Hồng, Phùng Lương Lương."

"Không của Chu Kinh Dung?"

"Không . Có thể do sợ hãi muối Thallium, Chu Kinh Dung khi lấy cốc nước đựng trong túi nilon liền chôn thẳng xuống đất, túi nilon dấu vân tay của bà , nhưng cốc nước để ."

Triệu Hướng Vãn quanh bốn phía: "Hứa đội ?"

Chúc Khang trả lời: "Ông và lão Cao cùng , đang cùng đồng nghiệp phòng hộ tịch tra tin tức của Phùng Lương Lương."

Hà Minh Ngọc lo lắng hỏi: "Có tin tức gì ?"

Chúc Khang còn trả lời, cửa phòng bỗng nhiên đẩy .

Hứa Tung Lĩnh vẻ mặt nghiêm túc, lớn tiếng : "Chúc Khang, Ngải Huy, hai , lái xe theo một chuyến, tìm thấy Phùng Lương Lương ."

Quay đầu thấy Hà Minh Ngọc, Triệu Hướng Vãn, sắc mặt Hứa Tung Lĩnh dịu chút: "Về ? Vất vả , thế nào?"

Hà Minh Ngọc nghiêm, chào: "Báo cáo Hứa đội, cốc nước quả nhiên Kiều Tiểu Hồng giấu , bán cho Chu Kinh Dung khi lập án điều tra."

Hứa Tung Lĩnh tán thưởng gật đầu: "Rất . Cô đưa Triệu Hướng Vãn về ký túc xá của cô nghỉ ngơi, đợi chúng đưa Phùng Lương Lương về, sẽ bắt đầu thẩm vấn."

Hứa Tung Lĩnh Quý Chiêu một cái: "Cậu, cũng về . Xe tài xế nhà vẫn đợi ở bãi đỗ xe."

Quý Chiêu về phía Triệu Hướng Vãn, trong đôi mắt đen láy đó lấp lánh ánh sáng cực kỳ rực rỡ.

Triệu Hướng Vãn mỉm : " nghỉ , cũng về nhà nghỉ ngơi ."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nho-kha-nang-doc-suy-nghi-toi-tro-thanh-than-tham/chuong-151.html.]

*[Ngày mai, em còn đến ?]*

"Đương nhiên, ở đây mà."

*[Vậy cũng ở đây.]*

" tài xế nhà còn đang đợi , bố , chắc chắn cũng đang đợi ."

*[Giống như đợi em ?]*

" , giống như ."

*[Được, đây.]*

Giờ khắc , Quý Chiêu hiểu thế nào là "chờ đợi".

gặp một , nên an tâm chờ đợi.

Vẫy tay tạm biệt Quý Chiêu, Triệu Hướng Vãn theo Hà Minh Ngọc bước khu sinh hoạt của Cục Công an Tinh thị.

Đi qua sân tập, sân bóng rổ, đến một tòa nhà ký túc xá độc kiểu hành lang năm tầng.

Giật dây đèn, Hà Minh Ngọc ngáp ngắn ngáp dài chỉ cái giường gần cửa sổ : "Hôm nay bạn cùng phòng ở, đúng lúc em ngủ đó."

Nhìn thấy giường, hai mệt mỏi cả ngày đồng thời nhào chăn êm. Cái gì lạ giường, cái gì chăn của , cái gì ga trải giường ... Triệu Hướng Vãn lúc đều cảm thấy quan trọng nữa.

Trong mơ màng, Hà Minh Ngọc lầm bầm một câu: "Hứa đội đưa Phùng Lương Lương về nhỉ?"

Triệu Hướng Vãn đáp một câu: "Có thể..." Tất cả âm thanh đột nhiên kéo xa, bóng tối ngọt ngào như thủy triều ập đến, ngủ .

--

Tám giờ sáng, phòng thẩm vấn.

Bất cứ ai cảnh sát đưa lúc ba giờ sáng, đều thể ngủ ngon.

Phùng Lương Lương mặc một chiếc áo len dệt kim màu be, quần dài màu cà phê, đôi giày da đế bằng màu trắng, tóc ngắn xoăn, bông tai ngọc trai trắng tỏa ánh sáng nhàn nhạt. Nếu trang điểm lên, thỏa thỏa phong cách tinh du học về.

Chỉ tiếc, bình thường quen trang điểm tinh tế, lúc thời gian và cơ hội trang điểm, để mặt mộc, mất ngủ khiến mí mắt cô sưng, sắc mặt vàng vọt.

Vừa thấy công an mặc đồng phục, Phùng Lương Lương liền dậy, lớn tiếng : "Các đây là giam giữ tùy tiện, khiếu nại! gặp luật sư của !"

Hứa Tung Lĩnh giơ tay hiệu cô bình tĩnh chớ nóng: "Phùng Lương Lương, đúng ?"

Nghe thấy cái tên "Phùng Lương Lương", ánh mắt cô chút né tránh: "Các bắt nhầm , tên Phùng Y Văn, tên tiếng Anh Even."

Hứa Tung Lĩnh chằm chằm cô : "Đi tây mấy năm, ngay cả tên cha đặt cũng cần nữa?"

Cao Quảng Cường bước , hổ mặt: " là Cao Quảng Cường. Tám năm gặp, khuôn mặt của bạn học Phùng Lương Lương đổi, ngược ăn mặc tây hơn ít."

Phùng Lương Lương thấy Cao Quảng Cường, đồng t.ử co rút.

Cảnh sát phụ trách vụ án đầu độc trong trường học năm đó, khuôn mặt chữ điền đáng ghét, tuy già một chút, béo lên một chút, nhưng Phùng Lương Lương liếc mắt một cái là nhận ngay.

 

 

Loading...