Nhờ Khả Năng Đọc Suy Nghĩ, Tôi Trở Thành Thần Thám - Chương 140

Cập nhật lúc: 2025-12-30 17:11:41
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9AHwsBoteW

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Cha của Tần Nguyệt Ảnh, Tần Nghĩa Trung, một đầu tóc bạc từ hai bên mai đến đỉnh đầu, như tuyết trắng xóa, một sợi đen. Một đôi mắt thông thái dịu dàng, nếp nhăn đuôi mắt chằng chịt, khi mắt híp , nếp nhăn càng sâu hơn.

Mới năm mươi lăm tuổi, trông như hơn sáu mươi.

Cao Quảng Cường dẫn theo ba Triệu Hướng Vãn, Hà Minh Ngọc, Lưu Lương Câu, Tần Nghĩa Trung thấy khuôn mặt lạ bên cạnh ông, hỏi: "Cảnh sát Cao, hôm nay dẫn nhiều trẻ tuổi đến thế? Có nhiệm vụ dẫn mới ?"

"Vào nhà , nhà ."

Cao Quảng Cường đưa túi hoa quả tay cho Tần Nghĩa Trung, cùng ông qua cái sân nhỏ, từ cửa ban công phòng ngủ.

Tầng một ánh sáng , trong khí mùi chua mốc kỳ lạ. Triệu Hướng Vãn nhà xong nheo mắt, thích ứng một lúc với sự đổi ánh sáng quan sát bài trí trong phòng.

Nhà cũ của trường học, vì tầng một mở cửa thẳng sân, nên cửa phòng khách đối diện cầu thang bịt . Phòng ban công sửa thành phòng khách. Ghế sô pha gỗ cũ kỹ, bàn gỗ, tủ tivi đặt một chiếc tivi nhỏ hiệu Gấu Trúc nội địa, đang chiếu phim hoạt hình.

Tám năm trôi qua, vật đổi dời, gia đình Tần Nguyệt Ảnh dường như vẫn dừng ở những năm tháng ngày hôm qua.

Trên ghế sô pha một phụ nữ mặc đồ ngủ, hình béo phì, tóc cạo ngắn ngủn, đầu gối đắp một tấm chăn nhung, say sưa xem tivi, dù khách đến cũng gián đoạn.

Người phụ nữ , là Tần Nguyệt Ảnh?

Ảnh trong hồ sơ vụ án, Tần Nguyệt Ảnh dáng mảnh mai, cổ thiên nga thon dài, khuôn mặt trái xoan xinh , đôi mắt to linh động, như minh tinh áp phích điện ảnh.

mà... bây giờ, cô hủy hoại .

Ghế sô pha Tần Nguyệt Ảnh chiếm, Tần Nghĩa Trung lấy từ phòng bên cạnh mấy chiếc ghế cũ cho , dậy bưng rót nước, sợ thất lễ với khách.

Chân ông đầu gối dường như gập , chút linh hoạt, Cao Quảng Cường quan tâm hỏi han: "Thầy Tần, viêm khớp của thầy vẫn khỏi ? Có dán t.h.u.ố.c ? Tầng một ẩm ướt lạnh lẽo quá, trường phân ký túc xá mới các thầy cô cũng cân nhắc chuyển ."

Tần Nghĩa Trung lắc đầu: "Không chuyển , và Nhã Phân lớn tuổi , leo nổi cầu thang. Nguyệt Ảnh thế , cũng cách nào đổi chỗ ở."

Mắt Triệu Hướng Vãn theo tầm mắt Cao Quảng Cường, về phía đôi chân đắp chăn nhung của Tần Nguyệt Ảnh. Nhìn từ hình dạng nhô lên, đôi chân gầy như que củi. Ngộ độc Thallium gây teo cơ, khiến chi của cô liệt.

Hà Minh Ngọc cũng để ý thấy, mặt nỡ nữa.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nho-kha-nang-doc-suy-nghi-toi-tro-thanh-than-tham/chuong-140.html.]

Vụ án là tâm bệnh của Cao Quảng Cường, trong quá trình điều tra ông trở thành bạn với Tần Nghĩa Trung, cách một thời gian sẽ qua thăm hỏi một . Lần dẫn ba Triệu Hướng Vãn qua, cũng coi như quen cửa quen nẻo.

Cao Quảng Cường giới thiệu sơ qua bọn Triệu Hướng Vãn, rõ mục đích đến: "Thầy Tần, Cục Công an định khởi động vụ án cũ, nên qua tìm hiểu tình hình, xem còn chỗ nào sơ sót , tranh thủ đưa hung thủ pháp luật."

Đã qua bao nhiêu năm, vốn tưởng oan chìm đáy biển, ngờ vụ án đầu độc còn thể điều tra , Tần Nghĩa Trung kích động dậy, trong mắt ngấn lệ, môi run rẩy, nắm c.h.ặ.t t.a.y Cao Quảng Cường: "Cảm ơn, cảm ơn! Cảm ơn vẫn luôn nhớ vụ án , nghĩ đến việc giải oan cho Nguyệt Ảnh nhà ."

Tần Nghĩa Trung đầu gọi vọng cửa phòng ngủ: "Nhã Phân, Nhã Phân mau đây, vụ án của Nguyệt Ảnh bắt đầu điều tra ."

Một phụ nữ hiền hậu cũng tóc bạc trắng từ phòng bên cạnh , bà đeo kính, trong tay cầm một cây b.út, đầu ngón tay dính chút vết mực, dám tin hỏi: "Ông cái gì?"

Người phụ nữ là của Tần Nguyệt Ảnh, cô giáo Lý Nhã Phân. Bà nghỉ hưu, để kiếm sống nuôi gia đình bà nhận ít việc dịch thuật về , đang bận việc trong phòng bên cạnh, đón khách. Nghe thấy tiếng gọi của Tần Nghĩa Trung, khó giấu sự kích động trong lòng, b.út cũng kịp đặt xuống, vội vàng chạy hỏi.

Tần Nghĩa Trung liên tục khen ngợi Cao Quảng Cường: "May mà cảnh sát Cao là cảnh sát trách nhiệm như , bao nhiêu năm trôi qua vẫn nhớ Nguyệt Ảnh nhà , vụ án của chúng cuối cùng cũng thấy ánh mặt trời ."

Cao Quảng Cường thấy hổ thẹn, vội giải thích: "Không công lao của , chuyện thật sự cảm ơn những trẻ tuổi của tổ trọng án một. Là các cô cảm thấy vụ án điểm kỳ lạ, nên mới điều tra ."

Về việc tại vụ án cũ thu hút sự hứng thú của tổ trọng án một, Cao Quảng Cường hỏi, bất kể là nguyên nhân gì, chỉ cần quan tâm, nỗ lực tìm hung thủ thực sự, nghỉ hưu cũng yên tâm ?

Lý Nhã Phân, Tần Nghĩa Trung đồng thời về phía ba Triệu Hướng Vãn, Lưu Lương Câu, Hà Minh Ngọc, nước mắt lưng tròng, gì cho , chỉ ngừng lặp : "Cảm ơn, cảm ơn các cháu. Các cháu là , các cháu là ..."

Một đôi trí thức chất phác, an phận như , vì con gái mà rơi cảnh tuổi già thê lương, quá nửa đời còn lo lắng vất vả vì con, ai thấy cũng sẽ đau lòng.

Triệu Hướng Vãn vốn chỉ nắm thóp Từ Tuấn Tài, ngờ lật một vụ án treo cũ.

Khi xem hồ sơ cảm thấy phẫn nộ, bây giờ tận mắt thấy gia đình vì vụ án mà sa sút, thấy Tần Nguyệt Ảnh rơi cảnh ngây ngô, bại liệt , nỗi phẫn nộ đều hóa thành tinh thần trách nhiệm nồng đậm.

Nhất định tìm hung thủ thực sự, trả công đạo cho Tần Nguyệt Ảnh!

Lưu Lương Câu là lớn tuổi hơn trong tổ trọng án một, kết hôn ba năm, con gái hiện một tuổi rưỡi, đang tuổi hoạt bát đáng yêu. Mỗi tan về nhà, con gái nhào tới ôm cổ , ngọt ngào gọi một tiếng bố, đó chính là khoảnh khắc hạnh phúc nhất đời . Bây giờ thấy đôi cha tóc bạc trắng vì con gái hại , ngọn lửa chính nghĩa trong lòng hừng hực cháy.

Không màng là Cao Quảng Cường dẫn đội, Lưu Lương Câu , lớn tiếng : "Hai bác yên tâm, chúng cháu nhất định sẽ tận chức tận trách, lôi hung thủ !"

 

 

Loading...