Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Nhật Ký Thượng Vị Của Nữ Phụ - 75.2

Cập nhật lúc: 2024-10-17 11:40:48
Lượt xem: 4

Xác nhận đối phương là Tang Noãn, Tang Diên có chút ngu người ra đó. Do tiếng động lớn vừa rồi khiến cho anh tỉnh hẳn luôn. Nhìn bộ dạng không được đẹp lắm của Tang Noãn, Tang Diên có chút chột dạ trong lòng. Có điều không mặt dày không làm được việc lớn nên Tang Diên cố tỏ ra vẻ bình tĩnh trước ánh mắt soi mói của Tang Noãn. Nếu anh không cẩn thận một chút thôi thì cũng sẽ xong đời.

 

Sau một vòng đánh giá xung quanh Tang Diên, Tang Noãn đặt hai tay vòng trước n.g.ự.c mình nhìn anh trai mình đang nằm trên giường bệnh.

 

“Anh bị cái giống gì mà đến nỗi phải nhập viện thế hả? Có phải lại nghiên cứu những cái thứ điên khùng rồi lại tiêm chích thử nghiệm trên người nữa phải không?”

 

Tang Noãn nhờ nội dung nhớ được rằng Tang Diên là một con người thích nghiên cứu ra mấy cái chất xanh xanh, đỏ đỏ rất rợn người. Một khi anh ta thí nghiệm trên vật thử thành công thì cũng muố cảm nhận về thứ đó đôi chút nên cũng sẵn tay tiêm cho mình một mũi. Đúng là điên mà.

 

Tang Diên có chút chột dạ dữ dội không trả lời. Tang Noãn thấy Tang Diên im lặng không phản bác liền không muốn nói gì nữa. Cô liền hỏi tình trạng sức khoẻ của Tang Diên thì anh bảo rằng mọi thứ đều bình thường, chỉ do lao lực quá mức nên mới sinh ra mệt mỏi. Chỉ cần nghỉ ngơi, chế độ làm việc ổn định là ổn thôi.

 

Cả hai người hàn huyên một lúc thì Tang Diên thấy Lục Tần đang đứng đằng sau đó, căn phòng đột ngột không biết vì sao lại lạnh cực độ. Tang Noãn khẽ hắt hơi một tiếng, Tang Diên không nhìn Lục Tần nữa mà đứng dậy nhặt cái chăn vừa rơi xuống trùm cho Tang Noãn.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/nhat-ky-thuong-vi-cua-nu-phu/75-2.html.]

 

Nếu như Tang Noãn đột nhiên quay lại đằng sau thì cô sẽ không khỏi giật mình khi nhìn thấy đôi mắt đang ứ đọng một nỗi đau xót chằng chịt, cố giấu diếm nó đi nhưng lại khếch tán nó lan rộng ra. Dường như sự kiện ngày đó khiến cho hai người bọn họ đã có gì đó không ổn cho lắm.

 

Chuyện Tang Diên nằm bệnh viện nếu không phải nhờ Tang Noãn nói thì Lục Tần anh cũng không biết là Tang Diên nằm viện. Anh biết rằng nếu bản thân đi một mình vào thì Tang Diên không khách khí mà đuổi mình ra ngoài. Bởi vì thế anh đến trước cổng bệnh viện rất sớm, chỉ cần thấy xe của Tang Noãn tới thì anh liền đi theo vào. Coi như vô tình gặp phải nhau.

 

Tang Noãn cảm thấy có gì đỏ không đúng ở đây, cô quay người lại kêu Lục Tần vẫn đang ôm đống đồ trên tay mà đứng sau đó. Lục Tần nghe vậy, liền đem tới mà không quên nói.

 

“Đồ của cô tôi đã mang lên đủ. Xem Tang Thiếu không có chuyện gì thôi tôi cũng đi đến công ty trước đây. Chúc Tang Thiếu ngài màu khoẻ lại.”

 

Lục Tần cố tình nói ra như vậy, để cho Tang Diên không nổi chứng mà vứt đồ. Lục Tần anh biết rằng chỉ như vậy Tang Diên mới giữ lại đống đồ đó. Tuy cách này rất hèn mọn nhưng mà vẫn thế còn hơn.

 

Xoay bóng người tổn thương bước đi, Lục Tần dần khuất dần đi. Tang Noãn đột nhiên khẽ nhíu mày nhìn bóng lưng của Lục Tần. Không phải lúc nãy tốt sao?

Loading...