Nhật Ký Thượng Vị Của Nữ Phụ - 75.1
Cập nhật lúc: 2024-10-17 11:40:37
Lượt xem: 1
Tang Noãn vừa nhận được tin Tang Diên xảy ra chuyện liền bỏ mọi công việc đi đến bệnh viện xem xét tình hình. Hoắc Thiên muốn đưa cô đi nhưng mà Tang Noãn từ chối, bởi cô chưa đủ tâm lý và mặt chưa đủ dày để kể cho anh trai mình về việc tái hôn lại. Vì cô sợ bị mất mặt do trước đây còn mạnh miệng nói với Tang Diên rằng mình nếu tái hôn thì mình chó. Bây giờ cũng chắc không sớm hay muộn thì phải sủa gâu gâu rồi. Hu hu.
Trên đường đi tới bệnh viện, trước khi đến đó Tang Noãn tạt ngang vào siêu thị mua ít đồ dùng cùng với ít cháo cho ông anh trai mình rồi mới tới đó. Sau khi lượn vài vòng mua một đống đồ cất đầy xe, Tang Noãn mới hài lòng bước ra siêu thị mà không biết rằng khi đến bệnh viện ai là người giúp bà cô này vác đống đồ này nữa.
Không biết số bà cô già này có ơn trên độ trì hay không mà số Tang Noãn cô cực kỳ may mắn. Khi vừa xuống xe không biết thế nào gặp Lục Tần cùng vừa đổ xe đến đây. Thế là đống đồ trong xe của mình, Tang Noãn liền giao cho Lục Tần mang lên.
Sau một hồi hỏi số phòng bệnh của Tang Diên, Tang Noãn được y tá dẫn đi đến phòng vip số hai của tầng ba dãy B khu 1 của bệnh viện. Nhớ cái chỗ này thôi cái não cũng đình trệ toàn tập rồi. Không biết cái bệnh viện làm ăn phát đạt kiểu gì mà lại lớn vậy, gặp người nào không biết chữ thì chắc bị lạc trong cái bệnh viện lớn này.
Cuối cùng Tang Noãn cùng với Lục Tần đã tới nơi dưới sự giúp đỡ của cô y tá. Tang Noãn khẽ gật đầu coi như cảm ơn cô y tá, nhìn bóng dáng của cô y tá bước đi thì cả hai người đều xoay người bước vào bên trong.
Cánh cửa căn phòng chầm chậm mở ra, bên trong tối đen như mực, gần khung rèm cửa sổ thì có lờ mờ vài tia nắng hắt lọt qua những khoảng nhỏ hẹp ở rèm cửa. Tang Noãn cô bước vào đầu tiên thì thấy căn phòng như cái phòng đẻ này. Thì việc mà làm trước tiên là đi kéo rèm cửa sổ cái đã rồi tính sau.
Khung rèm đột ngột kéo lên làm cho ánh sáng bên ngoài đột ngột hắt mạnh vào khiến cho cái người nằm trên giường bệnh khẽ kéo cái chăn phủ lên đều chỉ còn chừa vài chụm tóc dài bên ngoài. Cảm thấy trong phòng bức bách lại còn mùi khử trùng nồng nặc, Tang Noãn dứt khoát mở tung cửa sổ ra để cho khí hương tự nhiên thổi vào. Gió ngoài cửa sổ nhanh chóng lùa vào, đẩy bớt cái mùi sát trùng khó chịu trong phòng này đi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/nhat-ky-thuong-vi-cua-nu-phu/75-1.html.]
Sau khi cảm thấy căn phòng đã sáng sủa và vơi đi mùi thuốc sát trùng, Tang Noãn bước tới gần giường bệnh mà Tang Diên đang nằm đó. Tay nhỏ không khách khí mà kéo hẳn cái chăn đang phủ kín đầu của Tang Diên. Trong giấc ngủ say lại bị hành động này của Tang Noãn, Tang Diên bực bội rũa một tiếng.
“Đừng có làm phiền tôi ngủ. Không thôi đừng trách tôi.”
Tang Noãn nghe vậy không khỏi đen mặt dữ dội, tướng người đạp một chân lên thành giường và chân còn lại trụ lại lực để kéo cái chăn ra khỏi người Tang Diên. Cái chăn trắng dày rơi xuống thành công cho việc Tang Diên tức giận mà bật dậy. Định giở thói xấu nhưng chưa nói ra hết thì nhìn thấy Tang Noãn không khỏi sững người.
“Cái đệt mợ, cái đứa điên nào…” không cho lão tử đây ngủ vậy!
Tang Noãn nghe vậy có chút nhướng mày, tay không khách khí cầm ghế xô ầm một tiếng vang rồi ngồi xuống. Cô nhún vai nhàn nhạt trả lời.
“Đứa điên này đây. Rồi sao?”