Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Nhật Ký Theo Đuổi Vợ Của Phó Thiếu - Chương 58

Cập nhật lúc: 2024-11-22 18:41:31
Lượt xem: 20

Chương 58

Phó Nam Đình :" điều kiện gì"

 

Tô Nghiêm :" trong vòng 6 tháng anh phải làm cho chị ấy giảm liều lượng thuốc xuống  và điều kiện là anh tuyệt đối không được phản bội chị ấy"

 

Phó Nam Đình :" được"

 

Tô Nghiêm :" làm thế nào tôi biết anh sẽ giữ lời hứa "

 

Phó Nam Đình:" vậy làm một bản hợp đồng nếu tôi không giữ lời hứa thì tôi đưa cho cậu 5% cổ phần Phó Thị, thế nào?"

 

Tô Nghiêm :" được"

Cảm mơn các bạn đã đọc truyện của bé Ú rất nhiều ạ, bấm theo dõi mình để được đọc truyện mới nhất ạ 🥰🥰🥰

 

Phó Nam Đình :" cậu không cần nghĩ tới chuyện cổ phần đó sẽ về tới tay cậu , tôi chắc chắn sẽ không bao giờ phản bội cô ấy, nên cậu không cần nghĩ tới nó đâu".

 

Tô Nghiêm đứng dậy chỉnh lại áo nhìn anh nói:" mong là vậy, anh đừng để tôi tin nhầm người"

 

Sáng sớm mặt trời vừa lấp ló trên mặt biển đã có người chạy bộ buổi sáng trên bãi cát và một ngày mới lại bắt đầu trên vùng đất ven biển. 

 

Cô có đồng hồ sinh học vào lúc 6h30 giờ không cần báo thức cô cũng sẽ thức dậy đúng giờ. 

 

Cô mở mắt ra thấy mình đang nằm trong tiệm, những cảnh tối qua những thước phim chạy qua trong đầu, cô vừa ngồi dậy thì đầu lại hơn choáng váng cô phải chóng tay ra sau để không bị ngã, cô xoa huyệt thái dương mất vài giây mới hết cơn nhức đầu. 

 

Cô dọn dẹp chỗ ngủ rồi mang vào nhà kho và bắt đầu vệ sinh cá nhân, vừa đi ra thì liền nhìn thấy Phó Nam Đình cũng vừa mở cửa bước vào

 

Cô nhíu mày hỏi:" tại sao anh lại có chìa khóa tiệm tôi?"

 

Phó Nam Đình đi lại bàn đặt đồ ăn sáng vẫn còn nóng hổi để xuống bàn, nhìn cô vẫn còn đứng đó nói:" em qua đây ngồi đi, tôi đi lấy canh giải rượu cho em"

 

Cô nhíu mày anh nói:" đứng lại"

 

Phó Nam Đình thở dài đi lại để trên lưng cô đẩy về phía bàn rồi kéo ghế ra, để hai tay trên vai cho cô ngồi xuống, anh đứng sau lưng nói:"im lặng,  ngồi đây đợi tôi một lát"

 

Cô ngơ ngác nhìn anh ta tự nhiên như chủ nhà đi vào phòng bếp rất nhanh liền mang ra bát canh đặt xuống trên mặt cô. 

 

Phó Nam Đình ngồi xuống đối diện cô, vừa bày đồ ăn sáng rồi đưa chén cháo vừa nói:"em uống canh trước đi nếu không sẽ nhức đầu đó"

 

Cô nhìn anh hỏi:" anh nấu sao"

 

Phó Nam Đình lắc đầu :" không phải, nhân viên em nấu canh tối qua tôi chỉ việc hâm lại thôi, yên tâm uông đi"

 

Cô nghe vậy cũng cầm lên vừa thổi vừa uống, cô đặt chén xuống nhìn anh hỏi lại:"anh chưa trả lời câu hỏi của tôi"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/nhat-ky-theo-duoi-vo-cua-pho-thieu/chuong-58.html.]

 

Phó Nam Đình:" tối qua tôi ở lại đây chăm sóc em, sáng nay tôi sợ em thực dậy sẽ đói bụng nên cầm chìa khóa đi ra ngoài mua đồ ăn sáng"

 

Cô muỗng cháo vừa thổi vừa ăn, nói:"vậy hiện tại anh có thể về rồi".

 

Phó Nam Đình cầm chén cháo vừa thổi vừa nói:" lát nữa tôi có chuyện cần bàn ở đây nên không thể đi được"

 

Hai người rất nhanh đã ăn xong bữa sáng, cô chuẩn bị đi vào bếp chuẩn bị nguyên liệu làm bánh, Phó Nam Đình nhìn cô hỏi:" em có cần tôi phụ gì không?"

 

Cô:" anh chắc chắn? "

 

Phó Nam Đình :" em nói đi"

 

Cô :" vậy anh đi theo tôi"

 

Cô dẫn anh đi vào nhà kho cạnh nhà bếp, chỉ tay vào máy hút bụi và cây lau sàn, cô lạnh nhạt nói:" vậy anh lấy mấy thứ này ra,quét dọn giúp tôi đi"

 

Phó Nam Đình gật đầu :" còn gì nữa không"

 

Cô gật đầu :" còn chứ, anh sẵn lau bàn ghế giúp tôi luôn được không "

 

Phó Nam Đình :" được, em vậy đi làm công chuyện của em đi, mấy thứ này giao cho tôi"

 

Cô gật đầu rồi đi vào bếp bắt đầu vào chuẩn bị nguyên liệu lát nữa làm mẻ bánh đầu tiên trong ngày và còn phải chuẩn bị những thứ cần thiết để mở cửa bán.

 

Phó Nam Đình mang tạp dề được để trong nhà kho mặc vào rồi lấy khăn với bình xịt lau kính đi ra bắt đầu lau bàn và sắp xếp lại ghế cho ngay ngắn. Lúc đầu anh làm còn bỡ ngỡ nhưng khi làm được vài lần thì anh đã quen với thao tác nên anh làm rất nhanh đã xong việc lau bàn ghế.

 

Tiếp theo, anh lấy máy hút bụi với cây lau ra lau quét dọn sàn nhà, lúc anh làm xong thì mồ hôi đã thấm vào cái áo sơ mi. 

 

Anh mang những đó vào nhà kho lúc đi ra liền nhìn thấy cô cũng từ nhà bếp đang ôm mấy bình thủy tinh đựng hạt cafe.

 

Phó Nam Đình chạy lại cầm tiếp cô hai bình rồi hỏi:" cái này để đâu"

 

Cô nhìn Phó Nam Đình tóc tai đã ướt bởi những giọt mồ hôi, cô chỉ tay về phía quầy bar nói:" để ở đó"

 

Phó Nam Đình đi lại đặt lên quầy rồi nhìn cô đang đi vào phía trong quầy, anh hỏi:"còn làm gì nữa không?"

 

Cô nhìn anh rồi nhìn xung quanh tiệm đã thay bàn ghế ngay ngắn, sàn nhà cũng đã sạch bóng, cô lắc đầu :" không cần nữa"

 

 

 

 

Loading...