Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

NHẬT KÝ THĂNG CẤP CỦA CÔ NỮ PHỤ ĐƯỜNG YÊN - Chương 77

Cập nhật lúc: 2024-11-06 09:58:40
Lượt xem: 26

Sau khi rút lui khỏi cửa số 3 thì Đường Yên bảo Buster thiêu hủy t.h.i t.h.ể của dị năng giả đã bị cô g.i.ế.c c.h.ế.t lúc vào còn Liễu Như Nhị thì nhanh chóng dọn dẹp chiến trường. Nếu đãn biết Hình Liệt Phong có khả năng trốn ở trong nhà xưởng công nghiệp quân sự thì không nên đánh rắn động cỏ. Cho dù Hình Liệt Phong có thất bại trong cuộc chiến ở căn cứ Thanh Long thì bên cạnh hắn vẫn có không ít dị năng giả được chiêu mộ hơn nữa còn có cả nhà họ Lưu và nhà họ Chân nên số người chắc chắn không dưới năm mươi.

Dị năng giả canh gác ở cửa số 3 không trở về thì nhất định Hình Liệt Phong sẽ phái người tới đây điều tra vì vậy sau khi xóa sạch dấu vết thì bọn họ nhanh chóng rút lui khỏi cửa số 3.

Bọn họ lùi về phía rừng rậm cách nhà xưởng công nghiệp quân sự khoảng ba trăm mét sau đó lựa chọn một chỗ yên tĩnh lại hẻo lánh khuất gió tạm thời dựng lều. Sau khi để lộ dị năng không gian ra ngoài thì lần này Đường Yên không để cho mình chịu thiệt nữa, cô lấy lều trại quân dụng và các dụng cụ khác từ trong không gian ra, nếu không phải là điều kiện không cho phép thì cô còn muốn lấy cả máy phát điện ra nữa tuy nhiên máy phát điện phát ra tiếng ồn quá lớn, đến lúc đó còn chưa bắt đầu hưởng thụ thì đã kinh động đến tang thi và thú biến dị xung quanh rồi.

Hạ Bác lấy tay che khóe miệng đang giật giật lại, bọn họ thật sự là đi ra nhiệm vụ sao? Tại sao Đường Yên cứ khiến anh cảm thấy bọn họ đang đi đóng quân dã ngoại vậy?... Những người khác đều khiếp sợ nhìn Đường Yên không ngừng lấy đồ từ trong không gian ra ngoài, vẻ mặt lúc đầu là giật mình sau đó dần dần bình tĩnh lại rồi nhận lấy lều trại quân dụng trong tay Đường Yên bắt đầu cắm trại, Liễu Như Nhị và Miêu Trạch chuẩn bị đồ ăn, sau khi Đường Yên lấy hết những thứ ra thì lập tức cùng Hạ Bác mở bản đồ ra, bắt đầu nghiên cứu những bước tiếp theo của kế hoạch.

Từ Mục ngồi trên xe quân dụng bắt đầu lắp ráp hệ thống máy tính theo dõi từ những thứ Đường Yên lấy ra từ không gian. Lúc Đường Yên và Hạ Bác nghiên cứu bản đồ xong thì Liễu Như Nhị vẫn còn chưa xong thì cô và Hạ Bác leo lên xe quân dụng, nhìn Từ Mục lưu loát lắp ráp máy tính. Dùng ánh sáng mặt trời có thể tiết kiệm pin năng lượng nên không cần lo lắng đột nhiên mất điện.

"Mọi chuyện như thế nào nào?" Đường Yên lên xe, đứng ở phía sau Từ Mục. Sáu máy tính trước mặt bắt đầu xuất hiện màu sắc, hai tay Từ Mục nhanh chóng gõ bàn phím.

"Có thể." Từ Mục cúi người gõ đoạn mã cuối cùng ssau đó gật đầu nói.

Màn ảnh máy vi tính từ mơ hồ đến rõ ràng, Đường Yên và Hạ Bác nghiêm túc nhìn chằm chằm màn hình máy vi tính. Hạ Bác chỉ vào một góc bên trái của máy tính thứ ba nói: “Đường Yên, nơi này có điểm gì đó là lạ. Tôi nhớ lúc chúng ta rút lui thì nơi này rất sạch sẽ nhưng bây giờ lại có thêm một con tang thi chuột chết."

Trên vách tường loang lổ vết máu, một con tang thi chuột bị c.h.é.m thành hai khúc nằm trên mặt đất cách cửa số 3 chừng hai mươi mét. Cái vị trí là do Hạ Bác dọn dẹp nên anh nhớ rất rõ ràng, chỗ này lúc bọn họ đi rất sạch sẽ, vậy con tang thi chuột này là có chuyện gì xảy ra?

"Tình huống thế nào?" Đường Yên khẩn trương quay sang, nhìn chằm chằm vào ví trị mà Hạ Bác chỉ trên màn hình máy vi tính. Vì góc quay không được tốt nên không có quay được toàn cảnh mà chỉ có thể thấy mọi thứ một cách mơ hồ mà thôi.

Sau khi Từ Mục nghe thấy lời này thì hai tay lướt như bay trên bàn phím, phóng đại chỗ mà Hạ Bác vừa chỉ, cuối cùng dừng lại ở con tang thi chuột bị c.h.é.m thành hai nửa đang nằm trên mặt đất.

Vừa rồi màn hình quá nhỏ nên không có cách nào nhìn rõ là có chuyện gì xảy ra nhưng sau khi được Từ Mục phóng lớn lên thì Đường Yên không nhịn được hít một hơi khí lạnh, vết thương trên người tang thi chuột cực kì ngọt, hiển nhiên là nhất chiêu mất mạng, vết c.h.é.m sắc bén như vậy Đường Yên cũng có thể làm được nhưng vấn đề là miệng vết thương của con tang thi chuột này chẳng phải do Đường Yên tạo thành, chẳng lẽ sau khi bọn họ rời khỏi cửa số 3 thì có người đi vào? Hay là người nọ vẫn luôn ẩn núp ở bên trong? Bỗng nhiên trong đầu Đường Yên hiện lên một đôi mặt sắc bén, đúng là thứ kia... Lúc ấy khi rút lui khỏi tòa nhà phía Bắc thì Đường Yên đã mơ hồ cảm thấy phía sau có một ánh mắt luôn theo sát sau bọn họ, cô còn tưởng rằng mình bị ảo giác nhưng hiện tại xem ra có vẻ như cô đã đoán sai!

"Tiếp tục theo dõi." Đường Yên xoay người nhận tin tức từ máy truyền tin, trầm giọng nói: "Alo! Đây là Đường Yên."

"Anh đã xuất phát đến nhà xưởng công nghiệp quân sự Mậu Danh, khoảng bốn giờ sau sẽ đến." Giọng nói lạnh lùng của Việt Kỳ truyền đến, kiên định, chân thật, đáng tin làm cho người ta cảm thấy một loại khí thế mạnh mẽ vang dội. Không đợi Đường Yên trả lời thì anh đã nói tiếp: " Tình huống ở nhà xưởng công nghiệp quân sự như thế nào rồi?"

"Khó mà nói được." Đường Yên hơi nhíu mày, lúc nghĩ đến chuyện vừa rồi thì trong lòng bất giác không yên, tình hình của nhà xưởng công nghiệp quân sự còn phiền phức hơn trong dự đoán của cô rất nhiều nên khi Việt Kỳ hỏi thì cô cũng không có ý định giấu diếm hơn nữa lại có chút mong đợi Việt Kỳ tới, hiện tại cô nhìn không thấu thực lực của Việt Kỳ, mỗi lần đều cảm thấy không chêch lệch với cô nhiều lắm nhưng khi giao đấu mới phát hiện anh lại trở nên mạnh mẽ hơn. Ở tận thế thực lực càng mạnh thì cơ hội sinh tồn càng lớn!

"Đã xảy ra chuyện gì vậy?" Giọng nói của Việt Kỳ rất căng thẳng, nghiêm túc. Cho dù ở cách nhau rất xa thì Đường Yên vẫn có thể cảm nhận được không khí căng thẳng ở bên kia đồng thời khi nhớ tới bọn An Lộ thì tự nhiên có chút cười. Bọn họ cực kì sợ Việt Kỳ, rõ ràng tất cả đều rất mạnh nhưng khi ở trước mặt Việt Kỳ lại hết sức an phận làm cho người ta cảm thấy không thể tưởng tượng nổi nên Đường Yên không thể không đổ cho lí do vì khí thế Việt Kỳ quá sức mạnh mẽ vì vậy đám người An Lộ không dám phản kháng.

"Có xảy ra chút chuyện, trong lúc nhất thời rất khó mà giải thích rõ ràng được, chờ anh tới rồi nói tiếp, rất có khả năng đám người Hình Liệt Phong đang ẩn núp ở bên trong nhà xưởng, tình hình có chút phiền toái." Đường Yên nói sang chuyện khác, chuyện mà bọn họ quan sát được trên màn ảnh máy vi tính không thể giải thích được, bây giờ nói thì rất phiền toái vì bọn họ không thấy được chuyện gì xảy ra nên nếu nói thì cũng chỉ thêm phiền não mà thôi.

"Được." Việt Kỳ chỉ trả lời đơn giản một chữ sau đó khôn hỏi gì khác nữa mà ngắt máy liên lạc. Đường Yên xoay người nhìn về phía Từ Mục: “Có phát hiện mới không?"

Từ Mục lắc đầu, nói: "Không phát hiện gì cả." Ngoại trừ thỉnh thoảng truyền đến vài tiếng động quái dị và tiếng gào thét mơ hồ thì trên màn hình máy tính không bắt được cái gì cả. Hạ Bác có chút phiền chán, anh vẫn luôn cảm thấy này bên trong nhà xưởng này đã xảy ra một chuyện gì đó rất khó đoán được nhưng lúc này bọn họ lại không thể đi vào.

"Bốn giờ nữa thì Việt Kỳ sẽ đến nên bây giờ đi ăn cơm trước đã." Đường Yên vỗ vỗ Hạ Bác bả vai, ý bảo anh ta đừng nóng vội, lúc này sốt ruột cũng không được gì. Hơn hai tháng trước nhà xưởng công nghiệp quân sự đã bị bỏ rơi nên khả năng có người sống sót là rất nhỏ. Đường Yên nghĩ đến tang thi chuột bên trong nhà xưởng thì tâm tình bắt đầu trở nên nặng nề. Vì sao quân bên trong nhà xưởng có rất nhiều tang thi chuột nhưng lại không phát hiện tung tích của một tên tang thi nào? Chuyện này rất không bình thường, mấy ngàn công nhân của nhà xưởng công nghiệp quân sự đi đâu? Những người đó không có khả năng vô duyên vô cớ bốc hơi được mà xung quanh nhà xưởng công nghiệp quân sự cũng không phát hiện được chỗ nào đặc biệt. Những tang thi bị lây bệnh độc tang thi đã đi đâu? Vấn đề này không giải quyết được thì bọn họ không cách nào yên ổn lẻn vào nhà xưởng công nghiệp quân sự được.

"... Được rồi!" Hạ Bác cũng hiểu sốt ruột cũng chẳng có ích gì, hiện tại lại không thể tiến vào nhà xưởng công nghiệp quân sự được.

"Từ Mục, lát nữa tôi sẽ bảo Mạnh Lộ tới thay anh." Đường Yên liếc nhìn Từ Mục, muốn biết rõ rốt cuộc trong nhà xưởng công nghiệp quân sự đã xảy ra chuyện gì thì tốt nhất là nên có người theo dõi máy tính 24/24 giờ.

Từ Mục gật đầu, liên tục thao tác với máy tính trong xe, lúc rút lui thì anh đã đặt ba cái rađa ở bên góc của cửa số 3. Vì để tránh thương vong nên trước khi rút lui anh đã đặt rađa ở đó, bọn họ có thể dựa vào những tin tức thu được từ rađa để lựa chọn con đường an toàn nhất tuy nhiên thứ này có chút phiền phức, cần phải làm một cách chính xác.

Đường Yên và Hạ Bác cùng đi xuống xe, cơm trưa đã chuẩn bị xong, có Đường Yên là dị năng giả không gian nên Liễu Như Nhị không để cho mọi người chịu thiệt, cô làm rất nhiều món ăn, lúc mũi ngửi thấy mùi thơm thì sắc mặt người cũng giãn ra không ít. Ở tận thế ăn được miếng cơm nóng là chuyện không dễ dàng, đã trải qua nửa năm thích ứng nên rất nhiều người đều không có soi mói như trước tận thế nữa, tuy nhiên có thể ăn được một bữa cơm canh nóng đúng là chuyện tốt, sau khi mọi người chào hỏi thì lập tức cầm lấy phần của mình bắt đầu ăn.

Ở bên này, Từ Mục đang bận rộn cài đặt hệ thống theo dõi. Vì có Từ Mục quan sát ở trong xe nên Giang Ly và Cao Kiến Bân đều thu hồi vũ khí, ngồi ở một bên bắt đầu ăn.

"Mạnh Lộ, sau khi ăn xong thì đi thay cho Từ Mục. Hoàng Mô, Miêu Trạch và Cao Kiến Bân dò xét quanh đây, Hạ Bác, anh mang theo Giang Ly, Liễu Như Nhị truy tìm tung tích giống như sáng này thử xem có thể có phát hiện mới hay không. Trịnh Nhiên, Từ Mục, chúng ta ở lại đây." Đường Yên nhanh chóng phân công công việc buổi chiều. Trước khi Việt Kỳ đến thì không thể tùy ý bước vào bên trong nhà xưởng nên phải đảm bảo bên ngoài an toàn.

"Được." Mọi người gật đầu.

Bốn giờ trôi qua rất nhanh, ba người Hoàng Mô tốn hơn hai giờ mới kiểm tra được hết khu rừng rậm này. Trong lúc kiểm tra thì bọn họ gặp phải ba con thú biến dị cấp thấp, hai tang thi thú. Tuy nhiên thực lực đều thấp nên không có gây nguy hiểm gì cho bọn Hoàng Mô. Huyết hạch bên trong đầu những con thú biến dị này không có cảm nhiễm năng lượng màu xám, lúc Đường Yên chạm vào mấy viên huyết hạch này thì càng thêm chắc chắn cái mà Việt Kỳ gọi là năng lượng ám hệ hẳn là ở bên trong nhà xưởng công nghiệp quân sự còn bên ngoài nhà xưởng thì vẫn an toàn, phát hiện này làm cho bọn họ nhẹ nhàng thở ra.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/nhat-ky-thang-cap-cua-co-nu-phu-duong-yen/chuong-77.html.]

Ai cũng không muốn biến thành một kẻ điên không có lí trí, khi nghĩ lại cảnh đánh c.h.ế.t con tang thi chuột có bộ dạng điên cuồng dữ tợn bên trong nhà xưởng thì bọn họ vẫn còn sỡ hãi.

"Chị Yên, có biến." Mạnh Lộ thò đầu ra từ trong xe, hô to với Đường Yên.

"Tình huống thế nào rồi?" Đường Yên lập tức nhảy lên xe, đi đến phía sau Từ Mục, tầm mắt tập trung màn hình tìm kiếm dựa theo lời Mạnh Lộ nói.

Mạnh Lộ duỗi ngón tay chỉ vào màn hình máy vi tính: “Ví trị này trống nhưng lại phát ra một lượng tạp âm rất lớn, tình huống rất kì lạ." Vẻ mặt Mạnh Lộ lạnh lùng, nghiêng quay đầu nhìn về phía Từ Mục, Từ Mục gật đầu, nói tiếp: "Tình huống này rất kì lạ, không có vật thể bay nào đi ngang qua đây, kề bên này lại không có loài chim bay nên có khả năng là Việt Kỳ đến."

Từ Mục vừa dứt lời, thì máy truyền tin trên người Đường Yên lập tức vang lên tiếng “Tít…tít…”, Đường Yên mở máy, lập tức trong máy truyền đến giọng nói lạnh như băng của Việt Kỳ: “Bọn anh đã đến, vị trí của em ở đâu?"

"Tôi thấy rồi, đi trước năm trăm mét sau đó vượt qua sườn núi chắn gió." Đường Yên chỉ dẫn vị trí của mình một cách đơn giản, lần này Việt Kỳ không mang theo nhiều người, ngoại trừ người đi bên phải Việt Kỳ là cô chưa từng gặp thì những người khác Đường Yên đều không xa lạ gì. Sau khi đám người Việt Kỳ hạ xuống thì đều không hẹn mà cùng ngẩng đầu nhìn vị trí camera bị giấu kín, vẻ mặt khác nhau. Từ Mục ngạc nhiên ngẩng đầu nhìn Đường Yên, anh không nghĩ tới những người này lại cảnh giác như vậy, có thể dễ dàng phát giác được camera mà anh đã giấu cực kì cẩn thận.

Đường Yên như có như không gật đầu, thực lực của những người trong nhóm Việt Kỳ rất mạnh, việc này cô một biết từ lâu rồi nên không có gì ngạc nhiên cả.

Không đến mười phút, đám người Việt Kỳ đã đi tới căn cứ tạm thời của bọn họ. Lúc đám người Việt Kỳ nhìn thấy lều trại quân dụng ở trong rừng rậm này thì bọn họ có hơi giật mình, mấy thứ này không tiện mang theo, khi tầm mắt dừng ở xe quân dụng bên cạnh Đường Yên thì vẻ mặt lại càng thêm kì lạ. Bọn họ có thể thoải mái như vậy đó là vì An Lộ là dị năng giả không gian, không gian của An Lộ lớn hơn các dị năng giả khác rất nhiều nên đồ ở trong đó cũng không ít tuy nhiên không xa xỉ đến mức chứa cả xe quân dụng, xe quân dụng rất phiền toái hơn nữa kích thước lại rất lớn.

Việt Kỳ lạnh lùng nói: "Đường Yên, dị năng giả song hệ lôi điện, không gian."

"Có thể chưa được xe quân dụng, chẳng lẽ không gian của Đường Yên còn lớn hơn cả An Lộ?" An Du kinh ngạc thốt lên sau đó hâm mộ nhìn về phía Đường Yên đồng thời cảm thán không hổ là người đại ca nhìn trúng, dị năng quá nghịch thiên rồi.

"Không rõ ràng lắm." Việt Kỳ cảnh cáo liếc An Du một cái, ý bảo cô không nên nói lung tung. Chuyện dị năng ở tận thế là cấm kị, một khi tiết lộ thông tin về dị năng thì rất có khả năng sẽ bị đối thủ tìm được nhược điểm, điều này không thể nghi ngờ là chỗ trí mạng! An Du nhún nhún vai, tỏ vẻ sợ sệt trốn phía sau Lâm Mông, cả người giống như không có xương cốt dính ở trên người Lâm Mông. Lâm Mông vẫn là dáng vẻ bối rối như trước, tuy nhiên lúc không ai nhìn thấy thì trong ánh mắt luôn thật thà chất phác lóe lên  một chút ánh sáng. An Lộ đứng ở bên trái Việt Kỳ, nhún nhún va tỏ vẻ không sao cả, chỉ có An Du ngây thơ mới tin rằng Lâm Mông là kẻ ngu ngốc, lại còn tự động dâng lên đến cửa cho Lâm Mông chiếm lợi, tuy nhiên nếu bọn họ một người muốn đánh, một người muốn chịu thì anh cũng rất vui vẻ đứng xem cuộc vui!

Đường Yên gật đầu chào mọi người. Hãy đến diễn đàn để đọc truyện nhanh nhất và ủng hộ editor. An Lộ thuần thục khởi động kỹ năng bắt chuyện cao siêu nên rất nhanh đã làm thân được với đám người Hoàng Mô. Đường Yên kẻ lại một cách đơn giản những chuyện đã xảy ra ở nhà xưởng công nghiệp quân sự cho Việt Kỳ nghe, vừa định nói đến phát hiện của Hạ Bác thì bên trong xe quân dụng truyền đến tiếng hét lớn dồn dập của Từ Mục, hai người nhìn nhau, ngay sau đó lập tức vọt vào.

"Tình huống thế nào rồi?" Việt Kỳ hỏi, khuôn mặt tuấn tú trở nên nặng nề, đôi môi khêu gợi hơi hơi nhếch lên, hai tay đặt ở trên vai Từ Mục, ý bảo Từ Mục không nên kinh hoảng.

Từ Mục hít sâu hai cái, nhanh chóng tua lại cảnh vừa rồi. Mười ngón tay của anh lướt nhanh trên bàn phím, cuối cùng máy vi tính gần nhất bên phải dừng lại ở hình ảnh quay được lúc bốn giờ tám phút chiều.

Hình ảnh vừa hiện ra thì mọi người lập tức ngẩng đầu nhìn theo tầm mắt Từ Mục. Hành lang vốn không có gì đột nhiên xuất hiện rất nhiều con sâu màu đen đùn lên giống như nước suối phun trào, bọn chúng bò rất nhanh ra ngoài theo cống thoát nước, tầng tầng lớp lớp bò thẳng về phía tòa nhà phía bắc. Những nơi mà chúng bò qua giống như ruộng đồng mà đàn châu chấu đi qua, tất cả đều trở nên hoang tàn. Có mấy con men theo khe hở bò tới chỗ tang thi chuột, con tang thi chuột không kịp kêu tiếng nào đã bị biển sâu này cuốn đi.

Cố Diệp Phi

"Trời ạ..." An Du che miệng lại, không dám tin nhìn đàn sâu nhung nhúc không có khe hở giống như biển này. Đầu của những con sâu này to khoảng chừng nắm tay, có mấy con trên người dính đầy m.á.u lẫn mủ, thông qua màn hình máy vi tính mọi người có thể nhìn thấy khuôn mặt dữ tợn của bọn chúng, lúc này tất cả bọn họ đều cực kì hoảng hốt.

Việt Kỳ trừng mắt nhìn màn hình, khuôn mặt lập tức thay đổi.

Đường Yên đứng ở một bên run lên, khi thấy rõ biển sâu ở trên màn ảnh máy vi tính thì Đường Yên lập tức lấy lại tinh thần. Rốt cuộc cô cũng đã nhớ ra mình quên cái gì....biển sâu! Đây chính là đoạn kí ức về thời kì mà loài người không muốn nhớ tới nhất, được Tân thế giới gọi là thời kì diệt thế, biển sâu nguy hiểm hơn tang thi, thú biến dị rất nhiều. Biển sâu có số lượng khổng lồ, rất khó săn bắt. Đầu của mấy con sâu này lại không lớn nên tấn công theo kiểu thông thường không có bao nhiều tác dụng.

Những người khác liên tục hít khí lạnh, đồng tử co rút lại, nhìn chằm chằm vào cảnh tượng biển sâu khủng khiếp trên màn hình. Đường Yên nắm c.h.ặ.t t.a.y vịn ghế ngồi của Từ Mục, bàn tay nổi đầy gân xanh. Cô đọc tiểu thuyết này đã khá lâu hơn nữa trong mấy tháng ở tận thế này luôn bôn ba khắp nơi nên trí nhớ về những tình tiết trong tiểu thuyết đã dần trở nên mơ hồ nhưng lúc này nhìn biển sâu màu đen trên màn hình thì trí nhớ mơ hồ của cô lập tức trở nên rõ ràng.

(Biển sâu này trong cv là sâu triều, có nghĩa là đàn sâu như sóng thủy triều cứ tràn ra mãi không hết á)

Sau khi biển sâu sinh sôi thì khắp nơi trên cả nước xuất hiện biển tang thi, các căn cứ có người sống sót đều bị binh đoàn tang thi này bao vây và tấn công, đội quân tang thi vừa rút lui chưa đến nửa tháng thì lại tới thú biến dị, những loài thú vốn luôn ẩn núp ở trong rừng sâu núi thẳm bây giờ lại dốc toàn bộ sức mạnh tấn công loài người. Không để nhân loại nghỉ ngơi lấy lại sức, ngay sau đó biển sâu đã làm cho nhân loại hoàn toàn lâm vào tuyệt cảnh, người sống sót ở căn cứ không ngừng giảm đi, ngôi nhà của loài người không ngừng bị tang thi, thú biến dị, và côn trùng xâm chiếm. Cuối cùng toàn bộ người sống sót ở tất cả các căn cứ đoàn kết lại, phát động cuộc chiến chống diệt thế, trận chiến này Hình Liệt Phong dẫn đầu, phát động chiến tranh toàn diện, cũng chính cuộc chiến chống diệt thế này đã đưa uy danh của Hình Liệt Phong và Lưu Thấm Nhã lên đến đỉnh vinh quanh.

Hình Liệt Phong dựa vào dị năng hệ tinh thần cấp mười hai của mình đoạt lấy vị trí cao nhất còn Lưu Thấm Nhã dị năng song hệ thủy và chữa khỏi càng như cá gặp nước, lấy thân phận phụ tá đứng ở bên cạnh Hình Liệt Phong. Hai người một công một thủ, phối hợp cực kì ăn ý. Lúc đó khi đọc đến đây thì Đường Yên cảm thấy đã đoán được đại khác kết cục nên không đọc tiếp nữa vì vậy bây giờ cô có chút hối hận, nếu lúc trước cô nghiêm túc đọc hết thì bây giờ không đến mức bị động như vậy, số lượng sâu của biển sâu không ít, tuy nhiên chỉ trong năm phút ngắn ngủi số lượng sâu khổng lồ đã biến mất trên con đường dẫn đến tòa nhà phía bắc.

Trên mặt đất ngoại trừ vết m.á.u loang lổ thì không còn gì cả. Dường như chuyện lúc trước chưa từng xuất hiện, điều này khiến toàn bộ mọi người trên xe quân dụng lặng ngắt như tờ: “Ực...!" Không biết là ai không nhịn được nuốt nước miếng làm cho không khí đang ngưng đọng tan ra...

"Biển sâu?" Đường Yên nói bằng giọng khàn khàn, bàn tay mảnh khảnh chạm vào màn hình, màn hình đang ngừng lại lúc những con sâu đang bò ra khỏi cống thoát nước, Từ Mục phóng đại hình ảnh để mọi người có thể nhìn rõ bộ dạng đáng sợ của những con côn trùng trên màn ảnh kia, bàn tay Đường Yên lòng nhẹ nhàng vẽ phác thảo hình dáng của những con sâu nàt: “Biển sâu xuất hiện có liên quan gì đến năng lượng ám hệ hay không?"

"Không rõ lắm." Khuôn mặt Việt Kỳ lạnh lùng, bàn tay nắm chặt, con ngươi đen thâm thúy thâm sâu không thấy đáy làm cho người ta có một loại cảm giác nguy hiểm!  Đám người An Lộ biết rõ tính cách của Việt Kỳ lập tức lui về phía sau hai bước, cách xa Việt Kỳ. Người đàn ông đứng ở bên cạnh Việt Kỳ mà Đường Yên chưa bao giờ thấy đột nhiên ho nhẹ hai tiếng, kỳ quái nói: "Tiểu Kỳ Nhi, nghĩ cái gì mà phát ra bá khí như vậy?"

“Phụt!" Nghe vậy trong buồng liên tiếp phát ra tiếng cười. Khuôn mặt tuấn tú lạnh cứng của Việt Kỳ lập tức thay đổi, anh lạnh lùng liếc người đàn ông liếc đó một cái. Người đàn ông đó lại nhún nhún vai, ngoảnh mặt làm ngơ sau đó quay sang nhìn về phía Đường Yên: “Diệp Quân, cô cũng có thể gọi tôi là Lão Quỷ." Con ngươi đen trong trẻo thấu triệt của Diệp Quân đánh giá Đường Yên vài lần, trong im lặng lại lộ ra sát khí mãnh liệt.

Đường Yên nhíu mày lại, cô ngửi được mùi của đồng loại trên người Diệp Quân. Bộ đội đặc chủng... Lúc bị Diệp Quân nhìn thì cô có cảm giác ngay cả bí mật ở chỗ sâu nhất trong nội tâm đều bị người này nhìn thấu. Khóe miệng Đường Yên hơi cong lên, từ khi đến thế giới này thì đây là lần đầu tiên gặp được đồng loại, cảm giác rất không tồi!

"Đường Yên." Đường Yên lạnh nhạt bắt lấy bàn tay Diệp Quân đang duỗi ra, vẻ mặt thong dong trấn định. Lúc nhìn thấy vẻ mặt này của Đường Yên thì đám An Lộ hơi thất vọng, lúc trước lần đầu tiên bọn họ gặp Diệp Quân đều bị chỉnh rất thảm! Không nghĩ tới Đường Yên hoàn toàn không để ý đến Diệp Quân đang ra oai phủ đầu nên nhất thời ánh mắt nhìn về phía Đường Yên mang theo sự kính sợ. Đường Yên quay đầu lại, khi cảm nhận được sự tôn sùng của bọn An Lộ thì khóe miệng lập tức giật giật.

Loading...