Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Nhật Ký Sủng Vợ Của Đạo Diễn Thẩm - Chương 27: Nhật Ký Sủng Vợ Của Đạo Diễn Thẩm

Cập nhật lúc: 2025-07-03 03:38:43
Lượt xem: 8

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8KdhCdzx3L

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Du Vãn tắm xong liền nằm ở trên ghế sofa, mỗi cử chỉ hành động của Thẩm Thanh Châu đang không ngừng xuất hiện trong đầu cô. Đột nhiên, Du Vãn chợt từ trên ghế sofa nhảy dựng lên, cô có chút tỉnh táo, cũng nhớ lúc ở bệnh viện Thẩm Thanh Châu đã lau nước mắt cho cô.

Thật sự là Thẩm Thanh Châu luôn lạnh nhạt đã lau nước mắt cho cô ư?

Sáng sớm hôm sau, Du Vãn liền đi siêu thị mua thức ăn cho chó, vốn là buổi tối cô mới định qua phòng 702 nhưng giữa trưa Du Vãn đã đến gõ cửa.

Thẩm Thanh Châu đến mở cửa, anh mặc áo phông trắng đơn giản, quần dài màu xám nhạt, tóc vẫn còn ướt giống như vừa mới tắm xong, có ít tóc ẩm ướt bám vào sau vành tai, dáng vẻ của anh nhìn qua dịu dàng hơn không ít.

Thẩm Thanh Châu nhìn Du Vãn, cũng không hỏi cô đến có chuyện gì, trực tiếp để cửa mở rồi đi vào.

Du Vãn cầm thức ăn cho chó đứng ở ngay lối vào cởi giày, sau đó thay đôi dép đi trong nhà màu xanh nhạt.

“Đậu Đỏ.”

Đậu Đỏ đang nằm trong ổ của nó, nhìn qua thấy nó không có chút tinh thần nào.

Du Vãn ngồi xổm sờ đầu nó, “Có phải rất đau không? Thật xin lỗi, đều tại tao không bảo vệ được mày, mày đừng giận tao nhé.”

Mê Truyện Dịch

Đậu Đỏ dường như nghe hiểu được lời của cô liền cọ cọ dưới tay cô, Du Vãn cong cong khóe miệng, “Ngoan, tao mua cho mày đồ ăn có hương vị mới này, vì mày bị bệnh nên chỉ có thể ăn những đồ ăn như thế này thôi, tao đi nấu lại cho nó mềm hơn để mày ăn dễ tiêu nhé.”

“Mặc dù ăn không ngon lắm nhưng mà có thể giúp mày sớm khỏi bệnh, cố gắng chịu uất ức một chút.”

Du Vãn nói chuyện với Đậu Đỏ, từ phòng tắm bước ra thì tóc của Thẩm Thanh Châu đã sấy khô, anh đứng cách đó không xa nhìn thật lâu, cô cùng Đậu Đỏ tán gẫu này nọ, mà Đậu Đỏ dường như rất vui vẻ. Thẩm Thanh Châu nhíu mày bắt đầu suy nghĩ lại những chuyện đã xảy ra, đều do bình thường anh ít nói chuyện với Đậu Đỏ sao?

Du Vãn cầm thức ăn cho chó lên, thời điểm xoay người lại liền thấy Thẩm Thanh Châu đang đứng ở phòng khách trầm tư, cô ngẩn người, nói với anh, “Dựa theo lời bác sĩ nói, tôi đã chuẩn bị ít thức ăn dễ tiêu cho Đậu Đỏ.”

“Để đó đi, buổi tối cô mang qua là được.” Thẩm Thanh Châu liền thu hồi ánh mắt, ngồi xuống ghế sofa.

“Tôi là phục vụ miễn phí cho Đậu Đỏ, không có phần của anh đâu, nên anh không cần đưa tiền cho tôi.” Du Vãn nhíu mày, nhỏ giọng nói, “Đợi đến khi vết thương của Đậu Đỏ lành thì tôi mới yên tâm.”

Nói xong Du Vãn liền đi thẳng vào phòng bếp.

Chỉ làm một phần cho Đậu Đỏ? Ánh mắt Thẩm Thanh Châu hơi trầm xuống, anh có nói muốn một phần à?

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nhat-ky-sung-vo-cua-dao-dien-tham/chuong-27-nhat-ky-sung-vo-cua-dao-dien-tham.html.]

Đợi Đậu Đỏ ăn xong thì Du Vãn về nhà làm việc. Đến thời gian làm cơm tối, cô đúng giờ xuất hiện ở trong nhà Thẩm Thanh Châu, chuẩn bị phần cơm cho hai người ăn. Sau khi Thẩm Thanh Châu ăn xong liền dặn Du Vãn đem bát đũa bỏ vào máy rửa bát mới mua, sau đó chuẩn bị đưa Đậu Đỏ đi thay thuốc.

“Tôi đi cùng được không?” Du Vãn đang định trở về thì biết được Thẩm Thanh Châu muốn đưa Đậu Đỏ đi bệnh viện nên cô muốn đi theo.

“Ừ. Cùng đi.” Thẩm Thanh Châu nói.

Du Vãn ồ một tiếng, “Có thể để tôi mang Du Điểm Điểm theo cùng được không?”

“Tùy cô.”

Sau đó hai người hai chó đi thang máy thẳng xuống gara ở dưới tầng hầm, đây là lần đầu tiên Du Vãn ngồi cùng xe với Thẩm Thanh Châu, mặc dù cô không nghiên cứu về xe thế nhưng cũng nhìn ra được chiếc xe này rất sang trọng, bên trong xe của anh không có chút đồ trang trí nào, nhưng lại có mùi nước hoa tươi mát.

Du Vãn ngồi ở phía sau xe, cả cô và hai con ch.ó đều ngồi cùng một chỗ, cô phải ôm Đậu Đỏ để nó không bị va chạm. Đường đi đến bệnh viện không tính là rất dài, nhưng Du Vãn ngồi có chút buồn chán liền liếc trộm Thẩm Thanh Châu.

Ở góc độ này của cô chỉ có thể nhìn thấy gò má của anh, nhưng cô vẫn thưởng thức vô cùng vui vẻ.

“Thẩm tiên sinh, trước đây anh đã từng nuôi chó chưa?

Thẩm Thanh Châu, “Đậu Đỏ là con đầu tiên.”

“À, thảo nào.”

Thảo nào cái gì? Thẩm Thanh Châu thông qua kính chiếu hậu nhìn Du Vãn một cái, chỉ thấy một người ngồi ở phía sau xe đang dựa khuỷu tay lên cửa xe, lòng bàn tay chống cằm, ánh mắt mở to chăm chú nhìn theo ánh mắt anh.

Du Vãn cong mắt, “Trong nhà anh để nhiệt độ quá thấp, như vậy không tốt cho chó. Hơn nữa với tính tình của anh… Có lẽ anh ít khi trò chuyện với Đậu Đỏ”

Thẩm Thanh Châu: “….”

“Lần sau anh nhớ chú ý nhiệt độ trong phòng một chút. Còn về việc nói chuyện với Đậu Đỏ, anh không thích cũng không sao, dù gì vẫn còn có tôi.”

Thẩm Thanh Châu híp mắt lại, lại liếc nhìn Du Vãn. Trong kính chiếu hậu, cô gái có gương mặt tinh xảo đang nở nụ cười…

Thẩm Thanh Châu phát hiện, anh nhìn Du Vãn rất vừa mắt, lại nói loại cảm giác này của anh có chút kỳ quái nhưng anh cũng không hề phản cảm. Đối với Thẩm Thanh Châu mà nói loại cảm giác này cũng khó có được.

Loading...