“Du Vãn, cô biết Thẩm Thanh Châu sao?” Biên kịch nói, “Trước đó tôi đến một đoàn phim, từng gặp Thẩm Thanh Châu một lần, anh ta quay phim vô cùng nghiêm khắc, Du Vãn cô cũng quen anh ta ở đoàn phim?”
Du Vãn lắc lắc đầu, “Không có…”
“Vậy vừa rồi anh ta nói cái gì với cô, dựa vào thật là gần nha.” Biên kịch kia hâm mộ ghen ghét nói.
Du Vãn ho khan một tiếng, “Không có gì. Cái kia, chúng ta thảo luận nhanh lên đi, hôm nay đem vài tập này sửa chữa cho xong….”
Hai cô nàng biên kịch kia rõ ràng rất bát quái, Thẩm Thanh Châu này, một người đàn ông lạnh lùng như vậy, cái tư thế vừa rồi, nếu như nghĩ sâu xa một chút, thì thật là có chút hường phấn. Thấy Du Vãn không nói, bọn họ cũng ngại hỏi nhiều.
Du Vãn lật xem kịch bản, tâm tư có chút bay bổng. Mặc dù biết anh chỉ là vì Đậu Đỏ, nhưng khoảnh khắc anh cúi người, lòng cô như dây cung đã kéo căng lên, anh lại nói thêm một câu, sợi dây cung lại như muốn đứt ra.
Trước khi về nhà, Du Vãn đi một chuyến đến siêu thị.
Đúng lúc đang mua thức ăn, cô gọi điện thoại cho Thẩm Thanh Châu. Lúc đó, Thẩm Thanh Châu đang ở trên bàn cơm cùng đối tác nói chuyện làm ăn.
Thẩm Thanh Châu nhìn thấy có người gọi điện thoại đến liền nghe máy, “Alo.”
“Không quấy rầy anh chứ?”
“Cô nói đi.”
Mê Truyện Dịch
“À được. Tôi muốn hỏi anh hôm nay về trễ thì tôi có cần chuẩn bị bữa tối cho anh không?”
Thẩm Thanh Châu nhìn thoáng qua bàn ăn trước mắt, “Bảy giờ tôi về, cô làm bữa tối cho tôi.”
“Được, vậy tôi làm bữa tối cho Đậu Đỏ và Điện hạ trước, còn bữa tối của anh thì tôi sẽ làm sau.”
Thẩm Thanh Châu nghe xong liền thấy có điểm kì quái, lại đánh đồng mình cùng với hai con chó?
“Vậy Thẩm tiên sinh, anh có ăn kiêng gì không, có ăn cay không?”
“Tôi không ăn kiêng.” Thẩm Thanh Châu suy nghĩ một chút rồi nói, “Không cần quá cay.”
“Không thành vấn đề!”
Thẩm Thanh Châu cúp điện thoại, lúc này anh mới phát hiện tất cả mọi người trên bàn ăn đều đang nhìn mình.
Thẩm đạo nghe điện thoại có chút chút ái muội, còn nói là bảy giờ về nhà. Nhưng mà mọi người đều nghĩ trong lòng chứ không dám hỏi trực tiếp. Ánh mắt của Thẩm Thanh Châu rất lãnh đạm, lướt nhìn mọi người, “Tiếp tục.”
Du Vãn mua xong nguyên liệu nấu ăn liền đi về nhà. Cô về nhà dẫn Du Điểm Điểm đi ra, sau đó lấy ra chìa khóa của Thẩm Thanh Châu đưa cho mở cửa phòng 702.
Du Điểm Điểm cùng Đậu Đỏ gặp nhau liền vui vẻ, cùng nhau chơi chơi đùa đùa, Du Vãn đi vào phòng bếp nấu cơm tối cho hai đứa nó.
“Cơm tới rồi, hai đứa mày nhanh lại đây.”
Du Điểm Điểm cùng Đậu Đỏ nghe được thanh âm liền nhanh chóng chạy tới, Du Vãn dọn dẹp cẩn thận phòng bếp, tiến đến ngồi xem nhóm manh sủng ăn vui vẻ. Cô cười cười, lấy điện thoại ra chụp bóng lưng hai của đứa nó.
Đăng hình ảnh lên weibo: “Điện hạ có bạn cùng ăn cơm.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nhat-ky-sung-vo-cua-dao-dien-tham/chuong-19-nhat-ky-sung-vo-cua-dao-dien-tham.html.]
Rất nhanh có người trả lời:
“Đại Đại, ngươi lại nuôi thêm một con à?”
“Sao lại không chụp chính diện?”
“Đại Đại ngươi có thể đăng chương mới hay không, ta chờ ngươi tóc dài đến eo rồi =]].”
“Này là tân sủng sao? Hay đây chính là Đại Đại *icon mặt chó*?”
Weibo vang lên một tiếng, người cô theo dõi bình luận.
《Mẹ ngươi bay trên trời》: “Con chó lớn kia mày lấy ở đâu, sao lại ăn cơm cùng Du Điểm Điểm? “
Du Vãn ngồi dưới đất trả lời: “Hàng xóm. “
《Mẹ ngươi bay trên trời》: “F*ck, mày…”
Mấy giây sau, di động Du Vãn vang lên, Giản Vũ Nùng nhanh chóng quăng điện thoại lại đây: “Tình huống thế nào, không thông đồng được với người nên mày thông đồng với chó nhà người ta? Du Vãn, mày thật là thủ đoạn.”
Du Vãn ở bên này lắc đầu, cười giỡn nói, “Đây là phương thức vu hồi [1], mày thì biết cái gì.”
[1] Vu hồi: là thủ đoạn tác chiến được thực hiện bằng cách cơ động lực lượng vào bên sườn hoặc sau lưng đối phương.
“Học bá học bá.” Giản Vũ Nùng nói, “Người đàn ông kia đâu, cho tao xem ảnh chụp đi.”
“Tự mình lên mạng tìm.”
“Lên mạng? Cái gì đó? Đừng nháo nữa, mau để chị đây nhìn xem đẹp trai đến mức nào.”
Du Vãn ngồi dưới đất nhìn hai con ch.ó ăn cơm, “Muốn nhìn lên mạng tìm, trên internet có ảnh chụp.”
“… Người nổi tiếng?” Giản Vũ Nùng cẩn thận hỏi. “Đúng không?”
Lặng yên một lát, “Ai?”
“Thẩm Thanh Châu.”
“… F*ck!”
Giản Vũ Nùng quăng lại đây vô số lời mắng chửi người thô tục, Du Vãn bình tĩnh cúp điện thoại. Kích động như thế, lẽ nào Thẩm Thanh Châu ở đối diện nhà cô là rất kỳ lạ sao? Nếu bây giờ cô nói mình đang ở nhà Thẩm Thanh Châu thì không phải càng kỳ lạ hơn à?
Chẳng lẽ còn định đem cả tổ tông nhà cô đều ân cần thăm hỏi một lần hay sao…
Một lát sau, Giản Vũ Nùng nhắn tin trên weibo lại đây: “Đồng chí Du Vãn, tôi đại biểu cho tất cả quần chúng nói cho cô biết, cô thật sự là giẫm phải cứt chó.”
Du Vãn cười cười: “Đừng quá ghen tị.”