Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Nhật Ký Sủng Vợ Của Đạo Diễn Thẩm - Chương 120: Nhật Ký Sủng Vợ Của Đạo Diễn Thẩm

Cập nhật lúc: 2025-07-03 03:42:27
Lượt xem: 4

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8KdhCdzx3L

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Thẩm Thanh Châu hơi cong môi, “Ba tự nhiên cũng biết rõ, cho nên khi còn bé dạy anh một chút thì sau đó cũng không ép anh nghiên cứu nữa.”

Nói xong câu đó, Du Vãn ý thức được ánh mắt Thẩm Thanh Châu có phần đình trệ, cô hơi mất tự nhiên nói, “Em cũng đã quên loại cảm giác đó, hai ngày nay ở đây em cảm thấy rất vui vẻ, cũng rất ấm áp.”

“Em có thể xem ông ấy là ba em.” Thẩm Thanh Châu đưa tay xoa xoa tóc của Du Vãn, “Bọn họ rất thích em.”

Du Vãn đột nhiên hài hước nhìn Thẩm Thanh Châu, “Muốn lôi kéo em sao? Còn muốn em gọi ba? Anh cứ việc nói thẳng anh muốn cưới em là được rồi.”

Thẩm Thanh Châu có chút cảm xúc dở khóc dở cười, người này càng ngày càng tự luyến.

“Hai đứa ở bên kia âm thầm nói cái gì đấy, không có việc gì thì mau đến đây giúp một tay.” Mẹ Thẩm ở phòng bếp nhìn thấy hai người ở bên ngoài kề tai nói nhỏ, cười cười gọi bọn họ đi tới.

Du Vãn nhanh chóng bóp một cái ở eo của Thẩm Thanh Châu, “Nhanh đi làm sủi cảo đi.”

Thẩm Thanh Châu nhìn Du Vãn làm xong động tác nhỏ này liền thấp giọng nói, “Muốn nháo?”

“Ai nháo chứ?” Du Vãn nháy nháy mắt.

Thẩm Thanh Châu ôm bả vai của Du Vãn, cảnh cáo, “Có tin bây giờ anh xách em về phòng không?”

Du Vãn trừng mắt, “Anh dám, ở đây nhiều người như vậy.”

Cánh tay Thẩm Thanh Châu dùng sức, kéo Du Vãn đi tới hướng cầu thang.

“Này này này! Còn phải đi làm sủi cảo nữa!”

Khóe miệng Thẩm Thanh Châu cong lên, “Bây giờ nghĩ anh có dám hay không?”

Vẻ mặt Du Vãn nghẹn khuất.

Cách đó không xa, Lâm Diệp Dư nhìn thấy hành động nhỏ của hai người họ, trước nay cô chưa từng nhìn thấy một Thẩm Thanh Châu như vậy. Sẽ có dáng vẻ tươi cười, sẽ ôm một người vào lòng, sẽ cưng chiều như vậy…

Hóa ra Thẩm Thanh Châu thực sự sẽ yêu một người.

Ăn xong cơm trưa, Du Vãn dẫn Du Điểm Điểm và Đậu Đỏ đi dạo trong sân nhỏ.

Mê Truyện Dịch

“Du Vãn.”

Du Vãn quay đầu lại, nhìn thấy Lâm Diệp Dư từ trong nhà đi ra. Khuôn mặt cô ấy trang điểm tinh xảo, nụ cười rạng rỡ không thể nào không để ý đến. Lâm Diệp Dư ngồi xuống bên cạnh Du Vãn.

“Dự định lúc nào kết hôn?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nhat-ky-sung-vo-cua-dao-dien-tham/chuong-120-nhat-ky-sung-vo-cua-dao-dien-tham.html.]

“Còn chưa xác định.” Du Vãn nói.

“Nhìn thấy tin tức cô mang thai còn tưởng là sự thật.” Lâm Diệp Dư hơi cúi đầu, “Mặc dù không phải là sự thật, thế nhưng cô rất hạnh phúc là sự thật.”

“Ừ.” Du Vãn cũng không biết làm thế nào để trò chuyện với Lâm Diệp Dư, đành phải ứng phó đơn giản.

“Cô không tò mò vì sao tôi lại xuất hiện ở đây sao?” Lâm Diệp Dư chống cằm, có chút tò mò hỏi.

Du Vãn suy nghĩ một chút rồi nói, “Tôi nhìn thấy cô trong ảnh chụp, dì có nhắc đến cô.”

Lâm Diệp Dư dừng một chút, “Là tôi cùng… Thanh Hoàn?”

“Ừ.” Du Vãn nhìn về phía Lâm Diệp Dư, “Dì nói, trước kia cô là bạn gái của Thẩm Thanh Hoàn. Nhưng mà…”

“Nhưng mà cô thấy tôi thích Thanh Châu có đúng không.” Khóe miệng Lâm Diệp Dư có tia khổ sở.

Du Vãn, “…”

“Khi học cấp ba, tất cả mọi người đều cho rằng tôi thích Thẩm Thanh Hoàn.” Lâm Diệp Dư tựa lưng vào ghế ngồi, ánh mắt có chút tịch mịch, “Tôi và Thanh Châu là bạn học cùng lớp, từ cấp hai đến cấp ba đều học cùng lớp. Nhưng cô có tin không… từ cấp hai tôi đã thích Thanh Châu rồi.”

“Thẩm Thanh Châu?”

Lâm Diệp Dư cười một tiếng, tiếp tục nói, “Nhưng mà cậu ấy rất lạnh lùng, chưa bao giờ nhìn thẳng vào tôi, tôi lại càng muốn thể hiện, nhưng… một chút hữu dụng cũng không có.”

Trong lòng Du Vãn rất kinh ngạc, nhưng cô có thể tưởng tượng ra Lâm Diệp Dư tức giận không biết phải làm sao, Thẩm Thanh Châu hờ hững xem nhẹ.

“Sau khi lên cấp ba, vậy mà lại cùng một lớp.” Lâm Diệp Dư cười gượng gạo, “Nhưng cậu ấy vẫn là cậu ấy, tôi vẫn là tôi, vĩnh viễn không thể đến gần.”

“Kia anh trai Thanh Châu là chuyện gì xảy ra?” Du Vãn không nhịn được hỏi.

“Quen biết qua hoạt động của trường, Thanh Hoàn và Thanh Châu không hề giống nhau, anh ấy giao lưu rất rộng, nhân duyên rất tốt, anh ấy thường xuyên tham gia tổ chức hoạt động của trường.” Lâm Diệp Dư giống như tiến vào hồi ức, khuôn mặt có phần ngẩn ngơ, “Anh ấy nói anh ấy thích tôi, ban đầu tôi không định đồng ý… Thế nhưng sau đó tôi biết anh ấy là anh trai của Thanh Châu.”

“Cho nên cô đồng ý?” Du Vãn cau mày.

Lâm Diệp Dư từ từ rũ mắt xuống, “Du Vãn, cô không biết cái gì là cầu mà không được, cô không biết cảm giác căm phẫn trong lòng, tôi muốn đến gần cậu ấy thế nhưng không có biện pháp, cô có biết cảm giác không biết làm thế nào đó không… Tôi biết rõ là tôi làm sai, nhưng mà tôi không cam lòng.”

“Nhưng cô làm vậy cũng không công bằng với Thẩm Thanh Hoàn.”

“Đúng vậy, không công bằng…” Lâm Diệp Dư nói, “Anh ấy đối xử với tôi rất tốt, anh ấy là một người rất dịu dàng. Nhưng mà thích chính là thích, con người của tôi rất cố chấp, hơn nữa khi đó tôi muốn để Thanh Châu nhìn thấy. À, cậu ấy cũng nhìn thấy tôi, dùng thân phận bạn gái của anh trai cậu ấy, cuối cùng cậu ấy cũng nhìn thẳng vào tôi…”

Loading...