Nhật ký nghịch tập của nữ phụ ác độc - Chương 445: Kẻ phá hoại trong truyện cưỡng ép (3)

Cập nhật lúc: 2025-03-23 19:51:03
Lượt xem: 42

“Chúng ta làm thế này nhé.” Lý Tam Thuận ghé sát vào tai Lưu Đại Ngân nói vài câu, Lưu Đại Ngân vừa nghe vừa gật đầu, bà ấy cũng nghĩ như vậy.

Nói làm là làm ngay, Lý Tam Thuận lập tức bắt tay vào hành động.

Lưu Đại Ngân còn bận việc công ty, nên công đoạn chuẩn bị đều giao cho Lý Tam Thuận.

Khoảng cách đến ngày Vu Kính Thận tìm được An Hữu Hi còn hơn mười ngày nữa, Lý Tam Thuận cũng có thời gian để chuẩn bị.

Ông ấy mua một chiếc điện thoại di động mới, một tấm sim rác, còn cẩn thận nghiên cứu bản đồ, vạch sẵn tuyến đường nên đi.

Theo như sách viết, lần này Vu Kính Thận dẫn theo bốn tên đàn em để tới bắt An Hữu Hi, hơn nữa không dùng máy bay tư nhân của nhà mình mà lái xe tới.

Trên đường lái xe đi ngang qua thị trấn nhỏ nọ, xe bọn họ đ.â.m c.h.ế.t một con lợn rừng, khiến rất nhiều người tới vây xem. Trong sách viết rõ địa chỉ bọn họ đ.â.m c.h.ế.t lợn rừng, nên Lưu Đại Ngân và Lý Tam Thuận định chờ Vu Kính Thận ở đó, để xem biển số xe của đối phương rồi báo cảnh sát.

Trên xe của Vu Kính Thận có mang theo súng, bây giờ quốc gia đang nghiêm trị về phương diện này, quản lý s.ú.n.g ống vô cùng nghiêm khắc. Nếu cảnh sát biết đám người này đều mang theo súng, bọn họ sẽ mặc kệ sao?

Lý Tam Thuận suy nghĩ vài ngày, vẫn nói cho Lưu Đại Ngân suy nghĩ của mình: “Đại Ngân, tôi định tranh thủ khi xe của Vu Kính Tận đ.â.m c.h.ế.t lợn rừng, gõ cửa xe bọn họ, để lén xem thử bên trong. Lỡ như cảnh sát chạy đến hỏi chúng ta, vì sao chúng ta biết Vu Kính Thận có mang theo súng, chúng ta còn trả lời được.”

Lưu Đại Ngân phản đối: “Không được, đám người kia đều mang theo súng, lỡ như xảy ra chuyện gì không tốt, thì… thì…”

Bà ấy không nói hết câu, nhưng Lý Tam Thuận đã nghe ra được ý của bà ấy rồi. Lưu Đại Ngân đang lo lắng cho ông ấy đây mà.

Dù sao đám người Vu Kính Thận kia cũng là kẻ không mắt đến tính mạng con người, lỡ như xảy ra chuyện gì đó, bọn họ rút s.ú.n.g ra thì phải làm sao?

Lý Tam Thuận an ủi Lưu Đại Ngân: “Đại Ngân, bà đừng sợ. Theo như sách viết, sau khi bọn họ đ.â.m c.h.ế.t lợn rừng, có rất nhiều người tới vây xem, Vu Kính Thận sẽ không rút s.ú.n.g ra đâu. Trong lòng tôi tự có cân nhắc, bà đừng lo lắng cho tôi.”

Lưu Đại Ngân không nói thêm gì, nhưng đã âm thầm thề ới lòng mình, đến lúc đó bà ấy sẽ bước lên cùng gõ cửa sổ xe với Lý Tam Thuận.

Sau khi chuẩn bị xong tất cả, chỉ còn hai ngày nữa là tới ngày Vu Kính Thận đến bắt An Hữu Hi, Lưu Đại Ngân và Lý Tam Thuận cũng xuất phát.

Bọn họ lấy lý do hai người muốn ra ngoài đi dạo, muốn trải qua thế giới của hai người.

Người trong nhà đều ủng hộ, còn đề cử cho bọn họ rất nhiều địa điểm du lịch.

Nhưng Lưu Đại Ngân và Lý Tam Thuận đã có nơi mình muốn đi rồi. Bọn họ định đến sơn thôn nơi An Hữu Hi đang tá túc trớc, sau đó sẽ đến nơi Vu Kính Thận đ.â.m c.h.ế.t lợn rừng để ôm cây đợi thỏ.

Nơi đó là giao lộ phồn hoa, có không ít nhà hàng và khách sạn. Hai vợ chồng Lưu Đại Ngân ở lại đó một hai ngày cũng không gây chú ý.

Ngày đầu tiên bọn họ định đi tìm An Hữu Hi, hiện tại cô ta đang sống trong một sơn thôn nhỏ, không dễ tìm lắm.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/nhat-ky-nghich-tap-cua-nu-phu-ac-doc/chuong-445-ke-pha-hoai-trong-truyen-cuong-ep-3.html.]

Lưu Đại Ngân với Lý Tam Thuận lên ô tô, bảo tài xế cứ lái xe đi.

Lý do của bọn họ là muốn ra ngoài ngắm cảnh nên đi đâu cũng được, không quan tâm nơi đến, đi tới đâu thì ngắm cảnh ở đó.

Vân Chi

Sơn thôn kia thuộc huyện X, Lưu Đại Ngân và Lý Tam Thuận vẫn nhớ rõ địa chỉ. Lái xe một lúc, cuối cùng ô tô rẽ phải, rồi dừng lại trước cổng một sơn thôn nhỏ.

Sơn thôn nhỏ này dựa núi gần sông, phong cảnh coi như không tệ.

Vừa liếc mắt qua Lưu Đại Ngân đã tìm ra được nhà của đôi vợ chồng nhận nuôi An Hữu Hi rồi. Bởi vì trong sách miêu tả, nhà của bọn họ là căn nhà nằm ở vị trí cao nhất trong thôn, hai vợ chồng bán rau sống qua ngày, trước cửa, sau vườn đều trồng không ít rau dưa.

Xe dừng lại, Lưu Đại Ngân và Lý Tam Thuận đỡ nhau lên núi, đi đến trước cửa nhà đôi vợ chồng kia.

Cửa đang mở nhưng Lưu Đại Ngân gọi vài tiếng vẫn không thấy ai ra ngoài, một lát sau mới có một cô gái trẻ tuổi chạy đến từ vườn sau.

Cô ta buộc tóc đuôi ngựa, dáng vẻ thanh tú, những giọt mồ hôi lấm tấm trên chóp mũi sáng lấp lánh dưới ánh mặt trời.

Lưu Đại Ngân và Lý Tam Thuận nắm c.h.ặ.t t.a.y nhau, có lẽ cô gái này chính là An Hữu Hi rồi.

“Ông bà tìm ai ạ?” Cô gái trẻ tuổi hỏi.

Lưu Đại Ngân cười nói: “Tôi thấy rau nhà cô ngon quá, nên muốn mua một chút mang về ăn, nhà cô có bán không?”

Trên tay cô gái đầy bùn đất, xem ra vừa rồi đang trồng rau ở sau nhà.

“Bán chứ, bán chứ, bà muốn mua rau gì? Rau nhà cháu đều do nhà mình tự trồng, vừa tươi lại vừa ngon.”

“Được, để chúng tôi xem đã nhé, xem xem sẽ mua rau gì.”

An Hữu Hi dẫn Lưu Đại Ngân và Lý Tam Thuận đi xem vườn rau trước cửa và sau hè, sau đó Lưu Đại Ngân mua vài quả cà tím, mướp hương, dưa leo, đậu que và một túi đậu tương.

Bán được nhiều rau như vậy, An Hữu Hi rất vui. Tranh thủ cơ hội ấy, Lưu Đại Ngân nói chuyện phiếm với An Hữu Hi vài câu, cuối cùng cũng hỏi ra được tên của cô ta. Cô ta chính là An Hữu Hi.

Mang theo rau dưa từ nhà đôi vợ chồng già kia xuống núi, sắc mặt Lưu Đại Ngân và Lý Tam Thuận lại nặng nề hơn vài phần.

Xem ra cuộc sống của An Hữu Hi ở nơi này rất hạnh phúc, chỉ là không biết mỗi tối đi ngủ, cô ta có mơ thấy bà cụ nhặt rác c.h.ế.t oan vì mình không nhỉ?

Lưu Đại Ngân lên xe, bảo với tài xế: “Đi thôi, lên trấn trên.”

Vu Kính Thận đ.â.m phải lợn rừng ở thị trấn phía tây, Lưu Đại Ngân với Lý Tam Thuận định chờ anh ta ở đó.

Ngày mai, chính là ngày bọn họ gặp mặt Vu Kính Thận.

Loading...