Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Nhật Ký Kẻ Phán Xét - Phần 2: Trốn Thoát Khỏi Mật Thất 1

Nội dung chương có thể sử dụng các từ ngữ nhạy cảm, bạo lực,... bạn có thể cân nhắc trước khi đọc truyện!

Cập nhật lúc: 2024-10-14 15:01:24
Lượt xem: 924

Sau kỳ thi đại học, tôi bất ngờ nổi tiếng nhờ thành tích xuất sắc và vẻ ngoài trong sáng.

Tôi đã nhận lời mời tham gia một show truyền hình thực tế về 'Trốn Thoát Khỏi Mật Thất'.

Chúng tôi quay được nửa chừng thì phát hiện ra có một nhân viên trông giống hệt kẻ g.i.ế.c người hàng loạt đang bị truy nã.

Liên lạc bị cắt đứt, show giải trí bỗng chốc biến thành một cuộc chạy trốn thực sự.

Tôi bị những ngôi sao hào nhoáng kia đẩy ra làm bia đỡ đạn. Nhưng họ không biết rằng, tôi không chỉ là người thiết kế mật thất mà còn là đồng phạm của tên sát nhân kia.

---

Ngày ghi hình đầu tiên của ‘Trốn Thoát Khỏi Mật Thất’ kết thúc, người phụ trách chương trình vội vàng đến tìm tôi.

"Khương Hòa, chẳng phải đã dặn cô phải nhường hết manh mối cho cô Bạch và anh Lục rồi sao?”

“Cô cứ thể hiện như vậy là muốn làm gì? Thật sự cho rằng chương trình này là để lăng xê cô à?"

Tôi liên tục xin lỗi: "Xin lỗi, lần sau ghi hình tôi nhất định sẽ chú ý hơn."

Một tháng trước, điểm thi đại học được công bố. Ảnh của tôi xuất hiện trên bảng vàng của trường, vô tình được bạn học đăng lên mạng và bất ngờ trở nên nổi tiếng. Chỉ trong ba ngày, tài khoản mạng xã hội của tôi đã tăng thêm 500 ngàn người theo dõi.

Video tôi mặc đồng phục quay được lan truyền rộng rãi trên khắp các nền tảng.

Ekip ‘Trốn Thoát Khỏi Mật Thất’ tìm đến tôi vào lúc đó. Họ mời tôi tham gia với tư cách khách mời đặc biệt của tập thứ hai. Trước khi bắt đầu quay, họ đã dặn dò tôi rất kỹ. Nhất định phải giúp những tiểu hoa đán, minh tinh đang nổi tạo dựng hình tượng học bá. Vì vậy, tôi không được phép giải mã, tôi phải nhường hết manh mối và phân tích cho các ngôi sao.

Rõ ràng, màn trình diễn của tôi trong ngày đầu tiên không làm hài lòng ekip. Tôi vẫn để lộ quá nhiều manh mối.

Sáng hôm sau, trước khi xuất phát, tôi tình cờ gặp Bạch Ưu Nhiên ở cửa phòng. Cô ta khoác lên mình bộ đồ hiệu, liếc nhìn tôi từ trên xuống dưới: "Hôm nay quay, tôi khuyên cô nên biết điều một chút, đừng có làm nổi bật bản thân. Nếu không, tôi chỉ cần nói vài câu trước ống kính, cô sẽ bị cư dân mạng ném đá đến c.h.ế.t đấy."

Bản edit của Liễu Như Yên, bà trùm phải diện, ăn chộm hãy cẩn thận, lubakachiiii

Lời cô ta nói là sự thật. Hôm qua là phát sóng trực tiếp, tối đó tôi đã xem lại. Bình luận toàn là chỉ trích tôi:

[Một hotgirl mạng vô danh tiểu tốt mà cũng dám tự cho mình là nhân vật chính à?]

[Thật là thích thể hiện, manh mối này rõ ràng Ưu Nhiên đã phát hiện ra rồi, cô ta cứ phải giành nói trước.]

[Chán ghê, cô ta lại giành ống kính nữa rồi!]

[Lẳng lơ! Anh Dụ liếc nhìn cô ta một cái mà cô ta tưởng mình là cái gì vậy?]

...

Đồng thời, hộp thư tin nhắn riêng trên Weibo của tôi cũng bị những lời lăng mạ tràn ngập.

Thấy tôi không nói gì, Bạch Ưu Nhiên cười khẩy đầy ẩn ý: "Nhìn như con chim non yếu ớt, đúng là kiểu mà có người thích."

‘Có người’ mà cô ta nói chính là nam diễn viên Lục Dụ. Cả ngày quay hôm qua, ánh mắt anh ta gần như dán chặt vào tôi. Hôm nay đến trường quay, anh ta càng không che giấu.

"Bạn học Khương Hòa, năm nay... Bao nhiêu tuổi rồi?"

Anh ta đưa cho tôi một chai nước, khi tôi nhận lấy, đầu ngón tay anh ta cố tình chạm vào mu bàn tay tôi.

Tôi như bị điện giật, vội vàng rụt tay lại, nhỏ giọng nói: "Mười tám."

Lục Dụ nhìn tôi một cách lộ liễu, nói: "Mười tám à, thật là trẻ."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/nhat-ky-ke-phan-xet/phan-2-tron-thoat-khoi-mat-that-1.html.]

...

Tôi dời mắt, ngồi xuống một góc cách xa họ.

Chẳng mấy chốc, hai vị khách mời khác cũng đến, ca sĩ tốt nghiệp trường danh tiếng Mục Kỳ và nữ diễn viên mới Cố Nhã Nhã.

Trước ống kính, mọi người đều tỏ ra thân thiết, sau ống kính thì chẳng ai quan tâm đến ai.

Ngồi được một lúc thì mọi người mới nhận ra có điều gì đó không ổn.

"Kỳ lạ, vừa nãy còn nhiều nhân viên như vậy, sao giờ chẳng thấy ai đâu cả?"

Bạch Ưu Nhiên vừa định bảo trợ lý ra ngoài xem thử thì nghe thấy giọng nói lạnh lùng từ loa phát thanh: "Buổi ghi hình sắp bắt đầu, mời mọi người nộp điện thoại, đeo camera mini. Chú ý: Lần ghi hình này không có người quay phim đi theo."

-

Trước đây cũng đã từng có hình thức ghi hình như vậy nên mọi người cũng không quá bận tâm.

Vài nhân viên đến lắp camera cá nhân, Lục Dụ khó chịu phẩy tay đẩy người đàn ông đang đeo tai nghe cho anh ta ra.

"Chậc, dám đụng vào tôi! Anh làm việc ngày thứ mấy rồi? Có biết quy tắc không?"

Nói xong, anh ta đạp một cái vào chân người đàn ông, khiến anh ta ngã xuống đất.

Mọi người xung quanh đều hít vào một hơi lạnh nhưng không ai dám lên tiếng.

Lục Dụ tùy tiện chỉ vào một người khác: "Anh đến đây."

Người đàn ông bị ghét bỏ liền loạng choạng đứng dậy, đi đeo tai nghe cho Bạch Ưu Nhiên.

Sau khi chuẩn bị xong, các nghệ sĩ lập tức nhập vai, vừa cười nói vừa bước vào mật thất.

Vừa bước vào căn phòng đầu tiên, sắc mặt Bạch Ưu Nhiên tái nhợt, đứng chôn chân ở cửa không dám vào.

Cố Nhã Nhã quay đầu nhìn cô ta: "Ưu Nhiên, sao vậy?"

Bạch Ưu Nhiên cố gắng tỏ ra bình tĩnh, lắc đầu: "Không sao."

Cố Nhã Nhã vẫn nghi ngờ: "Nơi này trông giống như một phòng tập nhảy."

Cô ta đi đến bên bàn, đột nhiên kêu lên kinh ngạc: "Đây chẳng phải là cậu sao?"

Mọi người vây quanh, thấy trên bàn có một bức ảnh.

Đứng ở giữa chính là Bạch Ưu Nhiên, người hiện đang rất nổi tiếng.

Chỉ là Bạch Ưu Nhiên trong ảnh để mặt mộc, rõ ràng là vừa tập nhảy xong, trên trán còn lấm tấm mồ hôi.

Bên cạnh cô ta còn có một cô gái nữa, hai người nắm tay nhau cười trước ống kính, trông rất thân thiết.

Tôi thắc mắc: "Đây là ai vậy?"

"Liên quan gì đến cô!"

Bạch Ưu Nhiên đột nhiên gào lên.

Mọi người đều sững sờ.

Loading...