Ba Trương nghiêm túc hỏi:
"Xin chủ tịch cứ dạy."
Tô Lâm Hải nhạt:
"Đại sư một quyển tiểu thuyết đăng mạng. Nếu thời gian, ông nhớ ủng hộ cô một chút."
Ba Trương ngớ :
"... Tiểu thuyết?"
Sau khi tắt máy, ông sang vợ, vẫn đang lo lắng yên, lắp bắp thuật :
"Chủ tịch Tô , quan trọng nhất là ủng hộ tiểu thuyết của đại sư."
Mẹ Trương sững sờ:
"Tiểu thuyết gì cơ?"
Trương Thành Ngôn đột nhiên kêu to:
"Cái con !"
Hắn lập tức mở ứng dụng truyện, tìm tới trang chủ, thao tác kích động giải thích:
"Con từng thấy bảng thưởng! Đây , ID 'Lâm Hải Sâm Sâm' là chủ tịch Tô đấy! Còn ID 'Tuế Tuế Trường Vinh' chắc chắn là chủ tịch Thích! Còn cả dì Cố, Thích Lâm nữa!"
Vợ chồng Trương gia , cảm giác như mở một cánh cửa bước thế giới mới.
Ba Trương hăng hái ngay:
"Con lập tài khoản cho ba , ba cũng thưởng!"
Thế là gần nửa đêm, trong lúc các độc giả đang thấp thỏm chờ chương mới, bỗng thấy ba cái ID lạ lùng điên cuồng vung tiền thưởng truyện.
Ba nhà họ Trương dốc hết sức lực, liên tục thưởng quà, đẩy ID của lên hạng nhất, nhì và ba bảng.
Hệ thống nhận báo cáo liệu, rơi trạng thái c.h.ế.t lặng.
Nó nhắc nhở:
"Đại lão, gần mười giờ . Chương mới hôm nay tính đây?"
Thích Tuyền lười biếng đáp:
"Hôm nay nghỉ ngơi, chương mới."
Hệ thống lập tức đề nghị:
"Vậy cô đăng mấy dòng thông báo ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nhat-ky-hao-mon/59.html.]
"Thông báo?" Thích Tuyền chớp mắt.
Hệ thống nhẫn nại giải thích:
"Không đăng chương mới thì cũng báo cho những độc giả đang mòn mỏi chờ đợi một tiếng chứ."
Thích Tuyền ậm ừ:
" cũng độc giả ?"
Trong mắt cô, truyện của chắc là những rảnh rỗi xem cho vui thôi, chứ gì ai thật lòng thích.
Hệ thống nín nhịn, nhắc tiếp:
"Có đấy. Còn theo dõi Weibo của cô nữa. Người vẫn luôn giúp cô cãi với những độc giả khác mà."
Sau khi suy nghĩ một lát, Thích Tuyền quyết định đăng một thông báo xin nghỉ. Xong việc, vì tò mò, cô tiện tay nhấn khu vực bình luận.
Bình luận mới nhất hiện lên mắt —
"[Hôm Nay Đại Cát]: Cảm tạ đại sư cứu cái mạng chó của ! Là mắt mù nhận , nếu gì mạo phạm xin đại sư thứ ! Dập đầu cảm tạ!"
Nhìn câu chữ thôi cũng , chắc chắn đây là Trương Thành Ngôn, từ một anti đầu thành fan chân chính.
Bên cạnh đó, tiểu thuyết của cô vẫn vững vàng đầu bảng thưởng. Vì mức thưởng quá cao nên còn kéo theo một đám tới "cúng bái phú bà", lượt lưu trữ cũng vượt qua ba nghìn.
Thông báo nghỉ mới đăng lên bao lâu phát hiện.
"[Trông Thấy Xin Nhắc Soạn Bài]: Lầu đại sư cứu thật á? May mắn dữ ! Đại sư chắc hôm nay mệt lắm , chương mới cũng , nghỉ ngơi cho khỏe nhé!"
"[Phú Bà Thiếu Người Làm Ấm Giường Không]: Tuy hôm nay chương mới nhưng hiểu vẫn thấy cực kỳ kích động!"
Mộng Vân Thường
"[ Là Con Ngoan]: 'Soạn Bài' ngày nào cũng lên đây diễn như thế thấy mệt ? Lần đầu còn thấy vui chứ lặp lặp thì đến cũng thấy hổ đấy. công nhận, tác giả tiền thì cũng nhỉ."
"[Định lý Pitago ABC]: Tác giả đúng là phú bà thứ thiệt! quyết định cắm lều ở đây luôn!"
"[Lê Hoa Yên Vũ]: Trời ơi, Lâm Hải Sâm Sâm cam lòng mất ngôi quán quân bảng thưởng nên bứt tốc lên top đầu kìa! Phán Lưu Liên với Tuế Tuế Trường Vinh cũng chịu thua! Chiến trường bây giờ đúng kiểu m.á.u lửa luôn!"
Cả đám độc giả vây quanh xem kịch đều sững sờ.
Đây đúng nghĩa là hiện trường "thần tiên đánh " phiên bản đời thực .
"[Cha Của XX]: Trận chiến , thắng lớn nhất chắc chắn là thành văn học Tiêm Khiếu!"
Cuộc tranh giành vị trí một bảng thưởng , dĩ nhiên mới bắt đầu, cũng chẳng sẽ nhanh chóng kết thúc.
Ngay cả hệ thống cũng ngoài hưng phấn cực độ.
Thích Tuyền lướt hết một lượt bình luận, trong lòng vẫn lặng như nước, cuối cùng tắt máy, leo lên giường nghỉ ngơi.
Cùng lúc đó, việc Trương Thành Ngôn đột ngột hồi phục nhanh chóng lan như một hòn đá rơi xuống mặt nước tĩnh lặng, dấy lên vô gợn sóng.
Nhà họ Trương mải mê cày bảng thưởng đến tận khi về đến nhà mới nhớ tới chuyện chính.