Nhật Ký Hào Môn - 357
Cập nhật lúc: 2025-05-20 16:01:30
Lượt xem: 415
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Bên trong trận pháp, Thích Tuyền dừng giữa con đường nhỏ đầy cỏ dại.
Cô nhàn nhạt : "Đường sai ."
Con quỷ chặn đường giả vờ ngơ ngác: "Sao sai ? Đây là lối duy nhất dẫn làng mà."
"Vậy ?"
"... ... đúng ." Con quỷ run rẩy, trong lòng nổi lên một dự cảm cực kỳ tồi tệ.
Ngay khoảnh khắc đó, một mảnh gỗ đào chớp mắt xuất hiện, bay thẳng về phía nó. Con quỷ còn kịp kêu cứu thì hút bên trong mộc bài.
Thích Tuyền tiện tay ném về phía : "Tần Nhược, giao cho cô."
Tần Nhược: "..."
Là giao cho cô xử lý tên như… một cai ngục thi hành 'kỷ luật' nội bộ ?
Tốt thôi, việc cô quen tay!
Ngay lập tức, từ mộc bài vang lên tiếng hét thảm thiết của con quỷ.
Thẩm Huy rụt cổ , hỏi khẽ: "Tiền bối, chúng lừa bẫy đúng ?"
"Không ." Giọng cô nhẹ như gió thoảng, chẳng chút căng thẳng.
Nói xong, Thích Tuyền nhấc tay, linh lực ngưng tụ thành một thanh trường kiếm trong suốt, lóe sáng trong khí.
Thẩm Huy sững sờ: "Đây là..."
Dùng linh lực ngưng tụ thành vũ khí – kỹ thuật cao cấp mà chỉ từng qua trong sách. Không ngờ tận mắt chứng kiến hôm nay.
Tiền bối bắt đầu nghiêm túc .
Tim đập thình thịch, lập tức tự giác lùi về phía , mắt chớp chăm chăm bóng dáng phía .
Thích Tuyền giữa rừng rậm, tay cầm trường kiếm như nước chảy mây trôi. Làn tóc dài tung bay, ánh mắt lạnh lùng, cả toát khí thế thể xâm phạm.
Cô nâng kiếm, vung tay một cái!
Ầm!
Linh lực cuồn cuộn tuôn như sóng thần, dội thẳng trận pháp Phệ Linh.
Chỉ một chiêu.
Trận pháp cấp 8 tan nát như mảnh giấy xé toạc.
Thẩm Huy ngây .
Cảm xúc bùng nổ đến mức nên lời.
Quá ngầu. Ngầu đến mức khiến quỳ xuống mà vái ba vái luôn.
...
Ở trong làng, Thiên sư cấp 8 cảm nhận linh lực trong trận pháp đánh tan, sắc mặt ông trắng bệch, thể tin nổi cảm giác của chính .
Ông vọt khỏi nhà, lơ lửng , chằm chằm về hướng đường thôn.
Một trận pháp cấp 8, do chính tay ông bày , phá hủy trong nháy mắt?
Không thể nào!
Cô chỉ mới cấp 8, thể chuyện ?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nhat-ky-hao-mon/357.html.]
Ba vị Thiên sư còn cũng chạy ngoài, ngẩng đầu theo ánh mắt ông .
"Rốt cuộc là xảy chuyện gì?" Tên Thiên sư lông mày hỏi, vẻ mặt kinh hoảng.
Thiên sư cấp 8 nghiến răng, hai mắt đỏ ngầu: "Cô tới ."
Chỉ chốc lát , một bóng mảnh mai xuất hiện giữa trung.
Thân hình thanh thoát, mái tóc dài bay nhẹ trong gió, làn da trắng ngần phản chiếu ánh mặt trời, cả như phủ lên một tầng ánh sáng mờ ảo.
Cô đó, tỏa chút linh khí nào, nhưng khiến cả bốn phía cảm thấy như tảng đá lớn đè lên ngực.
Loại áp lực đến từ tu vi rõ ràng—mà đến từ việc bọn họ thấu cô.
Không cô mạnh đến mức nào, càng cô sẽ tay thế nào.
Người đối mặt với cô chính diện – Thiên sư cấp 8 – chính là hiểu rõ nhất nỗi sợ .
Một chiêu phá trận.
Một đấu với một trận pháp.
Hoàn là lấy mạnh đè yếu.
Ông cố gắng gượng dậy, giọng khàn khàn như ai bóp cổ: "Cô Thiên sư cấp 8..."
Thích Tuyền chỉ khẽ cong môi, chẳng thèm giải thích nửa câu, tay nâng trường kiếm lấp lánh ánh sáng lạnh như băng.
Ba gã đàn ông phía khí thế từ cô ép đến mức chân mềm nhũn, run lên cầm cập, suýt nữa thì ngã quỵ tại chỗ.
Gã Thiên sư thấp lùn quên giễu cợt kẻ cạnh: "Không ông đòi đơn đấu với cô ? Đi ."
Gã cao lớn cứng họng: "..."
Gã lông mày thở dài, giọng bất lực: "Hôm nay e là dữ nhiều lành ít."
Mộng Vân Thường
Nói xong, ông lặng lẽ thò tay trong áo, móc một viên thuốc đỏ sẫm, nhỏ như hạt đậu nành, kẹp chặt giữa hai ngón tay. Trong khoảnh khắc, vẻ do dự lướt qua trong mắt ông .
Hai còn thấy động tác đó, chẳng cần nhắc nhở cũng lập tức theo, mỗi lấy một viên thuốc, nắm chặt trong lòng bàn tay, như thể đang nắm lấy đường sống cuối cùng.
Ở giữa trung, Thích Tuyền chẳng để tâm đến động tác nhỏ nhặt của bọn họ, vung tay c.h.é.m thẳng một nhát kiếm về phía gã Thiên sư cấp 8.
Bầu trời vốn trong xanh đột nhiên xé toạc.
Một bóng kiếm khổng lồ hiện lên, cắt ngang bầu trời như một thanh lưỡi hái của Thần Chết. Kiếm ảnh xoáy lượn, trắng nhạt và lạnh lẽo, mang theo một luồng sát khí ngập trời, từng tấc từng tấc đè ép xuống. Cảm giác , như một thanh kiếm tru ma giáng xuống trần gian, bao phủ bộ bốn .
Gã Thiên sư cấp 8 kịp ngẩng tay luồng khí thế ép tới mức nghẹt thở. Hai mắt trợn to, mặt mũi đỏ bừng, m.á.u trào từ khóe miệng. Trong đầu ông lúc chỉ còn một suy nghĩ duy nhất—
Cô ... tuyệt đối thể chỉ là cấp 8!
Một sức mạnh như thế... bọn họ cửa chiến thắng?
Ngay lập tức, ông hạ quyết tâm, nuốt chửng viên thuốc đỏ sẫm trong tay. Chưa đầy một nhịp thở, một nguồn sức mạnh khổng lồ bộc phát từ đan điền, khiến linh khí quanh ông bùng nổ dữ dội. Trong chớp mắt, cảnh giới tăng vọt từ cấp 8 lên cấp 9!
Cảm giác thăng cấp khiến nhẹ bẫng, như thể ông thoát xác, trở nên mạnh mẽ hơn bao giờ hết. Đôi mắt đỏ rực lên vì phấn khích. Trong lòng ông bắt đầu nhen nhóm hy vọng—chỉ cần chống một kiếm , họ vẫn thể phản kích...
giây tiếp theo, ông liền c.h.ế.t lặng.
"Không... thể nào..."
Ông kinh hoàng chằm chằm trường kiếm khổng lồ đang từ từ hạ xuống. Dù là cấp 9, ông vẫn thể nhúc nhích, đừng là phản kháng, ngay cả việc thở cũng trở nên khó khăn.
"Không thể nào... cô... cô cũng cấp 9! Cô là..."
Chữ cuối cùng “Nhân Hoàng” còn kịp thốt khỏi miệng, luồng kiếm khí hủy diệt sạch sẽ.
Một nhát.